Chương 13

Tuy rằng trước đây Mạnh Xuyến thường được nam nhân vuốt ve thân thể, song này đều là âu yếm nhẹ nhành thôi, lúc này bị nam nhân đem hết phương pháp đối đãi, chỗ nào còn có sức phản kháng, chỉ sợ đêm nay nộn huyệt không được dươиɠ ѵậŧ cắm vào, Mạnh Xuyến có khó chịu tới mức cả đêm cũng ngủ không được.

Thân thể thiếu niên trong dự kiến cuat Mạnh Trinh, mắt thấy này đóa tao dâʍ đãиɠ rốt cuộc đủ ướŧ áŧ, hắn lấy đao ra trận. Vật phía dưới của Mạnh Trinh như lời Mạnh Xuyến nói, rất lớn, cụ thể điểm chính là vừa thô vừa dài, hơn nữa độ cứng kinh người, phàm là bị này tòa pháo đài hùng vĩ nayc thao qua ai cũng không thể không phục tùng.

Mạnh Xuyến tuy rằng biết chú dươиɠ ѵậŧ lớn thế nào, nhưng cậu đối việc đem thứ lớn như vậy tiến vào nới nhỏ bé non mềm của mình kỳ thật không có khái niệm gì, bởi vì Mạnh Trinh sợ làm đau cậu, đếm ngón tay của công giảm đâm vào trong việc trong huyệt, sợ làm chỗ non mềm của đứa trẻ bị thương. Cho nên Mạnh Trinh cũng không nghơd tới đứa nhỏ này sẽ câu dẫn hắn vậy, Đúng là điếc không sợ súng

Đợi đến khi qυყ đầυ thật sự chạm vào tiểu huyêth, Mạnh Xuyến bỗng nhiên hoảng sợ. Mạnh Trinh miệng cười, một tay ấn đùi đứa nhỏ không để cậu chạy, một tay nắm dương vậy tráng kiện, dùng dùng qυყ đầυ cọ cọ tiểu huyệt ướŧ áŧ, thỉnh thoảng di chuyển lên xuống chạm vào hai môi lớn, lại đi lên đùa nghịch âm nang, âm đế chính là đối tượng trọng điểm qυყ đầυ không ngừng cọ xát trêu trọc đến miệng niệu đạo cũng bị đùa. Đợi đến khi nam nhân chơi quà quanh bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© cho đã, thì dươиɠ ѵậŧ và âʍ ɦộ đã dính đầy dâʍ ɖị©ɧ dính nhớp phủ lên dươиɠ ѵậŧ như chất bối trơn.

Lửa nóng rốt cuộc nhắm vào ngay miệng tiểu huyệt lần đầu làm chuyện ấy, Mạnh Trinh cúi xuống nhìn mắt thiếu niên, lấy tay lau mồ hôi ướt đẫm trên trán Mạnh Xuyếndịu dàng hỏi hỏi: "Xuyến Nhi có sợ không?" Nghe thấy thiếu niên thành thật trả lời sợ, Mạnh Trinh nhịn không được cười ra tiếng, nhận lấy cái nhìn đầy hờn giận của thiếu niên. Mạnh Trinh ho nhẹ hai tiếng, hôn xuống Mạnh Xuyến chóp mũi và cằm, trên môi vài cái hôn, dùng giọng điệu thoải mái nói: "Bé cưng, em biết rõ lần đầu tiên luôn sẽ có chút đau, nhịn một chút, rất nhanh liền sẽ thoải mái, em phải ngoan, biết chưa?" Mạnh Xuyến mang theo một ít hoang mang, nghe lời gật gật đầu.

Mạnh Trinh rốt cuộc không cần nhẫn nại nữa, hắn thẳng đứng dậy, lấy tay đỡ dương vâth cứng rắn của mình, thong thả lại kiên định đâm vào tiểu quá non mềm kia. Qυყ đầυ mới vào một nửa, Mạnh Xuyến liền khóc, rất đau. Nhưng là lúc này nước mắt của cậu đối với Mạnh Trinh mà nói đã không còn một chút thương tiếc, không có bất luận kẻ nào bất có thể ngăn trở hắn dùng dươиɠ ѵậŧ đâm màиɠ ŧяiиɧ cháu hắn, cắm vào chỗ sâu nhất của tiểu huyệt dâʍ đãиɠ này.