Chương 12
Điện thoại lão lúc nãy giờ bật chế độ loa, chủ yếu cho anh nghe để anh sợ. Nghe xong anh không những bình thản mà còn nhếch mép khinh bỉ.
- Mày nghe chưa? Chuẩn bị chết đi.
Không nói gì, anh ngồi lên 1 chiếc ghế trong lớp 2 chân gác lên bàn (Su: ngầu a~).
Chừng 5' sau lão HP, đang đứng trước dãy hành lang, thấy toàn bộ học sinh, đặc biệt là 6 người kia đang đứng trước cửa lớp, có dự tính chẳng lành, lão HP khép nép bước lại, Yoongi thấy vậy đuổi mọi học sinh đi chỗ khác rồi tỏ vẻ khinh bỉ nói:
- Thưa HP kính mến, mời ông vào ạ!
Lão nghe vậy càng sợ hơn nữa, mọi chuyện nãy giờ xảy ra trong phòng học cả lũ bao gồm Cúc nghe thấy hết nên mới có thái độ như vậy.
Sau khi lão bước vào, cả 6 người kia cũng vào theo. Bước vào phòng, Hoseok và Jin đi khóa cửa phòng lại. Còn về phía ông thầy, thấy anh mình tới thì bắt đầu dở giọng ngọt xớt như ngoài 2 lão ra không còn ai trong phòng vậy:
- Anh ơi chính thằng này này *chỉ mặt Jimin*, nó vô phép với em lắm, không thể để nó ở trong ngôi trường quý giá thế này được.
Ông HP nhìn về phía em trai mình chỉ thì thấy anh đang ngồi cười cười như đang xem kịch hay. Anh cất giọng:
- Chào HP, ông định bẻ cổ tôi à, làm sao đây? Tôi sợ chết mất.
- Tôi....đâu dám làm thế thưa cậu Park - HP run sợ trả lời.
- Vậy ý ông là tôi bị điếc?
- Tôi không phải đâu ạ.
- À còn cô em nào đó của ông? Đâu rồi? Cho tôi “ăn” chung được không??
Jungkook không hiểu, quay qua hỏi Namjoon thì nhận được câu trả lời dài hơn lịch sử của Namjoon:))), cuối cùng cậu cũng hiểu, đưa mắt nhìn Jimin, vẻ mặt giận dỗi dễ thương:
- Anh Jiminie a~, không được!
Anh cười trừ nhìn cậu, quên là có cậu ở đây nếu không có gϊếŧ chết anh cũng không dám nói:))).
- D...ạ? - HP lắp bắp trả lời.
Thấy anh trai mình như thế, ông thầy kia cũng biết mình đυ.ng độ toàn dân máu mặt, bắt đầu sợ sệt.
Ngay sau đó, có 1 tốp người áo đen gõ cửa bước vào lôi HP đi xềnh xệch. Tae cười khinh bỉ nhìn mặt lão thầy:
- Anh trai của ông ra đi hoành tráng quá nhỉ, ông còn hơn thế nữa cơ, được bọn này tiễn đi cơ mà.
- Xin các cậu, tha cho tôi lần này đi!!
Vẻ mặt bình thản, anh đi lại chỗ lão:
- Jin, Tae giúp tao giữ 2 tay lão lại, đẩy lão sát vào tường!
Anh bắt đầu, nắm chặt nấm đấm, anh đấm 1 cú đối với anh là gãi ngứa còn đối với lão là cú đánh trời giáng:)).
- Cái này là cho ông, dám đυ.ng vào gia đình tôi!
Quay qua nhìn cậu, thấy cậu vẫn bình thản, anh hơi bất ngờ rồi cũng cho qua. Anh đấm thêm 2 cái nữa:
- 2 Cái này là trả lại ông cái tát lúc nãy!! Đồng thời là vì ông dám lăng mạ tôi!!
Cái thứ 3 anh đánh cực mạnh làm lão hộc máu:
- Và cái này là vì ông dám động vào bảo bối của tôi!!
Nghe tới đây, Hoseok lên tiếng:
- Jimin à, Sin của tao ( con cá sấu nhà Hốp nuôi) chưa có đồ ăn í!!
- Vậy à! Tao nhường!
Lão sợ đến mức ngất xỉu, 10' sau người của Hoseok đến đưa lão đi.
Bây giờ, trong phòng học chỉ còn lại 7 mống:)). Yoongi quay sang cậu hỏi:
- Bảo bối à, em không sợ sao?
- Không sợ! Dám đυ.ng vào Jiminie của em, bị vậy là vừa!!
- OMG, em ác quá đấy bảo bối, nếu anh bị người ta mắng như vậy, em có bảo vệ cho anh hông?? - Tae nhí nhố nhìn cậu.
- Đương nhiên là có rồi, không phải riêng anh, nếu có ai dám đυ.ng vào anh Yoongie nè, anh Jinie nè, anh Namjoonie nè, anh Hoseokie nè, em sẽ xử hết!! - Cậu nhe răng cười.
- Aigoo, bảo bối dễ thương quá hà!! - Namjoon không kềm được, lại nhéo nhẹ má cậu.
Như nhớ được điều gì đó, Jimin chạy lại chỗ cậu, ôm chặt lấy cậu:
- À, bảo bối à, lúc nãy em nói gì với anh ấy nhỉ? Em yêu anh đúng hông?
- Dạ vâng, em yêu anh! - Ngây thơ đáp trả.
Jimin lâng lâng trên thiên đường, lũ còn lại 1 lần nữa nổi điên:
- Bảo bối à, vậy em không yêu bọn anh sao? - Đồng thanh
- Em yêu tất cả!
- Bọn anh không tin. Em phải chứng minh đi! - Đồng thanh tập 2 và lần này có cả Jimin.
Cậu đang trong tư thế suy nghĩ, 2 mày chau lại, tay đưa lên vuốt cằm, môi chu chu, đáng yêu vô cùng.
Cả lũ pov:
Ôi cái dáng vẻ này, em đang câu dẫn bọn anh sao bảo bối?? Em đúng là độc ác mà.
End pov
- A! - nghĩ ra, cậu a lên 1 tiếng. Từ từ tiến lại chỗ cả lũ.
------------------------------------------------------