Chương 2: Thu Mua

Hạ Huân có làn da trắng nõn, đôi mắt một mí và khuôn mặt trái xoan, lớn lên trông nữ tính hơn cả Phương Sở Sở, rất phù hợp để đóng phim cổ trang. Với mái tóc dài nhưng không có nửa điểm ngỗ ngược lại giống như một cậu bé được nuôi dưỡng ở nơi tiên giới.

Tuy tính tình ôn nhu như sữa, nhưng cũng mới ngoài hai mươi, đã là một người đàn ông cao lớn có khí huyết cường tráng, buổi sáng thức dậy thường xuyên cương cứng, thẳng một mạch liền kéo Trương Mộc trở lại phòng.

Hai người họ ở cạnh nhau không quan tâm đến sự tồn tại của Phương Sở Sở, vừa khóa cửa lại liền chuyên tâm làʍ t̠ìиɦ, tiếng rêи ɾỉ quyến rũ truyền ra khắp phòng ngoài.

Trương Mộc bình thường làm việc tỉ mỉ và kỷ luật, tính tình cũng nghiêm khắc, ai có thể ngờ rằng ở trên giường cô lại quyến rũ như vậy.

Phương Sở Sở bất lực bịt tai lại.

Nam chính là bạn thân chơi cùng cô từ nhỏ, nữ chính là mục tiêu phấn đấu và cũng là người cô ngưỡng mộ nhất trong đời, hai hình tượng đẹp đẽ thuần khiết này đồng thời vỡ vụn, hóa thành một đống bột phấn hòa lẫn vào trong không khí.

Cô thở dài, cầm ván trượt xuống lầu, đi đến một công viên gần đó, chơi cả buổi sáng cũng không có ý định quay lại

Cô đã gặp được Trương Mộc ở nơi giống như vậy, một công viên thanh tĩnh, trước khi cô ấy đến bắt chuyện, Phương Sở Sở đã quan sát thấy cô ấy đi dạo trong công viên trong vài ngày.

“Bạn trai của em đó hả?” Trương Mộc chỉ vào Hạ Huân đang ngồi chơi game trên điện thoại cách đó không xa.

Phương Sở Sở không trả lời, có chút phòng bị , hỏi: “Cô có việc gì sao?”

Trương Mộc đưa ra một tấm danh thϊếp của một công ty tên là: “Trời Trong”

Lúc đó cô cho rằng 80% là trò lừa đảo, lập tức ném thẻ đi, về sau Trương Mộc hầu như ngày nào cũng đến, kiên trì suốt một tháng.

Cuối cùng Hạ Huân và Phương Sở Sở đồng ý cùng ăn tối với cô ấy.

Sau lần gặp mặt đó, việc ký hợp đồng diễn ra rất nhanh nhưng thật ra cũng có vấn đề, Hạ Huân đưa ra điều kiện nói muốn Phương Sở Sở cùng gia nhập “Trời Trong”, Trương Mộc vì thế mà mời cô làm trợ lý.

Phương Sở Sở ở trong giới trượt ván trình độ được đánh giá là không tệ, thậm chí cô còn giành được một suất tham dự giải đấu thế giới, cô đã luyện tập trong suốt thời gian qua chỉ để trở thành một vận động viên trượt ván chuyên nghiệp và đại diện đất nước tham dự các cuộc thi hàng đầu. Nhưng đáng tiếc, Phương Sở Sở căn bản không có khả năng tự nuôi sống bản thân chỉ dựa vào việc trượt ván, nhìn thấy mộng tưởng mình đang cố gắng thực hiện đột nhiên vỡ vụn, mắt thấy mười năm tập luyện cũng chỉ uổng công vô ích.

Sự xuất hiện của Trương Mộ là một cơ hội.

Hạ Huân nghĩ rằng Phương Sở Sở đã từ bỏ giấc mơ của mình để giúp cậu, nhưng đó không phải sự thật, một con gà chết và một con gà gáy thôi, bất quá cậu kiếm tiền thì cô cũng có thể yên tâm tiêu xài thoải mái, cô dần thành thạo việc làm trợ lý của cậu.

Cô đã chứng kiến Hạ Huân ngày càng có nhiều người hâm mộ, tham gia ngày càng nhiều tác phẩm và hiện tại đều phải đeo khẩu trang khi ra ngoài để tránh việc bị nhận ra, hoạt động hàng ngày càng phải giữ bí mật.

Nếu người hâm mộ phát hiện ra Hạ Huân cùng Trương Mộc có gian tình….. Nói là tận thế cũng không phải khoa trương.

Sau cuộc làʍ t̠ìиɦ mãnh liệt, tóc của Hạ Huân ướt đẫm mồ hôi, cậu quay người lại ngủ thϊếp đi lần nữa.

Trương Mộ lướt qua mọi tin tức giải trí trên điện thoại di động, không có tin tức nào như công khai quan hệ tình cảm, chia tay, bạo lực gia đình, ly hôn v.v…, nhưng lại có một tin tức còn giật gân hơn cả kiểu bên trên.

Bao gồm cả công ty môi giới Trời Trong, mười công ty sản xuất, công ty giải trí và công ty môi giới cỡ trung bình đã được mua lại cùng một lúc và sẽ được hợp nhất để thành lập “Nghê Phong Giải Trí” thuộc sở hữu của tập đoàn Thiên Phách.

Nhấp vào bản tin, Trâu Thanh Duẫn, giám đốc điều hành của Thiên Phách đã tiếp nhận phỏng vấn.

“Trâu tổng, Thiên Phách trước giờ vẫn luôn tập trung vào phát triển các dự án khách sạn và khu nghỉ dưỡng, tại sao ngài lại đột nhiên bước vào ngành giải trí? Sau lưng có suy xét gì sao? Tương lai có kế hoạch gì?”

Trong clip, Trâu Thanh Duẫn vẻ mặt nghiêm túc, đôi mắt sắc lẹm ẩn sau cặp kính, bộ âu phục có sọc thẳng màu xám đen, một doanh nhân nghiêm túc như vậy dường như sẽ không có hứng thú với giới giải trí tô vàng nạm ngọc bên ngoài.

Nhưng mà, vị giám đốc điều hành này cũng quá đẹp trai đi, muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn ngoại hình có ngoại hình, đặc biệt còn là người cực kì có tiền, nếu chỉ xuất hiện trên

các bản tin tài chính đơn thuần thì thật quá lãng phí.

Trâu Thanh Duẫn phảng phất nhìn thấu những điều các phóng viên mong đợi, vân đạm phong thanh mà trả lời: “Chỉ vì cân nhắc thương mại, chi phí quảng cáo của Thiên Phách đã tăng gấp đôi trong những năm gần đây. Việc mời người phát ngôn, chụp quảng cáo v.v… mỗi năm tiêu tốn hàng chục triệu. Rõ ràng, giải trí là một thị trường có tiềm năng vô hạn.

Ngược lại, quỹ đất có hạn, tôi có trách nhiệm mở ra cho công ty một hướng đi mới, về kế hoạch tương lai… Nhiệm vụ đầu tiên và trước mắt là tích hợp và sắp xếp lại cơ cấu.”

Trương Mộc nghe thấy vấn đề trọng tâm, nội tâm lập tức trầm xuống.