Chúng ta sẽ cùng nhau trải qua muôn vàn thế giới, nhưng đến cuối có được nhau hay không là đều không ai biết được. Xin đừng hối tiếc cho mai sau, hãy thật hạnh phúc ngày hôm nay. Văn bản: Cũng giống n …
Chúng ta sẽ cùng nhau trải qua muôn vàn thế giới, nhưng đến cuối có được nhau hay không là đều không ai biết được.
Xin đừng hối tiếc cho mai sau, hãy thật hạnh phúc ngày hôm nay.
Văn bản:
Cũng giống như bao người bình thường, đều không thể tránh khỏi cái chết bất ngờ, Vũ Hành vốn là sinh viên thủ khoa tuyển thẳng của trường đại học danh giá nhất nước, với nhiều thành tích xuất sắc nhờ vào IQ 180 của mình, vốn dĩ cậu nên có một cuộc đời huy hoàng ở phía trước.
Vậy mà đến năm hai đại học, trong một lần di chuyển tham gia khoá học ở nước khác, chuyến bay định mệnh ấy đã cướp đi mạng sống của cậu cùng với hơn 300 người có mặt trên chuyến bay.
Nhưng thật may, cậu còn cơ hội làm lại.
Trích đoạn:
"Làm sao là làm sao, thật là phế vật." Vũ Hành nhíu mày, khăn tay che miệng tức đến ho khan.
[Oaaa, sao lại mắng người!]
"Ta mắng ngươi, không mắng người."
404 uất ức chết mất, khóc lóc càng ầm ĩ hơn.
Vũ Hành khẽ quát, "Câm miệng."
Cùng lúc kích hoạt câu lệnh, mọi âm thanh của hệ thống đều không còn.
404:... huhuu, cái thứ đáng ghét.
405:... phận chúng ta đều là mệnh khổ mà, haizz.