Chương 8

Cỗ xe ngựa dừng lại trước một dinh thự lộng lẫy.

Dù bữa tiệc có đang diễn ra hay không, họ chưa bước vào cửa thì đã nghe thấy tiếng cười của mọi người.

“Đại Công tước Killian Viprons Rivelon!”

Khi Sophia đi theo Killian ra khỏi xe ngựa, người quản gia ở lối vào vội vàng đón anh ấy.

Vẻ bối rối hiện rõ trong mắt người đó.

Đây là nơi ở của Quý bà Chanelia. Và hôm nay có một bữa tiệc xã giao được tổ chức tại dinh thự của bà ấy.

“Người đi cùng Ngài…”

“Đây là vị hôn thê của tôi, Sophia Fraus.”

Đôi mắt người quản gia run lên khi ánh mắt của ông và Sophia chạm nhau.

Người xuất hiện trên trang nhất của tờ báo hàng tuần đã đến bữa tiệc xã hội vào cùng ngày.

"Xin vui lòng đợi một lát."

Người quản gia chỉ cho cả hai một chỗ ngồi dưới bóng râm rồi vội vã chạy vào dinh thự.

"Anh không được mời đến sao?”

Killian lắc đầu.

Tuy nhiên, anh là chỉ huy của quân cảnh và là một Đại Công tước. Rất ít người có thể từ chối chuyến ghé thăm của anh.

Hơn nữa, nếu bà ấy là nữ hoàng của thế giới xã hội, bà ấy càng không thể từ chối chuyến thăm của người đến từ Hoàng gia.

“Vậy thì lẽ nào… anh đến đây để tham chiến sao?”

“Tôi đến đây để nói chuyện.”

Killian thờ ơ nói.

Ừm...

Trong khi Sophia đang bồn chồn thì một người phụ nữ mặc chiếc váy trắng sáng bóng bước ra từ dinh thự.

Thay vì quản gia, Quý bà Chanelia đã đích thân đến gặp họ. Và theo sau là giới quý tộc có mặt trong bữa tiệc.

“Ồ, Ngài Killian! Và…cô chắc hẳn là Sophia?”

Trái với dự kiến, Quý bà Chanelia chào đón họ bằng một nụ cười dịu dàng. Quả thực, bà ấy toát lên vẻ tự do như mẹ đỡ đầu của giới xã hội.

Sophia nhìn những người đang đứng đằng sau bà ấy. Họ công khai nhìn chằm chằm Sophia, mắt lấp lánh như sói.

“Nhưng tại sao Ngài lại đến tận đây?”

Mặt khác, Quý bà Chanelia đặt câu hỏi một cách tự nhiên, như thể không biết gì về tờ báo hàng tuần.

“Tôi rất ấn tượng với câu chuyện về vị hôn thê của mình trên tờ báo lá cải ngày hôm nay."

Killian cũng đáp lại màn trình diễn của Quý bà Chanelia.

Nghe đến từ "ấn tượng", đôi môi đỏ mọng của Quý bà Chanelia nhếch lên. Nhưng bà ấy lại mỉm cười nhẹ nhàng và lùi lại một bước.

“Có vẻ như chúng ta có rất nhiều câu chuyện để chia sẻ. Các vị có muốn vào trong không?”

Bà ấy vui vẻ chào đón những vị khách đã đến với mình.

***

Trong phòng riêng của Chanelia.

Tất cả những quý tộc khác đều ở bên ngoài, chỉ có ba người ngồi quanh bàn trà.

“Thật trùng hợp, tôi cũng muốn được gặp cả hai. Nhưng có những người bạn thường không dễ dàng gặp được.”

Quý bà Chanelia vừa nói vừa thưởng thức hương thơm của trà.

Những người mà bạn thường không dễ dàng gặp.

Bà ấy nói đúng, vì Killian hẳn là một người nổi tiếng rất bận rộn, và Sophia thì chưa bao giờ bước vào giới xã hội.

“Tôi đã gặp qua tất cả mọi người nhưng đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy khuôn mặt của Sophia đấy.”

Quý bà Chanelia vừa nói vừa nhìn đôi mắt Sophia đảo quanh như thể căn phòng của bà ấy thật lạ lẫm.

Sophia, bị nghi ngờ là người hầu, trông giống như một cô gái trẻ chưa biết đến giới xã hội.

Quý bà Chanelia mỉm cười nhàn nhã và mở miệng.

“Đến gặp tôi như thế này có nghĩa là có điều gì đó muốn nói với tôi.”

Quý bà Chanelia nói rằng bà không cần phải nói về bản thân mình. Bà ấy đã nói rằng ngay từ đầu mình đã mong đợi bọn họ đến.

“Vậy thì tôi sẽ hỏi bà một câu hỏi. Bà không nghĩ đến việc kiểm tra sự thật với các bên trước khi xuất bản bài báo sao?

“Sophia ở đây có phải là hầu gái hay không?”

Đôi mắt bà ấy hướng về Sophia.

“Nếu tôi hỏi, chẳng phải câu trả lời sẽ là hiển nhiên rồi hay sao?”

Bà ấy mỉm cười.

Nếu bà ấy hỏi, "Sophia Fraus có phải là người hầu không?" cả hai đều sẽ trả lời, "Không".

“Tôi phải cẩn thận không đặt câu hỏi để tìm được câu trả lời rõ ràng. Thay vào đó, tôi thu thập bằng chứng từ các quý tộc khác.”

Quý bà Chanelia thong thả nhấp một ngụm trà. Đó là một thái độ không hề có liên quan gì đến câu chuyện.

Sau khi nhận được tin báo nặc danh, bà ấy đã tiến thẳng vào một cuộc điều tra sâu hơn. Và những cuộc điều tra ấy đã củng cố sự nghi ngờ của bà.

“Một cô gái trẻ nói với tôi rằng cô ấy cảm thấy không khỏe và cô ấy đã không thể ra mắt…”

Quý bà Chanelia vừa nói vừa liếc nhìn Sophia.

Mặc dù Sophia có hơi gầy nhưng có vẻ như cũng không nghiêm trọng đến mức bỏ lỡ buổi lễ ra mắt của mình.

"Đúng vậy. May mắn thay, bây giờ tôi đã tốt hơn rồi.”

Sophia giải thích.

Sau đó Quý bà Chanelia mỉm cười nhẹ.

“Nhưng chẳng phải không có bác sĩ nào nói rằng họ đã khám cho con gái của Bá tước hay sao? Thay vào đó lại có người nhìn thấy cô giặt đồ."

Bà ấy đã hỏi về hồ sơ các lần khám bác sĩ trong vòng một tuần. Nhưng không có bác sĩ nào từng khám cho Sophia.

“Tôi muốn hỏi một câu vì người được nhắc tới đã đến.”

Quý bà Chanelia đặt tách trà xuống và nhìn chằm chằm vào Sophia.

“Cô có phải là Sophia Fraus thật hay không?”

Giọng của Quý bà Chanelia sắc bén như dao.

Bằng chứng của bà ấy đã được viết trên các tờ báo hàng tuần.

Vì vậy, để phủ nhận điều này, cần có bằng chứng thuyết phục để bác bỏ nó.

Sophia suy nghĩ một lúc.

Quý bà Chanelia đã hoàn thành suy luận của bà ấy.

Ngay cả khi Sophia ăn nói và cư xử như quý tộc, thì nói rằng Sophia là "một cô hầu được giáo dục tốt" cũng đủ rồi phù hợp rồi.

Ngay cả khi dáng vẻ thời thơ ấu và hiện tại của Sophia giống nhau, thì mọi chuyện cũng sẽ chấm hết nếu bà ấy tuyên bố rằng họ đã chọn một cô hầu giống Sophia.

Chỉ cần bà ấy đã thiết lập được dòng suy nghĩ của mình thì không dễ để phá vỡ nó.

Sophia thở dài trong lòng trước thái độ của Quý bà Chanelia, người tự tin hơn cô tưởng.

Ha, đúng là gieo nhân nào gặt quả nấy mà.

Bởi vì cô làm rất tốt việc báo tin nên đã thu hút người khác quá nhiều.

Sophia đặt tách trà xuống và nhếch môi.

"Bà nói đúng. Như bà đã nói, bác sĩ chưa bao giờ khám cho tôi và tôi đã làm công việc giặt giũ."

Sophia vui vẻ khẳng định những tuyên bố của Quý bà Chanelia.

Sau đó, xấu hổ vì sự thẳng thắn của cô, Killian nắm lấy cổ tay cô.

Nhưng Sophia không dừng lại.

Bởi vì câu chuyện mới thực sự bắt đầu ngay bây giờ.

“Không có gì ngạc nhiên khi có những tin đồn như vậy…”

Cô huy động cảm xúc của mình và truyền sức mạnh vào chóp mũi. Sau đó cô cau mày và mắt cô giật giật.

Chẳng mấy chốc, một giọt nước mắt lăn dài trên đôi má trắng trẻo của cô.

“Bởi vì Nữ Bá tước đối xử với tôi như một hầu gái.”

Cô thốt ra với giọng run rẩy.

Khi cô run rẩy, một bên lông mày của Quý bà Chanelia giật giật.

“Tại sao Nữ Bá tước lại làm như vậy …?”

Khi Sophia cúi đầu, nước mắt rơi trên mu bàn tay cô.

Quý bà Chanelia nhìn Sophia với ánh mắt ngơ ngác.

“Cô Sophia…?”

“Vậy là ngay cả Quý bà Chanelia cũng đã coi tôi như một hầu gái sao…?”

Sophia run rẩy môi và nhìn vào mắt của Quý bà Chanelia. Quý bà Chanelia nao núng trước đôi mắt xanh lục của cô.

Đây lại là chuyện gì đây...?

Quý bà Chanelia có phần xấu hổ nhưng vẫn bình tĩnh nói.

“Đó chỉ mới là tin đồn, thưa cô. Tôi chỉ muốn xác nhận sự thật mà thôi.”

Bà ấy giữ giọng kiên quyết và nói như thể đang dỗ dành một đứa trẻ.

Tuy nhiên, điều đó không có tác dụng với Sophia.

“Bà cũng đã tin vào những tin đồn đó mà…! Dù tôi có nói gì thì bà cũng sẽ không tin."

“Sophia, không phải như vậy đâu…”

"Phải. Tôi rẻ tiền ngay cả khi chịu chỉ trích vì tôi là người hầu!”

Rồi Sophia vùi mặt vào lòng bàn tay và khóc nức nở.

Sự bối rối hiện rõ trên khuôn mặt của Quý bà Chanelia, người trước đó vẫn còn giữ được sự thanh lịch của mình.

Sophia lén nhìn biểu cảm của Quý bà Chanelia qua khe hở của những ngón tay.

Bây giờ mình có nên bắt đầu thành thật không?

“Cha tôi đã hoàn toàn thay đổi kể từ khi ông ấy tái hôn…”

Sophia run rẩy và tiếp tục nói với tư thế cúi đầu.

“Sau khi mẹ kế đến, bà ấy không hề để ý đến tôi. Và… bà ấy đã phân biệt đối xử với tôi và em trai tôi, và tôi trở thành kẻ vô dụng trong chính ngôi nhà của mình.”

Sophia lại cắn môi như sắp bật khóc.

Sau đó, biểu cảm của Quý bà Chanelia thay đổi.

“Điều đó là thật sao, thưa cô?”

Bà ấy có vẻ mặt buồn bã nhưng đôi mắt lại lấp lánh sự thích thú.

Làm thế nào để che đậy tin đồn bằng một tin đồn khác. Điều tốt nhất nên làm là ném một món ăn mới cho Quý bà Chanelia, người đang nắm trong tay mọi lời đồn thổi và đàm tiếu.

Hơn nữa, có vẻ như mẹ kế của mình không có mối quan hệ tốt với Quý bà Chanelia.

Như Sophia đã tìm hiểu trong vài ngày qua, mối quan hệ giữa Quý bà Chanelia và Nữ Bá tước Rubissella Fraus không được tốt cho lắm.

Cả hai đều là những người phụ nữ muốn phô trương tầm ảnh hưởng của mình trong giới xã hội.

Nói cách khác, sự cạnh tranh.

Những tin đồn về vị hôn thê của Đại Công tước cần nên thận trọng khi xuất bản nó trên một tờ báo hàng tuần, nhưng việc Quý bà Chanelia đã táo bạo công bố có thể có tác động nào đó.

Dù sao thì sự nghi ngờ của bà ấy về Sophia cũng sẽ gây tổn hại đến danh tiếng của Rubissella. Và trên thực tế, một số người thậm chí còn đưa ra một số nghi ngờ kỳ lạ về Rubissella.

Điều gì sẽ xảy ra nếu mình để Quý bà Chanelia cấu xé Rubissella?

Đúng như cô mong đợi, Quý bà Chanelia đang quan tâm Sophia bằng con mắt của một con sư tử cái đã tìm thấy con mồi ngon lành của mình.

Sophia kiềm chế cảm xúc của mình để không làm quá lên, và thở ra một hơi như thể đang kìm nước mắt và tiếp tục lời nói của mình.

Quý bà Chanelia lắc đầu như thương hại cô.

“Mẹ kế đuổi tôi lên gác mái. Cha tôi cũng không ngăn cản bà ấy…”

"Ôi chúa ơi. Cô Sophia. Tôi không hề biết điều đó…!”