Chương 8: Đồng ý? Hay không đồng ý?

Chu Sở Sở cảm thấy xấu hổ thay cho Trần Kiều.

Thật là một gia đình hiu quạnh, cô thiếu đàn ông từ bao giờ.

Chỉ cần chu môi đỏ mọng selfie là có một anh đẹp trai dáng người lực lưỡng đứng sau. Nhưng người phụ nữ giàu có và đẹp gái đang hành động như một đứa trẻ, vì vậy Chu Sở Sở không thể bày tỏ điều đó.

“Vậy lần sau em rảnh thì em đi với chị nhé?”

Trần Kiều đã chờ đợi câu nói của cô.

"Được rồi. Đừng nói rằng chị không thương em. Như vậy đi, hãy đi chơi với chị sau khi em nộp bản thảo vào tuần sau. Điều đó sẽ giúp em không phải lo lắng mỗi ngày và tìm lý do để từ chối đi với chị. Haizz, chị vốn định tạo bất ngờ cho em, nhưng hóa ra em không đến, thật sự rất nhàm chán. Đã thỏa thuận rồi đấy, đó là quán bar mới ở Trường Bắc. Lúc đó chị sẽ tới đón em."

Trần Kiều thích đi đến quán bar và cô ấy rất kén chọn.

Phải có điều gì đó nổi bật để cô đến hộp đêm đó lần thứ hai.

Chu Sở Sở đồng ý và vấn đề đã được giải quyết.

Mặc dù cô không thích tham gia những nơi sôi động, nhưng vì đã đồng ý nên cô sẽ đi.

Thực tế là không có nhiều bản vẽ sẽ được giao trong tuần tới.

Một số bìa tạp chí. Bên A cũng đã đưa ra những yêu cầu tỉ mỉ và chi tiết. Chu Sở Sở chỉ cần vẽ nó theo yêu cầu.

Cô ở nhà để làm.

Cô đã mở giao diện trò chuyện với Lục Nhất Hành nhiều lần.

Cô đã xóa và nhập vào hộp tin, nhưng cuối cùng không có gì được gửi.

Là bạn tình lâu năm với Lục Nhất Hành và, bất kể nhìn thế nào, đều thấy cô ấy được lợi.

Nhưng cô quá hiểu về tính cách của mình.

Cô sợ rằng trong vòng hai tháng, mối quan hệ sẽ trở nên căng thẳng.

Đều là hàng xóm, nhìn lên nhìn xuống đều thấy nhau. Thật xấu hổ.

"... Nếu như hài lòng, cũng có thể cân nhắc, chúng ta có thể thiết lập mối quan hệ ổn định."

Cô khẽ cười khúc khích, hốc mắt sâu thẳm sáng ngời, trên cánh tay còn lưu lại dấu ngón tay, thật gợi cảm.

Đồng ý? Hay không đồng ý?

Chu Sở Sở nhìn hộp tin nhắn trống rỗng và cuối cùng cảm thấy rằng cô có thể trì hoãn một thời gian.

Có thể cô không phải đưa ra quyết định nếu cô trì hoãn.

------

Trước hạn, Chu Sở Sở đã giao bản thảo kịp thời.

Sáu giờ chiều, Trần Kiều đến đón cô bằng ô tô.

Biết tính cách của Chu Sở Sở , cô chỉ lái xe chậm

Tuy là vậy.

Vẻ đẹp của Chu Sở Sở cũng được nhiều người chú ý.

Phố Trường Bắc.

Quán bar nối tiếp quán bar, hộp đêm nối tiếp hộp đêm, là nơi náo nhiệt nhất thành phố về đêm.

Trần Kiều trực tiếp dẫn Chu Sở Sở đến thang máy.

Ánh sáng phản chiếu bóng dáng của hai người trên bức tường thang máy bằng kính.

Trần Kiều nheo đôi mắt như cánh hoa đào, nhìn Chu Sở Sở .

"Chị nhìn không ra, thần thái em nắm giữ rất tốt, nếu như chị không biết đến em, chỉ sợ chị thật sự cho rằng em là một mỹ nhân lạnh lùng, Em đừng nói. . ."

Cô giơ tay véo cổ áo Chu Sơ Sở. Ngay bên ngoài, nhiều người huýt sáo với hai người họ.

Trần Kiều hào phóng và không quan tâm.

Chu Sở Sở sợ hãi, nhưng cô có thể làm mặt lạnh và đi qua đám đông mà không thay đổi biểu cảm.

Cô vẫn mặc chiếc váy đen nhỏ mà cô đã mua ở trường đại học.

Phong cách thanh lịch vượt thời gian, chiều dài ngang hông, để lộ khuôn ngực lớn trắng ngần.

Sự phân tách đang hiện ra lờ mờ.

Chỉ là mấy năm nay cô đã có chút da thịt, ngực cũng săn chắc.

Ngay khi bàn tay của Trần Kiều đi vào, nó đã xâm nhập vào khe ngực.

"Khụ, cũng khá thú vị, nếu có gì thì nên tiết lộ."

Trần Kiều không có chuyện gì liền dừng tay lại, nháy mắt nháy mắt với đôi mắt kẻ mi dài hướng về phía Chu Sở Sở .

Chu Sở Sở đã phá vỡ hàng phòng thủ ngay lập tức.

"Đừng làm điều này với em."

Trần Kiều khịt mũi.

Khi đã vào vị trí.

Chu Sở Sở đã bị sốc.

Ban đầu cô nghĩ rằng Trần Kiều sẽ đưa cô đến một câu lạc bộ cao cấp như vậy để chơi.

Ai biết lại là như thế này, âm thanh điện tử giống như vụ nổ đinh tai nhức óc và dưới ánh đèn huỳnh quang kỳ dị, một bầy yêu quái điên cuồng nhảy múa.

Ảo tưởng của cô đã tan vỡ ngay lập tức.

Các vũ công trên sân khấu nhảy múa nóng bỏng và những người đàn ông bán khỏa thân hôn gió trước đám đông, những chiếc áo sơ mi ướt sũng ép sát vào người, lộ rõ cơ bụng.

Các kí©h thí©ɧ gần như ngưng tụ thành chất, quét khỏi sân khấu.