Chương 17

Hạ qua đông đến, Mạnh Xuyến học lên 11, cuộc sống hai người so với trước cũng không có gì quá thay đổi, trừ Mạnh Xuyến thường xuyên phải ứng phó với như cầu bất tận của chú mình. Ngoài ra Mạnh Xuyến còn phát hiện, trừ khi Mạnh Trinh có việc ngủ bên ngoài mà cậu không biết, chứ nếu Mạnh Trinh về nhà cậu không còn có ngửi được mấy mùi hương linh tinh nữa. Chuyện này khiến Mạnh Xuyến nhẹ nhõm bằng không cậu thật không biết nên đối mặt với Mạnh Trinh thế nào.

Hôm nay là sinh nhật Phùng Hào, Mạnh Xuyến bị cậu ma mời mọc năn nỉ nửa ngày, rốt cuộc đồng ý tham gia sinh nhật cậu ta, một nhóm nam nữ trẻ tuổi ăn sinh nhật ở khách sạn, có người nảy ra sáng kiến đến chỗ khác chơi. Mười mấy người trên ngã tư phồn hoa vừa đi vừa thảo luận, Mạnh Xuyến chậm rãi đi theo phía sau bọn họ, nghĩ nên lấy cớ gì về nhà trước.

Lúc này, cậu bỗng nhiên phát hiện một chiếc Maybach quên thuộc lướt qua tồi dừng lại trước một tòa nhà, từ trong xe đi ra chính là người hàng đêm cùng cậu đồng giường cộng chẩm. Mạnh Xuyến dừng bước, gọi bạn học phía trước lại, đề nghị: "hay chúng ta đến đó đi." Mọi người theo hướng ngón cậu chỉ thì thấy địa điểm ăn chơi nhất thành phố —— Giang Nam hảo.

Cả nhóm bỗng dưng im bặt, Phùng Hào chần chờ nói: "Chỗ đó, hình như là phải có thẻ hội viên mới vào được." Mạnh Xuyến vỗ vỗ vai hắn, cười nói: "Không sao, tớ có, thế nào, có đi hay không?" Mọi người đều hưng phấn đứng lên, có thể vào bên trong đó thật sự là quá tốt. Vì thế mọi người liền vây quanh Mạnh Xuyến đi tới chỗ Maybach dừng lại.