Chương 27: Hằng ngày làm tổn thương nhau

“Được, chính cậu tự có tính toán trong lòng.” Vạn Lãng nhìn xung quanh một lượt, lại nói: “Thật đáng thương, với lý lịch hiện tại của cậu, công ty sẽ không cung cấp trợ lý đâu.”

“Không thì, cậu tự bỏ tiền thuê một trợ lý?”

Đề nghị của Vạn Lãng không tồi, Lục Trình nghĩ nghĩ nhưng lại từ chối: “Không cần, giờ mà thuê trợ lý thì rất đắt, tiền này để tôi gửi ngân hàng, còn phải mua đồ chăm sóc da, không có tiền thuê trợ lý.”

Lục Trình chỉ chỉ một túi xách trên mặt bàn, nói: “Chỗ này có vài bình lọ và một đống mặt nạ, thế mà ngốn của tôi vài vạn.”

Anh yếu ớt nhìn về phía Vạn Lãng, chưa từ bỏ ý định nên hỏi một câu: “Thực sự không thể chi trả cho sao?”

Vạn Lãng bị ánh mắt đó làm run lên: “Đừng dùng ánh mắt này nhìn tôi, nó khiến tôi cảm thấy như tôi là một tên đàn ông cặn bã đã ngủ với một cô gái rồi không thừa nhận ấy.”

Lục Trình cười lạnh một tiếng.

Anh liếc nhìn gương mặt bình thường và thân hình hơi mũm mĩm của Vạn Lãng, nói: “Bây giờ con gái mới lớn đều thích con trai đẹp như hoa, nhìn anh như vậy, xếp hàng cũng không đến lượt.”

“Cậu!” Vạn Lãng tức đến mặt mày xanh mét, anh ta chỉ vào Lục Trình, một lúc sau mới nói: “Tôi thật xui xẻo nên mới ký hợp đồng với cậu, độc miệng như vậy khó trách bị Quý tổng ghét. Chắc chắn là sau khi hai người hôn nhau, Quý tổng phát hiện mồm cậu thối nên mới vứt bỏ cậu.”

Nhắc đến Quý tổng, khuôn mặt Lục Trình liền khó chịu.

Cảm thấy hai người hòa nhau, tâm tình Vạn Lãng khoan khoái và dễ chịu hơn.

Sau một lúc lâu, nhân viên công tác gõ cửa báo cho họ biết vai nữ chính đã đến, bảo Lục Trình chuẩn bị để chuẩn bị làm lễ bấm máy. Lục Trình đứng dậy, hơi sửa sang lại rồi cầm điện thoại ra khỏi phòng nghỉ.

Cả đoàn phim, chỉ có Vân San trông như một minh tinh. Cô mặc một chiếc váy Dior, đeo túi Chanel, tóc nhuộm màu nâu đỏ, da trắng xinh đẹp giống như búp bê, không lạ khi cây củ cải lớn Hồ ảnh đế bị cô ấy tóm chặt.

Nhưng Lục Trình không thích loại này, búp bê nhìn thì được, chứ sống một đời thì tuyệt đối không được.

Trông thấy Lục Trình, đôi mắt Vân San sáng lên. Lúc trước, cô ấy nghe người đại diện nói vai nam chính là một người mới, một quảng cáo cũng chưa có, cô náo loạn một trận cho nên hôm nay mới đến muộn.

Hiện tại gặp được Lục Trình, Vân San thấy anh rất đẹp trai, trong lòng cuối cùng cũng không tức giận nữa. Những người trẻ tuổi khi gặp mặt nhau thường có rất nhiều chủ đề để nói, nhưng Vân San ỷ vào thân phận không tầm thường, không chỉ là bạn gái của Hồ ảnh đế mà còn là một blogger lớn nên kiêu ngạo, không bắt chuyện với Lục Trình.

Lục Trình đã gặp nhiều cô gái giống Vân San, theo mắt nhìn của anh, trong vòng luẩn quẩn này, Vân San chắc chắn không thể đi, sớm hay muộn cô ấy cũng sẽ phải quỳ.

Lục Trình gật đầu với cô ấy, khen ngợi hoa tai của cô ấy hôm nay rất đặc biệt, rất hợp với kiểu trang điểm màu hồng đào của cô.

Vân San được anh khen thì đỏ mặt.

Thành thật mà nói, hiện tại giới giải trí toàn là trai đẹp hơn hoa, những anh chàng đó có bề ngoài tinh xảo, cộng thêm cách ăn mặc tương đối trung tính nên Vân San rất khó sinh ra cảm giác khẩn trương lúc đối mặt với người khác phái. Đối mặt với lời khen của họ, Vân San tuy vui vẻ nhưng không có cảm giác ngượng ngùng.

Nhưng Lục Trình thì khác.

Trên người anh có một loại hormone nam tính rất đặc biệt, thời điểm anh không nói gì, mọi người sẽ không cảm thấy, nhưng một khi anh muốn cho người khác cảm nhận được thì người khác tuyệt đối không thể bỏ qua.

Hơn nữa, anh còn có đôi chân dài thẳng tắp đáng kính nể nhất mà Vân San từng gặp.

Không chỉ như thế, làn da Lục Trình trời sinh đã rất tốt, trắng hơn đàn ông bình thường khác một chút, anh lại mặc áo sơ mi đen tuyền, hai loại màu sắc đứng cạnh nhau càng thu hút ánh mắt người khác.

Càng đừng nói hình dáng môi Lục Trình cũng rất đẹp, giống hình dáng bạch hạc giương cánh bay lượn, màu sắc còn là màu hồng phấn tự nhiên.

Vân San cảm nhận được sự quyến rũ của Lục Trình.

Cô ấy vậy mà bị một câu khen ngợi của Lục Trình làm cho hai má ửng đỏ, trong lòng mừng thầm.

Vân San thầm than: Anh ấy thật không tệ!