Chương 1.3: Thục nữ trở thành côn đồ (1)

Toàn bộ quá trình không đến ba phút đồng hồ, nhưng lại hủy hoại ba tháng cực khổ của bọn họ, thậm chí còn hủy hoại luôn hy vọng cuối cùng của ba người.

Mỹ Sa hét lên đầu tiên, Quản Tiểu Triêu, người vốn đang co ro ở chân bàn, bỗng nhặt chai bia trên bàn, chạy như điên về phía đối diện với đôi mắt đỏ ngầu.

Ba ông chủ đều đang ngồi xổm bên đường hút thuốc xem trò vui, nhìn thấy Quản Tiểu Triêu như vậy, bọn họ đầu tiên là giật mình, sau đó xông tới, ném Quản Tiểu Triêu xuống đất và đá cậu ta.

Mỹ Sa điên cuồng nhặt một chiếc ghế lao tới la hét, vừa đánh vừa chửi bới bằng tiếng Trùng Khánh.

Ngay khi ba người quay lại tấn công Mỹ Sa, Quản Tiểu Triêu từ dưới đất đứng dậy, nhặt chiếc ghế của Mỹ Sa đập vào kính của cửa hàng bọn họ: "Tao chơi chết ông nội bọn mày!"

Một trong ba người tóm lấy Mỹ Sa, hai người còn lại lao tới để đánh nhau với Triểu Triêu.

Quản Tiểu Triêu bị hai người đó đè xuống đất, hoàn toàn không thể động đậy.

Ngay khi họ đang đấm đá Quản Tiểu Triêu, phía sau bỗng truyền đến một tiếng hét của một người đàn ông.

Hai người kia kinh ngạc quay đầu lại, liền nhìn thấy Ninh Dĩ Mạt đứng ở phía sau bọn họ, khuôn mặt khuất trong bóng tối, tay phải cầm chắc một ống thép dài một thước.

Cô rõ ràng rất gầy yếu, nhưng lúc này lại khiến người ta sợ hãi một cách vô cớ.

Hai người đàn ông cảm thấy ớn lạnh sống lưng, sững sờ chôn chân tại chỗ.

"Leng keng" hai tiếng, Ninh Dĩ Mạt thả ống thép trong tay, bẻ khớp ngón tay, bước nhanh về phía một người trong số họ, người này còn chưa kịp phản ứng đã bị một cùi chỏ đánh vào bụng trên, lập tức ngã xuống, ôm bụng lăn qua lăn lại.

Ninh Dĩ Mạt vội vàng né ra sau người kia, vươn tay tóm lấy hai tay ông ta, đá mạnh một cước xuống đất. Người đàn ông rống lên một tiếng, dùng tay trái túm lấy tóc Ninh Dĩ Mạt, Ninh Dĩ Mạt nhanh chóng ra đòn, đấm vào sống mũi ông ta, trước mắt đột nhiên tối sầm, ông ta choáng váng ngã xuống đất, hôn mê bất tỉnh.

Khi ông ta tỉnh lại lần nữa, một nhóm người đã ở trong xe 110.

Trong phòng chờ của đồn cảnh sát, Quản Tiểu Triêu mặt mũi bầm tím đứng dậy, kéo cổ áo Ninh Dĩ Mạt, ra hiệu cho cô ngồi xuống.

Sau khi Ninh Dĩ Mạt ngồi xuống, Mỹ Sa chọc chọc vào người cô, nghi ngờ nói: "Dĩ Mạt, thật sự không nhìn ra."

“Đúng vậy, vừa rồi cậu đánh người, động tác thật sự rất chuyên nghiệp.” Quản Tiểu Triêu vội vàng phụ họa: “Cậu luyện tập qua rồi?”

Thấy Ninh Dĩ Mạt cúi đầu không trả lời, Mỹ Sa khẽ nói: "Xem tình thế này, chúng ta có khả năng không lấy được bằng tốt nghiệp rồi. Ba người đó có lai lịch như vậy, chỉ sợ sẽ kiện chúng ta vào tù."

Mỹ Sa càng nghĩ, càng thấy đau lòng, cô ấy bắt đầu khóc nức nở: "Quán không mở được, bằng tốt nghiệp cũng không lấy được, ngay cả kiếm việc làm cũng không được rồi ..."

Quản Tiểu Triêu không nỡ nhìn con gái khóc, sắc mặt âm trầm nói: "Đã đến lúc này, đừng nói những lời đó nữa, nghĩ xem có người nào mà chúng ta quen biết, có thể đưa chúng ta ra ngoài mới là chính sự. Tốt nhất bây giờ nên tìm người đi, đến sáng mai kết án là không kịp nữa."

Mỹ Sa sững người một lúc, vội vàng mở điện thoại: "Giám đốc Vương... Không được, anh ấy có việc không tìm được; Giám đốc Triệu... anh ấy đang đi công tác; Anh Ngô, để tớ gọi thử xem."

Cô ấy run run bấm số điện thoại, rất nhanh liền tuyệt vọng đặt xuống: "Tắt máy."

Quản Tiểu Triêu chán nản vò đầu: "Bạn bè của tớ không có khả năng này, lần này thật sự gục ngã rồi."

Lúc này, Mỹ Sa đột nhiên đưa mắt nhìn Ninh Dĩ Mạt: "Dĩ Mạt, bạn trai của cậu... ba của bạn trai cậu không phải là công chức sao? Anh ấy có cách gì không?" Lúc này, đôi mắt đen của Mỹ Sa đột nhiên sáng lên, "Bạn trai của cậu chắc chắn có cách!"

Ninh Dĩ Mạt nhìn cô ấy một cái, nhẹ giọng nói: "Để mình thử xem."

Cô dùng tay trái khó khăn lôi điện thoại ra. Tay phải của cô vừa rồi dùng lực quá mạnh, bây giờ không thể cử động được nữa.

Nghĩ ngợi một lúc, cô đưa điện thoại cho Quản Tiểu Triều: “Cậu viết tin nhắn giúp mình, giải thích ngắn gọn sự việc, bảo anh ấy gọi lại cho tớ.”

------------------------------------

Trans: Vài lời muốn nói, mình chưa thấy ai edit và dịch bộ này nên mình làm bộ này luôn, lần đầu tiên dịch còn nhiều sai sót, hoan hỉ hoan hỉ ~~~~