Chương 3

"Cô gái, cô không sao chứ?" Người tài xế bước tới gần cô gái mới nhận thấy môi cô gái hơi run rẩy, đôi mắt còn nhìn chằm chằm vào chiếc xe ô tô phía trước.

"..." Liên Vũ không nói gì, cô vẫn chưa hoàn hồn lại sau cú sốc vừa rồi, đầu óc cô trống rỗng, trái tim như thắt lại, vì cô vừa đi vừa quay đầu nhìn lại nên cô hoàn toàn không có một chút phòng bị nào.

“Cô gái!” Nhìn thấy cô như vậy, tài xế cũng không khỏi có chút lo lắng, dùng tay nhẹ nhàng đẩy cơ thể cô, hy vọng cô có thể tỉnh táo lại.

Nhưng tài xế mới chỉ đẩy nhẹ một cái, cô gái đã đánh rơi chiếc túi trong tay rồi ngã ngồi trên mặt đất.

Nhìn thấy tình cảnh này, Tiết Tiến cau mày mở cửa xe.

Người tài xế lúc này rất lo lắng, hắn cũng sợ cô gái sẽ xảy ra chuyện gì, vội vàng ngồi thụp xuống, vừa gọi cô vừa dùng tay lắc lắc cánh tay run rẩy của cô.

"Chúng ta đến phòng y tế xem xem." Tiết Tiến thấy tài xế càng lay cô gái, cô lại càng run rẩy, ánh mắt giống như mất đi tiêu cự, sợ sẽ xảy ra chuyện gì nghiêm trọng nên Tiết Tiến dứt khoát ra quyết định rồi khom lưng bế cô gái lên.

“Ngục trưởng, để tôi làm cho.” Tài xế nhanh chóng đưa tay ra muốn ôm lấy cô gái. Nhưng hắn ta nhìn thấy ngục trưởng đã xoay người đi về phía ô tô.

Tiết Tiến là một người miền nam điển hình, dù đã hơn 34 chuẩn bị cập 35 tuổi, nhưng bởi vì phong cảnh non xanh nước biếc của thành phố A nên người đàn ông này có làn da rất đẹp, ngoại hình cũng khá điển trai, nhưng hắn lại không có vóc dáng thấp bé như những người đàn ông miền nam, ngược lại, hắn rất cao, ít nhất cũng phải 1m82, chiều cao này giúp một người nặng 75kg như hắn càng thêm đĩnh bạt.

Vừa rồi lúc ôm cô gái giống như ôm một cục bông vậy, thân thể cô gái rất mềm mại, lại không hề nặng. Lúc này, ở ghế sau, người đàn ông đang ôm cô gái, càng có thể nhìn rõ hơn cánh tay mảnh khảnh của cô gái gầy đến mức đáng thương, hắn không nhịn được đưa tay ra chạm vào làn da phía dưới lớp áo mỏng, cũng chỉ có một khung xương cưng cứng.

Tiết Tiến rất ngạc nhiên, tại sao khi hắn ôm một cơ thể gầy gò toàn da bọc xương như vậy vào lòng lại có thể có cảm giác mềm mại như vậy, Tiết Tiến dồn thêm sức lực, cảm nhận hình dáng của cô gái một lần nữa.

Đúng vậy, không sai, cơ thể của cô gái này không hề mềm mại mà rất mềm dẻo.

Sự mềm dẻo linh hoạt như vậy khiến Tiết Tiến muốn kiểm tra giới hạn chịu đựng của cô có thể đến mức nào, hắn có cảm giác muốn bẻ cong thân thể của cô.

Cuối cùng Liên Vũ cũng ngừng run rẩy sau khi bác sĩ tiêm cho cô một mũi thuốc, phải mất một lúc lâu sau cô mới tỉnh lại.

Cô chớp chớp đôi mắt to ngập nước, ngạc nhiên nhìn mọi thứ xung quanh.

“Tỉnh rồi à?” Giọng nói của Tiết Tiến rất êm tai, có sức hút đặc trưng của đàn ông.

“Tôi, tôi đang ở đâu?” Liên Vũ nằm trên giường, ký ức cuối cùng của cô vẫn dừng lại ở khoảnh khắc chiếc xe lao tới, tuy biết hiện tại mình đã an toàn nhưng khi nghĩ lại cô vẫn có chút sợ hãi.

Lông mi dài của cô gái gần như che khuất hơn nửa đôi mắt, nhưng Tiết Tiến vẫn có thể nhìn thấy con ngươi màu xanh xám kỳ lạ trong đó, điều này khiến hắn tự hỏi liệu cô gái này có phải là con lai hay không?

"Tôi là ngục trưởng của trại giam này, hiện tại cô đang ở phòng y tế, vừa rồi xe của chúng tôi suýt đâm vào cô." Tiết Tiến nhìn thấy sự bối rối của cô gái, cho nên hắn lên tiếng giải thích một cách ngắn gọn và rõ ràng.

“Ngục trưởng?” Liên Vũ nghe xong lời giới thiệu của người đàn ông thì lập tức ngồi dậy, rõ ràng có chút kích động. Ngục trưởng không phải là quan chức cao nhất trong trại giam hay sao? Hắn có thể giúp mình được không?

"Chú ơi, cháu đến gặp anh trai, nhưng cháu đến muộn một chút, lỡ mất thời gian thăm tù nhân, chú có thể giúp cháu được không?" Liên Vũ nắm lấy cổ tay áo trắng của người đàn ông như nắm lấy một tia hy vọng cuối cùng, vội vàng kể ra nguyện vọng của mình.

Sau khi nghe cô nói xong, Tiết Tiến trầm ngâm vài giây, như thể đang suy nghĩ điều gì đó.

"Chú, cháu và anh trai mới chuyển đến đây không lâu, cháu không biết rõ quy định ở nơi này nên mới đến muộn, xin chú hãy châm chước cho cháu với."

Liên Vũ giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, như sắp bật khóc ra đến nơi.

"Anh trai của cô, tên là gì?"