Chương 3: Khẩu giao gì đó chăm chỉ luyện tập là biết



Lương Thanh Huy kéo một chiếc xe đạp đến, vỗ vỗ đầu Tống Cảnh Chi: “Ngồi lên.”

Tống Cảnh Chi kinh ngạc mới lạ ngẩng đầu: “Đàn anh......” Hắn chưa từng đi xe đạp, càng chưa ngồi sau xe đạp bao giờ.

Lương Thanh Huy đạp xe nhanh mà chắc, gió lạnh thổi qua làm Tống Cảnh Chi run lên, hắn lấy tay nắm chặt ghế sau, thân thể khẩn trương dựa về phía Lương Thanh Huy ở trước.

Chỗ ở của Lương Thanh Huy cách trường học không bao xa, qua một chốc đã tới nơi, Tống cảnh Chi bị gió lạnh thổi nguyên một đường, thậm chí cảm thấy tìиɧ ɖu͙© giảm bớt không ít, nhưng mà dươиɠ ѵậŧ dưới thân vẫn còn trướng đau. Hắn bỗng nhiên lại thấy xấu hổ, cho dù đàn anh có lòng tốt giúp chính mình, nhưng hắn như vậy chẳng khác nào dục cầu vô độ, ham muốn không kiềm chế được, bị gió lạnh thổi một hồi, Tống Cảnh Chi bỗng cảm thấy nhịn một chút cũng không sao.

Tống Cảnh Chi thử thăm dò mở miệng: “Đàn anh......”

Lương Thanh Huy mở cửa, cất xe đạp rồi mới quay lại nhìn hắn: “Ừ?”

Tống Cảnh Chi lại đột nhiên mặt đỏ tim đập không biết mở miệng ra sao, hắn lắc đầu nói một câu không có gì.

Lương Thanh Huy vẫn cứ làm mặt lạnh: “Đi vào.”

Vì thế Tống Cảnh Chi đi theo Lương Thanh Huy vào nhà, phòng ở không được tính là rộng rãi, bố trí quạnh quẽ đến nhìn như trống không, dường như không hề có người ở. Hắn vốn dĩ không biết nói gì, nghĩ đàn anh ở một mình khá tự tại, nhưng mà người nhà của đàn anh đâu......

“Đi vào, đứng ở phòng khách làm gì?” Lương Thanh Huy nhìn Tống Cảnh Chi, đi vào phòng tắm.

Tống Cảnh Chi cắt đứt suy nghĩ lung tung rối loạn trong đầu, hắn ngơ ngơ mà nhìn Lương Thanh Huy xả nước rửa tay, dưới ánh mắt không kiên nhẫn của anh đi tới.

Lương Thanh Huy kéo lấy phần eo của Tống Cảnh Chi, nới lỏng dây lưng của hắn, nhíu mày: “Tự cởϊ qυầи.”

Phần eo bị bàn tay lạnh lẽo thấm nước đυ.ng vào, run lên vài cái, Tống Cảnh Chi lại bắt đầu cảm thấy cả người nóng lên, thân thể vừa mới hạ hỏa lại như nằm trên bếp lửa, hắn chỉ nghe thấy một giọng nói trầm thấp lạnh lùng kêu hắn cởϊ qυầи, đã không chút kháng cự hoặc không khỏe chủ động kéo dây lưng, kéo chiếc quần lỏng lẻo xuống, cặp mông lỏa lồ trong làn hơi nước mơ hồ của phòng tắm, đôi tay thuộc về Lương Thanh Huy sờ xuống, đυ.ng tới hai quả đào đó, ở sau lưng hắn, xoa bóp mông thịt, vỗ đánh vài cái đã chuyển hướng kẽ mông, xúc cảm lạnh lẽo ngay lập tức như là kéo hắn ra khỏi ảo mộng.

“A!” Tống Cảnh Chi nhắm mắt thét chói tai, “Em đang làm gì anh đang làm gì aaa......” Hắn luống cuống tay chân muốn thoát ra mặc lại quần, đôi tay lại bị Lướng Thanh Huy nắm chặt, hai chân không nghe chỉ huy mới bước được hai bước đã mất cân bằng, hắn quần áo lộn xộn mà té ngã trên nền nhà tắm, sau đó bị Lương Thanh Huy kéo về phía sau, nửa nằm nửa quỳ ở dưới chân anh.

“Cậu đang làm gì?” Lương Thanh Huy vẻ mặt bình tĩnh hỏi hắn.

“Em...... Đàn anh, em......” Tống Cảnh Chi không biết nói gì, chỉ là đáng thương mà nhìn anh, hắn cảm thấy chính mình có lẽ lại phạm phải điều gì sai, rư?ớc thêm phiền toái cho đàn anh.

“Là chính cậu xin tôi.” Lương Thanh Huy tiếp tục chất vấn.

“Đàn anh, thật sự rất xin lỗi, em......” Tống Cảnh Chi hổ thẹn lại sợ hãi cúi đầu, hít sâu hai lượt mới ngẩng đầu nhìn Lương Thanh Huy một hơi nói hết: “Đàn anh em xin lỗi đã làm phiền anh em cảm thấy em ổn rồi không có việc gì có thể về nhà rồi cảm ơn anh!”

“Ồ......” Lương Thanh Huy giống như quan tâm hỏi: “Dươиɠ ѵậŧ không còn cứng à?”

Tống Cảnh Chi lại cúi đầu, xấu hổ không ngừng lắc lắc, Lương Thanh Huy lưu loát cởϊ qυầи của hắn, trào phúng nhìn dươиɠ ѵậŧ còn cứng chảy nước: “Này làm sao được, còn cứng thế này, tôi giúp cậu làm nó mềm xuống.”

Nói xong, anh duỗi tay nắm lấy gậy thịt của Tống Cảnh Chi, vuốt ve một chút, theo sau dùng sức véo một cái, dươиɠ ѵậŧ vừa rồi còn cứng ngay lập tức mềm, kèm theo tiếng thét chói tai của Tống Cảnh Chi.

“A......” Tống Cảnh Chi đau suýt khóc, hắn đáng thương vô cùng nhìn Lương Thanh Huy, “Đàn anh, anh......”

Lương Thanh Huy cười dịu dàng, tựa như một đàn anh tốt đang quan tâm đàn em: “Giúp cậu làm mềm nó đấy, còn không mau cảm ơn tôi.”

Tống Cảnh Chi cảm thấy có chút sợ hãi, giống như đã làm sai cái gì, lại không dám cãi lại, từ vừa rồi đến giờ mặt hắn vẫn còn trắng bệch, vì thế hắn nghe lời mà nói: “Cảm ơn đàn anh......”

Lương Thanh Huy “ừ” một tiếng, xoa xoa dươиɠ ѵậŧ mềm nhũn lấy làm khen thưởng, hỏi: “Tôi giúp cậu, có qua có lại, có phải cậu cũng nên giúp tôi một chút.”

Tống Cảnh Chi không chút để ý gật đầu, hắn muốn sờ gậy thịt của mình một chút, nhưng đôi tay lại bị Lương Thanh Huy nắm lấy, căn bản giãy không ra, còn đang bí mật suy nghĩ đàn anh thân là Beta mà sức lực còn lớn hơn cả hắn, chờ câu nói vừa rồi của Lương Thanh Huy truyền tới đại não mới hoảng sợ ngẩng đầu nhìn anh: “Em...... Đàn anh, em là Alpha đó!” Nhìn Lương Thanh Huy bày ra vẻ mặt “tôi lại không ngu tất nhiên là biết”, hắn hoài nghi hỏi “Hay là đàn anh ở phía dưới...... A?”

Lời chưa nói hết, mông đã bị Lương Thanh Huy không chút lưu tình đánh hai bàn tay, Tống Cảnh Chi không dám lại hó hé gì nữa.

Vì thế cả hai im lặng hồi lâu, trong phòng tắm tràn ngập hơi thở nam tính, mờ ám mười phần.

“Đang hỏi cậu đấy, sao lại im rồi.” Lương Thanh Huy vỗ nhẹ vào sau lưng Tống Cảnh Chi, cúi người, căn gậy thịt cứng ngắc kia chống thẳng xuống kẽ mông hắn.

“Đàn anh này không ổn đâu, em là Alpha, mặt sau, mặt sau làm sao mà giải quyết giúp anh được......” Tống Cảnh Chi cúi đầu, phản kháng hết sức mỏng manh yếu ớt, nhưng đáy lòng lại đang phỉ báng ‘anh nào có giúp em giải quyết cái gì’.

Lương Thanh Huy buông Tống Cảnh Chi ra, một bàn tay chặn ngang phía trước, bế hắn lên, cái mông theo đó cong xuống, kẽ hở nào đó vừa lúc ở đúng vị trí của Lương Thanh Huy, anh lấy vòi nước, bắt đầu xối nước vào nơi đó, dòng chảy lạnh băng làm Tống Cảnh Chi run rẩy, c̠úc̠ Ꮒσα nhắm chặt, lại bắt đầu giãy giụa, vừa giãy còn vừa tủi thân nói: “Đàn anh em là Alpha là Alpha đó.”

Cuối cùng ngay cả quần cũng rớt, hai cẳng chân trơn bóng của Tống Cảnh Chi còn không ngừng lộn xộn, c̠úc̠ Ꮒσα vẫn là bị dòng nước tuyệt tình xâm nhập.

Quần áo cả hai đều ướt đẫm, Lương Thanh Huy bực bội, túm lấy Tống Cảnh Chi đè xuống mép bồn tắm, bàn tay đã bạch bạch bạch bắt đầu quất đánh cặp mông của hắn, Tống Cảnh Chi không ngừng la to “Anh đừng đánh”, muốn chạy lại bị té ngã bẹp dí trong bồn.

Hắn đau đến mức khóc oa oa.

Lương Thanh Huy phụt cười một tiếng, không chút tình đồng chí đồng cảm nhìn cặp đào sưng đỏ và tay chân bị ngã sắp tím xanh của Tống Cảnh Chi: “Ai bảo cậu lộn xộn.”

Tống Cảnh Chi nhỏ giọng thầm thì: “Còn không phải tại anh đột nhiên đánh em,” Lúc sau hắn lại ngẩng đầu, đáng thương vô cùng mà nhìn Lương Thanh Huy: “Đau quá......”

Lương Thanh Huy sờ nhẹ đầu hắn, cười một chút: “Cứ dùng miệng giúp tôi giải quyết đã rồi nói.”

Mặt Tống Cảnh Chi lập tức đỏ phừng phừng, hắn duỗi tay sờ miệng, sau đó nhắm chặt lại: “Em không biết làm đâu...... Không thoải mái......”

“Không vấn đề, luyện tập nhiều rồi sẽ biết.” Lương Thanh Huy kéo hắn, cởi thắt lưng, đè đầu hắn tới gần thân dưới của anh.

Tuy rằng thật sự muốn nói ai thèm luyện với anh, nhưng bởi vì sợ bị nát cúc nên Tống Cảnh Chi vẫn ngoan ngoãn hé miệng cắn mở quần Lương Thanh Huy.