Ta gả cho kẻ thù không đội trời chung của mình. Hắn là nhϊếp chính vương quyền cao hơn vua, mà ta chính là tỷ tỷ ruột thịt của hoàng đế. Lập trường của hai bọn ta khác nhau, còn sống là còn đấu. Hoàng …
Ta gả cho kẻ thù không đội trời chung của mình.
Hắn là nhϊếp chính vương quyền cao hơn vua, mà ta chính là tỷ tỷ ruột thịt của hoàng đế. Lập trường của hai bọn ta khác nhau, còn sống là còn đấu.
Hoàng đệ hỏi ta: "A tỷ, tỷ thật sự phải gả đi sao?"
"Gả!"
Ai kêu phụ thân ta là một kẻ vô dụng, ngay cả đệ đệ ta cũng là bùn loãng không thể trát tường, nếu ta không cố gắng một chút, e là cả cái triều đình này sẽ chỉ biết một mình nhϊếp chính vương họ Tạ kia mất!
Hoàng đệ Tây Tử của ta ôm ngực, than thở một câu: "Vậy cũng được, trẫm sẽ nhận nhϊếp chính vương làm tỷ phu vậy."
"Sau này lỡ ta có đưa thêm tấu chương cho hắn xử lý thì hắn cũng không dám từ chối ta, hi hi hi."
Ta cắn răng: "Vậy ngươi truyền ngôi cho hắn luôn đi!"
Ánh mắt hoàng đệ ta sáng lên: "À, vậy cũng được hả tỷ?"
"C.ú.t, đương nhiên là không được rồi!"
Ta tung một cú đá ba trăm sáu mươi độ, đạp cho hoàng đệ ta co rúm người trên long ỷ, ôm chân gào khóc.