Chương 29: Y mộng

Chương 29: Y mộng

Chú chín là ai, anh họ không nói kỹ càng tỉ mỉ với ta.

Nhưng trong thư mà anh họ để lại cho ta, lại có nhắc tới hắn.

“Chỉ có một câu, cẩn thận chú chín!”

Ngay cả anh họ còn kiêng kị chú chín, trong lòng ta âm thầm quyết định, về sau nhất định không cần cùng người này có nhiều giao thoa.

Ta đem bí tịch cùng sổ tay thả lại trong rương, ôm lên trên lầu.

Tối hôm qua uống say, ta đến bây giờ còn chưa có hồi lại, vào anh họ phòng ngủ, nằm xuống liền ngủ.

Giường hắn so với cái giường gỗ trong phòng ta chắc chắn thoải mái hơn nhiều, ta chuẩn bị dọn lại đây ở.

Khả năng ta là thật sự quá mệt mỏi, chỉ trong chốc lát, liền tiến vào mộng đẹp.

Trong hoảng hốt, ta cảm giác có một đôi tay, đang vuốt ve phía sau lưng ta.

Là tay nữ nhân, thực mềm.

Còn có mùi hương hoa hồng.

Ta mở mắt ra, một đôi mắt mỹ lệ, đang nhìn ta chằm chằm.

Nữ nhân trần trụi nửa người trên, tóc dài duyên dáng dán vào đường cong của cơ thể, làm ta tức khắc hết cả buồn ngủ.

Ta nghiêng thân tới, đối diện nữ nhân trần trụi.

“Chị…… chị dâu?”

Nũ nhân cùng giường với ta, không phải chị dâu còn có thể là ai?

Đêm qua, sau khi ta phá vỡ bát quái trận, chị dâu liền biến mất không thấy đâu.

Ta vốn tưởng rằng nàng đã rời đi, như thế nào lại về rồi…… Còn bò lên trên giường ta?

Chị dâu không nói gì, chỉ vươn ngón tay điểm ở trên môi ta.

Ta dùng sức nuốt nước miếng, xúc cảm mềm mại trên môi, làm ta nhớ lại điên cuồng đã từng phát sinh cùng chị dâu.

Khi đó ta chỉ nghĩ là một hồi mộng xuân, cũng không biết nàng là nữ nhân của anh họ.

Hiện tại ta đã biết, sao còn có thể……

Ta theo bản năng muốn lui về phía sau, chị dâu lại một tay ấn ở trên vai ta, xoay người đem ta đè ở dưới thân.

Bộ ngực của chị rũ ở giữa cổ ta, hơi thở phun ra từ đôi môi đỏ thổi quét trên mặt ta, làm ta một trận tê dại, khi da thịt đυ.ng vào nhau, càng làm ta cả người khô nóng.

Khi còn đi học, kẻ lỗ mãng trong ban đã từng hỏi ta một vấn đề.

Nếu có một nữ nhân đẹp như thiên tiên bỗng nhiên tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ xuất hiện ở trước mặt ngươi, ngươi sẽ làm như thế nào?

Đáp án của ta rất đơn giản, ngày sau lại nói.

Nhưng khi chân thật đυ.ng tới tình huống như vậy, ta lại luống cuống.

Ta muốn đẩy chị dâu trên người ra, tay lại lơ đãng niết phải bờ mông vểnh cao của chị.

“A!”

Tiếng rêи ɾỉ nhu mị đến tận xương cốt vang lên bên tai ta, làm thân thể ta căng chặt, mềm mại xuống.

Trong tiếng rêи ɾỉ này, ta bị lạc lối, ta một phen bế thân thể mềm mại trên người lên, xoay người đè ở dưới thân.

……

Khi ta tỉnh lại, đã là bình minh.

Trên người ta vẫn mặc quần áo hôm qua, khi đứng dậy, sau eo truyền đến một trận đau nhức.

Điên cuồng của tối hôm qua, vẫn rõ ràng trước mắt, ta và chị dâu, lại một lần……

Ta vung tay lên, dùng sức tát mặt chính mình một cái.

“Bang!”

Trong lòng thầm mắng chính mình.

“Lâm Huyền, ngươi thật là tên súc sinh, anh họ đối với ngươi tốt như vậy, ngươi lại cưỡi nữ nhân của anh ấy?”

Nhưng tưởng tượng đến đêm qua, chị dâu ở trên người ta phập phồng mị thái, trong lòng ta, lại là một trận lửa nóng.

Ta không dám nghĩ tiếp, vội vàng rời giường, lung tung rửa mặt, đi bệnh viện.

Cha khôi phục rất tốt, bác sĩ đã chấp thuận cho ông xuất viện, ta giúp mẹ thu thập một chút, thuê chiếc xe, đưa bọn họ trở về.

Khi về đến nhà, sắc trời đã đen.

Ta không dám ngủ tiếp, mà nhớ lại sự tình phát sinh ban đêm hôm trước.

Chị dâu nói hồn phách của chị bị nhốt ở trong ngọc bội, bảo ta phá bát quái trận, sau đó lấy một kiện âʍ ѵậŧ cứu chị ra.

“Âʍ ѵậŧ……”

Ta giật mình một cái, vội vàng từ trong túi móc ra chìa khóa phòng cất chứa.

Rõ ràng là mùa hè, chìa khóa lại lạnh lẽo như một khối băng.

Ta suy nghĩ cẩn thận, hồn phách của chị dâu, đã từ trong ngọc bội, chuyển dời đến trong chìa khóa.

Có một số việc, ta phải cùng chị dâu nói rõ mới được.

Cần phải giao lưu, trước phải gặp mặt.

Trừ bỏ đêm đầu tiên ta tới phòng anh họ, trong lúc vô tình đυ.ng vào chị dâu, còn lại vài lần tương ngộ, đều là ở trong mộng.

Vẫn là phải ngủ mới được.

Trước khi lên giường, ta hung hăng cấu đùi của chính mình một chút, báo cho chính mình:

“Lâm Huyền a Lâm Huyền, ngươi nhất định phải nhịn xuống, không thể lại làm chuyện thực xin lỗi anh họ.”

Nhưng tắt đèn nhắm mắt lại, khuôn mặt xinh đẹp cùng cơ thể lửa nóng của chị dâu, không ngừng hiện lên ở trước mắt ta, làm ta khó có thể đi vào giấc ngủ.

Trong lòng đếm một ngàn con dê, ý thức ta dần dần mơ hồ……

Ta là bị cảm giác lạnh lẽo trên miệng làm cho tỉnh lại, khi ta mở mắt ra, chị dâu đang ghé vào trên người ta, hôn môi ta.

Ta giật mình, vội vàng bò dậy, chị dâu thấy ta đã tỉnh lại, duỗi tay phủng mặt ta, liền phải dán lên.

“Chị dâu…… Từ từ!”

Ta một phen đẩy chị ra, hoảng loạn nhảy xuống giường.

Chị dâu bị ta đẩy ngã sang một bên, thân thể lộ ra, thân hình duyên dáng nhìn không sót thứ gì, hai mắt chị mông lung nhìn ta.

Thân thể ta lập tức nổi lên phản ứng, trong lòng hừng hực lửa, ngực phảng phất đè ép một tảng đá lớn, thở không nổi.

“Tiểu Huyền……”

Tiếng của chị dâu, giống như mị âm, giống hệt tiếng rêи ɾỉ đêm qua, thấm đến tận xương tủy.

Thiếu chút nữa lại làm ta thất thủ.

Ta lui về phía sau vài bước: “Chị dâu, chị đã từ trong ngọc bội chạy ra tới, vì cái gì còn không rời đi, còn quấn lấy ta?”

Chị dâu dường như không có nghe được ta nói, chị từ trên giường chạy xuống, ôm chặt ta.

“Tiểu Huyền…… Tiểu Huyền……”

Chị dâu nhẹ giọng nỉ non tên của ta, đôi tay không ngừng ở trên người ta sờ soạng, câu ngọn lửa trong lòng ta nhảy dựng.

“Đừng…… Đừng như vậy!”

Ta muốn đẩy chị dâu ra, làm chị bình tĩnh một chút, nhưng chị vẫn một bộ dáng không đem ta đẩy ngã, thề không bỏ qua.

Động tác của chị dâu, thay vì nói là do du͙© vọиɠ thúc giục, càng như là bản năng.

Chị sẽ không phải là không còn ý thức chứ? Ta vội vàng bắt lấy bả vai chị dâu, ép chị nhìn ta.

“Chị dâu, ta là Tiểu Huyền, chị tỉnh lại đi!”

Hai mắt chị dâu mơ hồ, đôi môi đỏ hơi mở ra.

“Tiểu Huyền…… Tiểu Huyền……”

Lòng ta lộp bộp nhảy dựng, thật là bị ta đoán trúng.

Ta bắt bả vai chị dâu trong chốc lát, thân thể lại là một trận lửa nóng, xúc cảm truyền đến từ bàn tay giục sinh tìиɧ ɖu͙©, làm ta dục hỏa khó nhịn.

Nếu tiếp tục đi xuống, ta chỉ sợ sẽ lại phạm phải sai lầm nghiêm trọng.

Thừa dịp chính mình còn có thể bảo trì thanh tỉnh, ta vội vàng buông chị dâu ra, chạy ra khỏi phòng ngủ, khóa trái cửa.

Ta ngồi dưới đất, dựa vào cửa phòng, thở hổn hển.

Ta nhất thời không đành lòng, cứu chị dâu, còn tưởng rằng chị ấy thoát ly khỏi ngọc bội, thủ đoạn mà người khác gây ra, cũng có thể cùng nhau tiêu trừ.

Không nghĩ tới sẽ là kết quả như vậy.

Mặc dù không có ngọc bội, nhưng thủ đoạn hại người vẫn còn, chỉ là anh họ đi rồi, chị dâu chỉ có thể hại ta.

Ta cũng không biết cách khử tà đuổi quỷ, nên làm như thế nào đây?

Đang lúc ta không biết làm sao, một đôi cánh tay trắng nõn, xuyên qua xương sườn ta, ôm chặt ta.

Thanh âm kiều mị của chị dâu vang lên ở bên tai ta.

“Tiểu Huyền…… Ta muốn……”

Lông tơ toàn thân ta dựng thẳng, ta như thế nào lại quên mất việc này, chị dâu không phải người sống, cửa phòng không ngăn được chị ấy.

Ta gỡ tay chị dâu ra, hoảng loạn chạy vào căn phòng ngủ bên cạnh.

Chị dâu đuổi theo lại đây, nhưng chỉ đứng ở trước cửa, lộ ra biểu tình sợ hãi.

Chị không dám tiến vào.

Ta quay đầu liền thấy phù mà đạo sĩ râu bạc trắng lưu lại, ở trên mặt tường bên cạnh người ta.