Chương 14

Mạnh Xuyến kỳ thật cũng không phải cố ý muốn khóc, chỉ là bởi vì rất đau, nơi mềm mại nơi riêng tư nhất của cậu tựa hồ bị cắm vào một thanh đao, căng đầy nới âʍ đa͙σ của cậu ra, nước mắt không tự chủ được liền chảy xuống. Nhưng nam nhân không vì nước mắt của cậu mà dừng lại, sau khi làm rách màиɠ ŧяiиɧ xong vẫn tiến vào, dươиɠ ѵậŧ thô to nóng dường như dài bất tận. Mạnh Xuyến không tự giác vươn tay để vào phía dưới nam nhân, muốn tiểu huyệt đáng thương ngăn cản vô dụng.

Hưởng thụ tiểu huyệt non nớt cháu trai căng khí bóp chặt, Mạnh Trinh trong lòng than thở, thật sự không uổng phí hắn nhiều năm chờ đợi trân trọng. Khi dươиɠ ѵậŧ thô dài chuẩn bị tiến hết vào âʍ ɦộ đại qυყ đầυ chạm đến nhục đạo cuối, Mạnh Trinh biết đó chính là tương lai Mạnh Xuyến vì hắn sinh con, liền không hề thô bạo tiến vào.

Âm thần cậu vẫn chưa tiếp xúc với hai viên trứng, Mạnh Xuyến hít hít mũi, mang theo giận dỗi khóc nức nở hỏi nam nhân: "sao anh vẫn còn chưa vào hết vậy?"

Mạnh Trinh cúi đầu nhìn mặt cháu trai thuần khiết vô tội, khóe miệng cong lên một nụ cười dữ tợn: "Xuyến Nhi tao bức ngứa? Đừng nóng vội, ta lập tức dùng dươиɠ ѵậŧ chữa ngứa cho nơi hư hỏng dâʍ đãиɠ này." Nói rồi đôi tay to rộng của hắn bóp chặt eo nhỏ Mạnh Xuyến, đại kê ba chậm rãi rút ra ngoài, rút đến khi dươиɠ ѵậŧ chỉ còn phần đầu ở trong, phần hông Mạnh Trinh đẩy mạnh về phía trước thao vào trong tiểu huyệt ướŧ áŧ.

Mạnh Xuyến bỗng dưng kêu to một tiếng, huyệt mèm không tự chủ được một trận co bóp lại, khiến Mạnh Trinh càng thoải mái Mạnh Xuyến lại khóc, tại nam nhân một lần so một lần càng sâu, trong lòng cậu bỗng dâng lên một cân giận, nâng tay liền cho Mạnh Trinh một bạt tai, ba một tiếng, hai người đều ngây ngẩn cả người.

Đây có lẽ là cái bạt tai đầu tiên trong cuộc đời Mạnh Trinh , tuy rằng Mạnh Xuyến không sử ra bao nhiêu lực, nhưng vẫn khiến Mạnh Trinh choáng váng, hắn nâng tay sờ sờ phần mặt bị đánh, nhìn về phía Mạnh Xuyến ánh mắt lộ ra một tia nguy hiểm. Mạnh Xuyến cũng ngơ ngác, cậu cảm thấy mình nhất định là bị thao đầu óc hỏng mất, Mạnh Xuyến lấy tay chống giường liền muốn chạy. Khi dươиɠ ѵậŧ thiếu chút nữa thoát khỏi nộn bức, Mạnh Trinh duỗi tay ra kéo đứa nhỏ lại, dươиɠ ѵậŧ nhiên cắm đến tận cùng bên trong.

Mạnh Xuyến mắt thấy chạy không được, lại bắt đầu rơi nước mắt, thê thê thảm thảm nói: "Thực xin lỗi, em không phải cố ý, nhưng là thật sự đau quá." Vì xoa dịu lửa giận nam nhân, hắn lại ngoan nhẫn tâm, cậu chịu đau đớn cố co bóp tiểu huyệt, chỉ có thể lấy lòng dươиɠ ѵậŧ to lớn này

Tiểu hài tử đáng thương khiến Mạnh Trinh tâm cũng hiền hòa, hắn đành đưa tay lấy trên tủ đầu giường ra mấy tấm khăn tay đưa tiểu hài tử lau nước mắt lau nước mũi, vẫn muốn giải thích, mắt thấy tiểu hài tử rốt cuộc bị cười vang, Mạnh Trinh không thể nề hà lại mang theo tràn ngập tình yêu hôn cậu hôn đến Mạnh Xuyến ý loạn tình mê. Lúc này nam nhân không dám lại lỗ mãng, đưa một bàn tay ra vuốt ve tiểu dươиɠ ѵậŧ chưa ngẩng đầu, khi thì lại bóp âm đế xoa nắn, dươиɠ ѵậŧ cũng nhẹ nhàng đưa đẩy.