Chương 16

Ngày hôm sau là chủ nhật, Mạnh Xuyến cả người đau nhức tỉnh lại, kim giờ chạy tới 11. Đêm qua cậu vốn đã ngủ, không qua bao lâu lại bị nam nhân đâm chọc mà tỉnh, cứ như vậy mơ mơ màng màng kề bên thao, không biết lúc nào lại thϊếp đi.

Mạnh Xuyến lúc này là nằm ngửa trên giường, Mạnh Trinh đang nằm bên, cậu cử động người phát hiện cánh tay phải nam nhân đang vòng qua người cậu, bàn tay bao lấy bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©, lòng bàn tay ấn tiểu dươиɠ ѵậŧ cậu, ngón tay vói vào lỗ âʍ đa͙σ còn đang sưng đỏ của cậu. Đã thông hiểu chuyện ấy nên bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© cảm nhận được độ ấm đầu ngòn tay rất nhanh liền có phản ứng, Mạnh Xuyến có chút ngượng ngùng, muốn thừa dịp nam nhân còn chưa tỉnh, rời giường trước.

Thiếu niên vừa động, Mạnh Trinh liền mở mắt, hắn tự nhiên mà xoa nhẹ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© non mềm mấy cái, sau đó kề sat hôn lên trán Mạnh Xuyến một cái, nói: "Buổi sáng tốt lành, bé cưng." Mạnh Xuyến cau mũi, cắn yêu một cái lên cằm nam nhâ , sau đó ra vẻ đáng thương nói: "Không tốt, hiện tại cả người em đau." Mạnh Trinh ha ha cười, ôm thiếu niên trầm truồng kéo nhẹ để thiếu niên dựa vào người sáng, mà dươиɠ ѵậŧ hắn lại trùng hợp kề sát âʍ ɦộ tối qua vừa yêu thương

Mạnh Xuyến đương nhiên cũng phát hiện tình huống này không ổn, vội vàng lấy tay chống lên l*иg ngực nam nhân muốn đứng dậy, nhưng Mạnh Trinh nhanh hơn cậu, đỉnh dươиɠ ѵậŧ đã chọc vào âm đế, Mạnh Xuyến không tự chủ được chảy ra dâʍ ɖị©ɧ cả người cũng mềm nhũn nằm sấp trên thân nam nhân. Mạnh Trinh tự động xem nhẹ tiểu hài tử trợn mắt, nhẹ nhàng tại vỗ vào cái lên bờ mông trắng nõn nói: "Xuyến Nhi thật sự là nhẫn tâm, tối hôm qua rõ ràng thích đều khóc, hiện tại ăn sạch sẽ liền không nhận đồ. Không được, ta phải thu vài phúc lợi"

Phát hiện nam nhân thật sự lại muốn thao tiểu huyệt, Mạnh Xuyến lúc này mới sợ, vội vàng tại còn vài cái thân mật làm nũng nói: "Nhưng là em muốn đi WC, phúc lợi này thu lại đi."

Mạnh Trinh không lưu tâm, ngón tay thon dài lướt qua cổ thiếu niên liền đến tiểu âm huyệt kia: "chú muốn vào là tiểu tao bức em, không gây trở ngại việc em dùng tiểu dươиɠ ѵậŧ đi tiểu, ngoan nào, chú ôm em đi WC." Mạnh Xuyến trong lòng hoảng sợ, cậu không nghĩ tới này nam nhân nếm rồi về sau liền không biết tiết chế vậy, vì thế hạ quyết tâm, liền nói: "Em đây còn muốn đi đại tiện." Mạnh Trinh sửng sốt, cảm giác tiểu hài tử thật sự đáng yêu, nhịn không được cười lên tiếng, nói: "Vậy em liền đi, thúc tiếp tục thượng phía trước em." Mạnh Xuyến hết chỗ nói rồi, người này sao không biết xấu hổ vậy. Đương nhiên, cuối cùng Mạnh Xuyến cũng không bị nam nhân ôm đi ị thật, đành phải ngoan ngoãn khiến nam nhân thu phúc lợi, may mà rốt cuộc không đau như lần đầu đâm.

Đợi đến khi hai người rốt cuộc có thể ngồi vào vào trước bàn ăn đã là hơn mười hai giờ. Mạnh Xuyến vừa ăn vừa giống như vô tình nhắc tới Thẩm Mẫn hôm qua không mời mà đến, Mạnh Trinh an ủi nói về sau sẽ không thấy cô ta nữa, Mạnh Xuyến hừ một tiếng nói ai biết về sau còn có dì Trương dì Lý nữa không Mạnh Trinh chỉ cười không trả lời