Chương 2: Xin anh dẫn em về nhà anh (bị anh ch!ch) đi

Lương Thanh Huy xách Tống Cảnh Chi ra khỏi khu dạy học. Tống Cảnh Chi bị cưỡng chế kéo vào kì động dục, cả người nóng lên, hai má hồng hồng đỏ đỏ, nỗ lực cắn môi kiềm chế tiếng rêи ɾỉ. Tuy rằng sau khi thoát khỏi Omega đã dễ chịu hơn một chút, nhưng tìиɧ ɖu͙© vẫn đang lấp đầy tâm trí, hắn mềm yếu không có sức lực gì mà dựa vào người Lương Thanh Huy. Còn Lương Thanh Huy thì lại nhìn Alpha này với một ánh mắt không thể ghét bỏ hơn, buông lỏng tay ra, Tống Cảnh Chi ngay lập tức vì không có chỗ dựa mà ngã xuống, nằm rạp trên mặt đất.

“A......” Đột nhiên bị ném xuống, Tống Cảnh Chi kêu một tiếng đau đớn, khó hiểu ngẩng đầu nhìn Lương Thanh Huy.

“Quả nhiên Alpha là một giống loài vô dụng, thậm chí du͙© vọиɠ của mình mà cũng không khống chế nổi.” Lương Thanh Huy nhìn người bị ngã trên đất một cái, nâng chân lên chuẩn bị rời đi.

“Không phải, tại vì...... Này này anh từ từ đừng đi......” Tống Cảnh Chi bắt đầu giải thích rồi lại không nghĩ ra được lí do nào thích hợp, nhìn Lương Thanh Huy sắp đi, ngay lập tức nhổm dậy giữ chặt tay anh.

“Ban nãy, anh......” Cảm giác được chủ nhân của bàn tay này không kiên nhẫn, Tống Cảnh Chi vội vàng hỏi.

“Ồ, thấy cậu đáng thương, thuận tay giúp một chút.” Lương Thanh Huy nói, lại nhìn Tống Cảnh Chi còn giữ chặt tay anh, “Còn chuyện gì nữa?”

“Kì...... kì động dục của em...... nên làm như thế nào vậy......” Tống Cảnh Chi lề mề nửa ngày, cuối cùng nhìn Lương Thanh Huy mới cúi đầu chậm rãi hỏi.

Lương Thanh Huy chỉ cảm thấy nực cười: “Cậu không học tiết học sinh lí à”, anh nhìn Tống Cảnh Chi, nói “Kiểu kì động dục giả tính bị tin tức tố dẫn đường ra, chỉ cần tự giải quyết là được.”

Tống Cảnh Chi cúi đầu, nửa ngồi xổm dưới đất, dường như vừa hạ quyết tâm lớn lao, nói: “Em...... em không biết tự giải quyết......”

Lương Thanh Huy nghe vậy, vẫn lạnh lùng nói: “Thế cậu có thể gọi gái, tôi không có thời gian.”

Tống Cảnh Chi ngàn lần vạn lần không muốn tìm nhân viên phục vụ đặc biệt, càng không muốn cũng không dám lấy bộ dạng đỏ mặt khép không được chân này về nhà hay gặp người. Mà bây giờ đã tan học, không còn ai ở trong trường, người duy nhất còn đã thấy toàn bộ việc xấu mặt của hắn, cũng giúp hắn bảo vệ trinh tiết. Việc này ngược lại còn làm hắn có thêm cảm giác an toàn, cũng càng thêm không để ý hình tượng của bản thân trước mặt Lương Thanh Huy. Hắn thấy Lương Thanh Huy lại muốn đi, bất chấp tất cả trực tiếp bám lấy đùi anh: “Không muốn...... không muốn gọi gái...... làm ơn đấy...... xin anh......” Thân thể hắn và Lương Thanh Huy dán chặt vào nhau, chỉ cảm thấy toàn thân tê dại, cây gậy thịt cứng ngắc đau nhức ở phía dưới cũng dường như không đau đến vậy.

Lương Thanh Huy muốn buông Tống Cảnh Chi ra nhưng rồi lại bị hắn ôm thật chặt, bước chân đều bước không ra, trong mắt giây lát toát ra một tia tức giận, anh quát lớn: “Buông ra.”

Tống Cảnh Chi lấy lòng nhìn Lương Thanh Huy, nhìn thấy anh thực sự sinh giận, thương lượng hỏi anh: “Thế thì...... mang em đi nhà anh cũng được......” Dương như cảm thấy bản thân có chút đường đột, hắn lại vội vàng bổ sung: “Xin anh đấy...... thật sự không muốn ở nơi công cộng như vậy......”

Lương Thanh Huy bị hắn chọc cho giận quá hóa cười: “Cậu biết tôi là ai không, động dục còn tùy tiện về nhà người lạ, tôi cũng không biết cậu chủ Tống lúc nào thì trở nên phóng đãng như vậy đấy.”

Tống Cảnh Chi ngượng ngùng cười gượng: “Biết......tất nhiên là biết rồi...... đàn anh Beta lợi hại nhất khóa 37...... Giáo viên còn thường xuyên kể về anh trước mặt bọn em......”

Lương Thanh Huy hỏi: “Ồ, nói cái gì về tôi?”

Tống Cảnh Chi có chút thần tượng mà nhìn anh: “Giáo viên nói anh rất ghê gớm, tuy rằng là Beta, nhưng giỏi hơn rất nhiều Alpha, chẳng qua vì là Beta, cho nên thiếu mất một vài vầng sáng vô dụng.”

Lương Thanh huy cúi đầu nhìn tên Alpha ngây thơ ngu ngốc này, mặt mày đỏ bừng, mồ hôi chảy ròng, trong ánh mắt tuy mang theo tìиɧ ɖu͙© nhưng lại cứ trong suốt, một trong những nhân vật được hoan nghênh nhất trường học. Vừa rồi anh đang xử lí ít chuyện ở khu dạy học, nghe được vài tiếng động không hài hòa ở tầng lầu an tĩnh, vốn chẳng liên quan gì đến anh, Alpha và Omega ở thế giới này chỉ cần động dục là cứ như trở thành thú vật không có lí trí, Lương Thanh Huy dọn dẹp xong chuẩn bị rời đi lại phát hiện hai người bên kia còn chưa bắt đầu hành sự, bởi vì tò mò mới đi xem xét, là Tống Cảnh Chi, anh hiếm khi nổi lòng tốt nên thuận tay vớt tên Alpha thủ vững trinh tiết này ra ổ lửa.

Tống Cảnh Chi không biết anh đang nghĩ gì, tìиɧ ɖu͙© khiến hắn không nhịn được mà rêи ɾỉ, hắn vỗ vỗ đùi anh. Lương Thanh Huy thoát ra khỏi suy nghĩ của chính mình, đáy lòng cảm thấy thực sự khó chịu, quả nhiên là loại hình thể phiền toái nhất, không sinh được con như Omega, còn kéo theo một đống vấn đề, anh thực sự chán ghét Alpha, nhưng hiện tại, một ý nghĩ quỷ dị nảy sinh trong đầu anh.

“Tôi mang cậu về nhà tôi.” Lương Thanh Huy gật đầu nhìn Tống Cảnh Chi, sau đó thấy được vẻ mặt vui sướиɠ cảm tạ của hắn.

Không chỉ mỗi Alpha và Omega mới có tìиɧ ɖu͙©, Beta cũng sẽ có, chẳng qua anh tương đối khắc chế bản thân mà thôi.