“Muốn ăn?” Ngải Phong cầm một cái bánh kem nhỏ được làm thủ công vô cùng hoàn mỹ, thậm chí nó còn đang tản ra vị bơ thơm nồng —— ở nơi thiếu thốn đồ ăn trong Hạ thành, đây quả thực là món ăn trân quý …
“Muốn ăn?” Ngải Phong cầm một cái bánh kem nhỏ được làm thủ công vô cùng hoàn mỹ, thậm chí nó còn đang tản ra vị bơ thơm nồng —— ở nơi thiếu thốn đồ ăn trong Hạ thành, đây quả thực là món ăn trân quý tuyệt thế .
Tiểu mỹ nhân vô cùng đáng thương gật gật đầu, mà nhìn chằm chằm Ngải Phong…… Cùng bánh kem trên tay hắn .
“Có mặc qυầи ɭóŧ không đó?”.
Tiểu mỹ nhân bị hắn nuôi đến trắng nõn sạch sẽ đỏ mặt mà lắc lắc đầu.
“Mở chân ra để lão tử sờ chút, sờ sướиɠ liền cho em ăn".
……
Người đàn ông vốn lạnh nhạt lại dỗ cậu: “Khóc cái gì khóc, lão tử chỉ sờ sờ, cũng không đi vào".
“Đem áo cũng ngậm lên đi, ngày mai sẽ còn mang đồ ăn ngon cho em”.
CP: Anh công lãnh khốc nuôi vợ X thụ nhát gan ngực lớn.