Edit: Himmel
Cũng may Tô Tĩnh là người tinh ý, không cần Lục Trình mở lời, cũng đoán được Lục Trình gọi điện thoại cho mình chắc chắn là có việc cần mình giúp đỡ. Tô Tĩnh hỏi Lục Trình: “Lục ca tìm em có chuyện gì sao?” Có thể giúp được Lục ca, Tô Tĩnh vô cùng vui vẻ.
Lục ca của cô ta im lặng một cách kỳ lạ.
Tô Tĩnh cảm thấy khó hiểu. Cô ta lại hỏi tiếp: “Lục ca, làm sao vậy, anh xấu hổ không dám nói sao?”
“Khụ khụ.” Lục Trình hắng giọng, xua đi tâm lý xấu hổ, sau đó mới hỏi Tô Tĩnh: “A Tĩnh, cô có sản phẩm chăm sóc da và mặt nạ nào tốt để giới thiệu không? Chả là, một người bạn của tôi, là đàn ông, anh ta bận rộn cả ngày lẫn đêm, vừa mới tìm được bạn gái, cũng nên để lại ấn tượng tốt cho bạn gái đúng không, da dẻ quá xấu cũng không tốt.”
“Anh ta lại không hiểu mấy cái này cho lắm, nên bảo tôi đi hỏi một chút.”
Lục Trình gặp người nói tiếng người, gặp quỷ cũng có thể nói chuyện ma quỷ, anh nói dối rất lưu loát.
Quả nhiên Tô Tĩnh không hề nghi ngờ anh.
Cô ta hỏi Lục Trình: “Da của bạn anh như thế nào? Da dầu hay da khô? Da trung tính? Hay là da nhạy cảm? Da có khả năng chịu đựng không? Muốn làm trắng da hay dưỡng ẩm chống nhăn?” Tô tĩnh hỏi Lục Trình dồn dập.
Lục Trình bị choáng ngợp bởi lượng thông tin trong lời nói của Tô Tĩnh.
Anh: “…”
Chẳng qua là anh muốn mua mỹ phẩm dưỡng da thôi mà, ở đâu ra nhiều lựa chọn như vậy?
Sau đó, Tô Tĩnh chợt nghe Lục ca của cô ta nhỏ giọng nói: “Được rồi, thật ra là tôi muốn mua.”
Tô Tĩnh: “…”
“Ha ha” Tô Tĩnh hiểu ra Lục Trình đang mượn cớ, cũng rất xấu hổ. Song rất nhanh cô ta đã bình thường trở lại, nói: “Lục ca xấu hổ gì chứ. Theo đuổi cái đẹp, là quyền của mỗi người, đàn ông thì không được sử dụng mỹ phẩm dưỡng da sao?”
Không sợ đàn ông xấu, chỉ sợ đàn ông xấu còn không nhận ra mình xấu.
Nhìn khắp cái đất nước này xem, phụ nữ đi ra đường đều phải ăn mặc gọn gàng, không nhất thiết phải ăn mặc thời thượng, nhưng ít nhất cũng không được lôi thôi. Mặc khác, một bộ phận đàn ông, dựa vào bản thân mình là ‘đàn ông’, thì có thể để trần mặc quần dài ra đường.
Phụ nữ đều là động vật cảm quan, bọn họ thà làm bạn với một người đàn ông có vẻ ngoài bình thường nhưng chỉnh chu, còn hơn là làm bạn với một người đàn ông có vẻ ngoài ưa nhìn, nhưng lại không thích chỉnh chu.
Truyện đăng bản quyền trên Webtruyen.com, những nơi khác đều là reup.
Tô Tĩnh biết rõ điều này, nói với Lục Trình: “Lục ca, làn da của anh rất tốt, không cần phải làm trắng, vậy thì dùng dưỡng ẩm chống nhăn. Sản phẩm chăm sóc da, quả thật là càng đắt càng tốt, đắt cũng có lý do của nó. Đừng tin vào những lời giới thiệu của mấy người nổi tiếng trên app nào đó, trông thấy họ giới thiệu một số sản phẩm dưỡng da giá rẻ thế thôi, nhưng thực tế, trên bàn trang điểm của họ, tất cả đều là sản phẩm đắt tiền. Bắt nạt kẻ ngốc sao.”
Nói đến mấy thứ mình am hiểu, Tô Tĩnh lại nói liên tục không ngừng.
Lục Trình im lặng nghe cô ta lải nhải, chờ cô ta nói xong, anh mới hỏi: “Vậy tôi nên mua cái gì?”
Tô Tĩnh nói ra vài cái tên.
Lục Trình hoàn toàn không nhớ nổi.
“Hay là cô gửi WeChat cho tôi đi.”
“Được đấy Lục ca.”
Cúp điện thoại, Lục Trình lái xe đến cửa hàng, anh mở WeChat ra, nhìn thấy tin nhắn của Tô Tĩnh gửi đến, sau đó đi vào quầy mỹ phẩm, dựa theo thông tin được cung cấp mà tìm. Lúc nhìn thấy chiếc mặt nạ do Tô Tĩnh giới thiệu, giá một cái đã gần một ngàn, còn cái lọ tinh chất nhỏ kia mà giá lại đến vài ngàn, Lục Trình không khỏi tặc lưỡi một cái.
Anh không vội mua, mà chạy ra ngoài gọi điện thoại cho Vạn Lãng.
“Xong rồi? Đang chờ tôi ở dưới lầu sao? Tôi xuống ngay đây.” Vạn Lãng tưởng là Lục Trình đã mua xong mỹ phẩm dưỡng da, đang đứng dưới lầu đợi anh ta, anh ta đang định thu dọn đồ đạc, cùng với Lục Trình đến đoàn phim.
Lục Trình lại nói: “Không, tôi còn đang ở cửa hàng.”
“Ồ, vậy gọi điện thoại cho tôi là có việc gì sao?”
Lục Trình nói, “Tôi muốn xin thỉnh giáo anh một vấn đề, Tiểu Vạn ca.”
“Gì?”
Lục Trình hỏi: “Chúng ta mua mỹ phẩm dưỡng da, công ty sẽ chi trả sao?”
Vạn Lãng: “…”
Hít một hơi thật sâu, Vạn Lãng nói với Lục Trình: “Anh cảnh cáo cậu nha tiểu Lục, sau này cậu ra ngoài, đừng nói với người khác cậu quen biết tôi, thật sự, tôi còn muốn giữ cái mặt này.” Nói xong, Vạn Lãng cúp điện thoại.
Anh ta bị Lục Trình làm cho tức chết rồi.
Cuối cùng Lục Trình vẫn mua một đống mỹ phẩm dưỡng da.
Anh trở lại công ty giải trí và truyền thông Thị Bá, gọi điện thoại cho Vạn Lãng xuống dưới. Một lát sau, Vạn Lãng tới, anh ta để Lục Trình ngồi ở ghế phụ, tự mình lái xe. Lục Trình hiểu ý anh ta.
Anh là nghệ sĩ, Vạn Lãng là người đại diện, bây giờ anh còn mờ nhạt, chưa có tài xế lái xe riêng, dưới tình huống có người đại diện đi theo, bản thân là nghệ sĩ, Lục Trình không thể tự mình lái xe.
Vạn Lãng làm như vậy, là để cho những người công tác trong đoàn phim thấy rằng, người này là nghệ sĩ mà anh ta thật sự rất coi trọng.
Lục Trình biết quá khứ Vạn Lãng.
Người này đã từng là người đại diện con át chủ bài của truyền thông Diệu Gia.
Vạn Lãng đã từng có một thời huy hoàng, Phong Hồi Tuyết, ảnh hậu bạo hồng trẻ tuổi nhất giới giải trí bây giờ, cũng là do một tay Vạn Lãng nâng đỡ. Sau này mặc dù không biết vì sao Vạn Lãng và Phong Hồi Tuyết cãi nhau, địa vị của anh ta trong giới cũng xuống dốc không phanh, mắt nhìn càng ngày càng kém.
Đừng nhìn vóc dáng Vạn Lãng không cao, nhưng quả thật người này liệu sự như thần. Người Trung Quốc đều vô cùng có tài năng, lúc cần nói ngắn gọn, luôn luôn nói đúng chỗ, giống như một câu nói tương đối có đạo lý ——
Cô đặc là tinh hoa.