- A
Cảnh Sang bừng tỉnh, cô bắt gặp khuôn mặt nghiêm nghị và kiên quyết của người đàn ông, anh ta đang ôm cô.
Cô theo bản năng nắm chặt ga trải giường dưới thân, không thể phản kháng nên không nhịn được lớn tiếng :
- Lục Tư Diên, sao anh lại tới đây, anh là cầm thú à? Tại sao mỗi lần đều là nửa đêm?
Cảnh Sang muốn vùng ra khỏi vòng tay của anh, nhưng vô ích, cơ thể nhỏ bé của cô rất yếu, và cô không phải là đối thủ của anh.
Vì vậy, cô chỉ đơn giản là chịu đựng cho đến khi anh bình tĩnh lại.
Nửa giờ sau, người đàn ông rốt cục đứng dậy xuống giường, xoay người đi vào phòng tắm.
Cảnh Sang ngồi dậy, vừa đỡ chiếc eo đau nhức như sắp gãy, vừa nhìn chằm chằm về phía phòng tắm, tức giận đến mức thầm mắng chửi người đàn ông bên trong.
Cô có mặt ở đây giờ phút này cũng là vì cô đã chết, một cái chết vô tri.
Hãy nghĩ về việc cô oai phong như thế nào trước khi chết, thật là sai lầm.
Nửa tháng trước, cô không phải là cô gái mang tên Cảnh Sang này, mà là Thẩm Thiên Kiều, 22 tuổi, Thẩm gia tam tiểu thư được sủng ái nhất.
Nhà họ Thẩm rất giàu có và quyền lực nên cô có khí chất của một tiểu thư từ nhỏ,rất kiêu ngạo và tự tin.
Nếu ngày đó cô không bị ma xui quỷ khiến thì đã không trở thành như bây giờ.
Hôm đó tâm trạng vui vẻ, cô cùng mấy soái ca đi lặn biển, nhưng nửa chừng lại gặp một cô bé tóc bồng bềnh nhảy xuống biển tự tử, những người xung quanh hình như sợ gặp rắc rối, không ai dám cứu.
Với tinh thần anh hùng đang rực cháy, cô đã xung phong bơi ra xa kéo cô gái nhỏ lên bờ.
Ai biết được người đã được cứu, nhưng cô đã chết, cô bé tóc bồng bềnh cũng chết.
Chết đi, linh hồn của cô như gắn liền với cô bé nhỏ.
Vì vậy, cô chỉ ý thức được, cơ thể của cô bé ấy đã trở thành của cô , và linh hồn của cô đã gắn liền với cơ thể cô bé ấy, chỉ có điều, thật ngột ngạt.
Tóm lại, cô cùng cô bé tutu kia hoán đổi linh hồn với nhau, sau khi cô bé ấy chết, cô xuyên qua thân thể cô bé ấy sống lại.
Không lâu sau, cô lại bị một đám người áo đen bỏ thuốc mê, rồi mang đến nơi gọi là “Viên Tang”.
Tại đây chúng giam không cho cô ra ngoài.
Không ai nói chuyện với cô , và không ai chú ý đến cô .
Cô chỉ thỉnh thoảng nghe đám người hầu gọi cô ấy là cô Cảnh Sang khi cô đang dùng bữa tối.
Thỉnh thoảng vào nửa đêm, cô ấy sẽ bị đánh thức bởi Lục Tư Diên - hắn không phải người, hắn là cầm thú.
Giống như đêm nay.
Thật nhục nhã.
Rõ ràng cô trước kia là một tiểu thư oai phong, trên vạn người dưới một người, bao nhiêu công tử, thiếu gia muốn tiến đến bên cạnh tỏ ý muốn kết giao.
Không ngờ có ngày bản thân lại sa ngã đến mức này, bị một người đàn ông nghiền nát, dày vò đến không còn gì.
Điều đáng sợ là cô đã từng nghe nói về người đàn ông này trước đây.
Người ta đồn rằng Lục Tư Diên là một người máu lạnh và tàn nhẫn, không nhân nhượng, nương tay với bất kể ai, có cả là diêm la vương cũng phải chạy đường vòng khi nhìn thấy anh ta.
Trong thời gian bị hắn giam cầm, cô đã thực sự hiểu ra những lời đồn đó đó.
Lục Tư Diên trong lời đồn quả thực là một người tàn bạo như vậy.
Bởi thế, để không làm anh khó chịu và chuốc giận lên người mình, Cảnh Sang đã dần học cách vâng lời.
Chỉ là cô đã bị anh đè ép dưới thân như thế này, thật là xấu hổ.
Vì vậy, cô đã thề rằng một ngày nào đó, cô sẽ lật người và đè Lục Tư Diên dưới thân mình, để anh phải nếm chải chà đạp đến mức phải khóc gọi một tiếng mẹ.
Cửa phòng tắm đẩy ra, Cảnh Sang dựa vào đầu giường, nhìn người đàn ông bước ra bằng những bước chân thon gọn, cô bất giác nuốt nước bọt.
Phải thừa nhận rằng dáng người của Lục ma đầu này rất hấp dẫn.
Hãy nhìn vào những cơ ngực đó, cơ bụng, eo, chân dài, cùng với đường nét khuôn mặt đẹp trai không chê vào đâu được... ồ ~~ và cả thể lực kinh khủng kia nữa,hoàn hảo, chỉ là anh ta quá hung dữ đi.
--------- lần đầu dịch, có gì sai mong mọi người nhận xét nha-------------