Chương 27: Thú Y Giang (Hạ)

Thanh Ca cùng hoàng đế bước nhanh vào đến cửa lớn dinh thự của Y Giang. Hoàng đế hắn ngơ ngác nhìn xung quanh phong cảnh. Dinh thự này khá nhỏ, xung quanh chỉ toàn hoa và cây cảnh, chẳng có gì giá trị. Hoàng đế lắc đầu

"Cái tiểu quỷ nhà ngươi sao lại mua dinh thự nhỏ tý như thế này cho con dâu tương lai của ta?"

Thanh Ca gõ mạnh cửa, nghe hoàng đế hỏi, nàng quay sang nhìn hắn

"Là nàng nhất quyết muốn mua a"

Y Giang bên trong nghe gõ cửa, đang phơi một số dược liệu ngoài nhà liền bỏ dở chạy ra xem.

"Thanh Ca..."

Y Giang vẻ mặt hớn hở chạy ra, nhìn thấy Thanh Ca liền muốn ôm lấy, nhưng chợt phát hiện có một lão nhân đứng bên cạnh

"Thanh Ca,...đây là...?"

Nàng lại không xem hoàng đế đang có mặt liền kéo Y Giang đến hôn lên đôi môi nhỏ căng mọng kia làm Y Giang giật mình trợn mắt

"Hừm, ta còn sống..."

Hoàng đế hơi tức giận nhìn hai người đang tha thiết kia

"Giang nhi, người này là...phụ thân của ta"

Cuối cùng thì nụ hôn dai dẳng kia cũng dứt, nàng sực nhớ lời Y Giang hỏi lúc này nên mới nhìn hoàng đế cười cười

"Dân nữ Nhạc Y Giang tham kiến Hoàng thượng"

Y Giang nghe đến liền biết là hoàng đế, lật đật quỳ xuống hành lễ

"Suỵt, ta vận thường phục xuất cung có việc, không được gọi là hoàng thượng"

Nói rồi, hoàng đế đưa tay đỡ nàng dậy, hắn nhìn tới nhìn lui, nhìn xui nhìn ngược, đúng là mỹ nhân a.

"Tiểu quỷ, ngươi cũng khá bản lĩnh đi, hai nữ nhân đều đẹp như tiên hạ phàm"

Được hoàng đế khen, nàng cười típ cả mắt

"Cha. Có phải người cũng nên tuyển thêm tú nữ vào cung không"

Hoàng đế nghe đến liền muốn cốc vào đầu tên ngốc này, hắn dám tuyển tú lập tức liền bị hoàng hậu đem vứt xuống hồ cá ở Kim Hà Trì a

"Ngươi xem ta có đấm chết ngươi không"

Hoàng đế tức giận nhéo lấy tai nàng xách lên

"Không không không, Y Giang mau mời cha vào nhà đi"

Vào đến sảnh, Y Giang xuống bếp mang trà lên, nàng cũng len lén đi theo.

"Phụ hoàng nàng đang ở sảnh không chịu ra tiếp, xuống đây làm cái gì a?"

Y Giang quay sang hỏi, người đứng sau lưng cứ phả hơi thở vào cổ làm nàng nhột đến mức muốn gϊếŧ Thanh Ca.

"Tiểu nương tử, ta nhớ nàng muốn chết a"

Y Giang đang cầm khay trà liền bị nàng luồng tay qua ôm eo, cũng may là cầm chặt, không thôi bị nàng làm giật mình thì tan nát hết.

"Thanh Ca thật hư, mau để ta mang trà lên cho hoàng thượng"

Y Giang vừa dứt lời thì đôi tay hư hỏng kia đã luồng vào trong áo nàng.

"Ngoan đi, tối nay đến đây ta chiều nàng, hiện tại không được"

Thanh Ca biểu môi, bất quá phải bỏ tay ra để Y Giang đem trà lên sảnh

"Các ngươi ngủ ở dưới bếp hay sao, hại ta đợi đến khô cả họng"

Thấy hai người sau gần một canh giờ mới đem trà lên, do đợi lâu quá nên hoàng đế hắn cũng cộc a

"Xin người thứ lỗi, chỉ tại Thanh Ca cản trở nên việc pha trà có chút lâu"

Y Giang mách hoàng đế. Hắn liếc nhìn nàng đang đứng đối diện. Đôi mắt hoàng đế vô cùng đẹp nhưng khi đã liếc nhìn đến ai liền trở nên đáng sợ gấp mấy lần.

"Aizz, Y Giang cô nương biết chuyện gì chưa"

Hoàng đế cầm ly trà hoa cúc trên tay uống một ngụm liền vào vấn đề chính

"Y Giang không biết"

Hoàng đế cười cười hướng đến Thanh Ca

"Tiểu quỷ, còn không mau nói cho nàng biết để mà chuẩn bị. Về phía hoàng cung ta đã cho người chuẩn bị hết thảy. Hai ngày sau liền tiến hành a"

Y Giang ngơ ngác, rốt cục họ đang nói cái gì

"Giang nhi. Nàng có đồng ý làm nương tử ta không?"

Không biết cây trâm cài từ đâu nàng trong áo đem ra đưa Y Giang cầu hôn

"Nàng...nàng nói thật sao?"

Y Giang vẫn ngu ngơ nhìn nàng, chuyện gì xảy ra a

"Thật,...nếu nàng đồng ý hai ngày sau liền có kiệu tám người khiêng đến đón nàng"

Y Giang vỡ òa hạnh phúc, nhào đến ôm Thanh Ca vào lòng. Đôi mắt khi nào đã ướt đẫm lệ. Không phải vì đau khổ mà rơi lệ, chính là vì hạnh phúc.

"Vì nàng chuyện gì ta cũng đồng ý, ta đồng ý gả cho nàng, đồng ý mãi mãi về sau chỉ có một mình nàng, đồng ý cùng nàng chết đi,..."

Nàng vuốt mái tóc mềm mượt kia của Y Giang, trong lòng kêu lên hạnh phúc. Cuối cùng, nữ nhân mà nàng yêu đường đường chính chính trở thành nương tử của nàng. Nàng sẽ không để bất cứ ai tổn thương các nữ nhân của nàng, bất cứ ai cũng không

Hai ngày sau

Hoàng cung đều mang màu đỏ làm chủ đạo, nhiều chữ chúc phúc được dán khắp nơi. Đại điện Thái Hòa đều đã được trang trí trang trọng, chuẩn bị kỹ càng. Mờ sáng đã thấy nhiều thân ảnh quan viên triều đình lễ phục tươm tấc hướng hoàng cung mà đi đến.

Nhân vật chính là cửu hoàng tử, nàng bị lôi dậy từ canh ba, được nha hoàn chuẩn bị hỉ phục đầu tóc gọn gàng. Nàng không búi hết tóc lên như hoàng đế lão nhân hay các huynh đệ mà chỉ búi một ít, phía sau xõa ra. Kiểu tóc này là điển hình cho tiên nhân, người không biết còn tưởng nàng là một đại mỹ nam tu luyện trên núi.

Tĩnh Chi ở Lễ bộ phủ cũng được các nha hoàn cùng di nương chuẩn bị. Lần này là xuất giá thứ hai của nàng, hơn nữa là gả cho ái nhân của nàng, thế nên vẻ mặt xanh xao buồn tủi trước kia liền thay bằng khuôn mặt tươi sáng, rạng rỡ nhất từ trước đến nay. Trước kia được coi là đại mỹ nhân, bây giờ liền được coi là tiên nữ hạ phàm.

Ở dinh thự Y Giang cùng tấp nập người hầu. Chỉ một mình nàng căn bản không thể làm được gì nên hoàng hậu liền cho hơn hai mươi cung nữ thái giám trong cung đến chuẩn bị cho nàng. Hoàng hậu nghe lời kể từ hoàng đế liền thích thú với đứa con dâu này nên muôn phần sủng ái không khác gì Tĩnh Chi.

Mặt trời vừa lên, trời đầu đông se lạnh, thỉnh thoảng một chút tuyết rơi xuống, hoa đào nở rộ khắp nơi. Đường từ hoàng cung đến lễ bộ phủ và dinh thự Y Giang đều được trải thảm đỏ. Dân chúng khắp kinh thành nhà nhà treo lòng đèn hỉ chúc mừng. Người dân hai bên đường xúm lại, kéo dài từ cổng thành đến đại môn hoàng cung.

Nếu nói đại hôn của ngũ vương gia lớn nhất trong các hoàng tử công chúa tiền triều thì đại hôn của cửu hoàng tử so với chư hầu các nước còn có thể náo nhiệt hơn a.

Từ đại môn hoàng cung là hai chiếc kiệu lớn tám người khiêng, kim bào quân lính xếp một hàng dài hộ tống. Thanh Ca nàng tiêu soái trên con bạch mã đeo lục lạc vàng. Đi đến đâu liền nghe tiếng reo của các thiếu nữ. Bọn họ ai nấy đều bị mê mẫn trước vẻ đẹp tươi hơn cả hoa của vị cửu hoàng tử này. Nếu có thể ước bọn họ liền ước được gả cho nàng a.

Đầu tiên là đến Lễ bộ phủ, Thanh Ca bước vào trong phủ, bái đường, sau đó cầm tay Tĩnh Chi đưa lên kiệu. Tiếp đến là dinh thự Y Giang. Do ở đây không có thân nhân gì của Y Giang nên nàng không cần bái đường mà trực tiếp dìu nàng lên kiệu

Dân chúng ban đầu là cùng chúc mừng nàng, sau đó lại một dấu hỏi to đùng. Cớ nào hoàng tử lại thú một lần hai nữ nhân, như thế ai là chính phi, ai là trắc phi?

Khởi hành một lúc liền trở lại hoàng cung. Tiếp đó là hướng Thái Hòa điện mà đi tới.

Hôm nay hoàng đế vận bộ hoàng bào ngũ sắc lộng lẫy nhất từ trước đến nay. Các dây ngọc tự nhiên thả xuống che đi hàng lông mày sắc sảo kia. Hoàng hậu cũng vận phượng bào ngũ sắc giống hoàng đế (đồ đôi a) làm tôn lên vẻ đẹp chính chắn sang trọng của bà.

Thanh Ca mỗi tay nắm một mỹ nhân tiêu soái bước vào điện dưới nhiều cặp mắt trợn trắng của quan viên hai bên. Trong một lúc dưới đại điện đã xì xào bàn tán

"Ngài xem, lý nào lại thú một lần hai nữ nhân chứ"

"Đúng vậy, bản lĩnh thì có bản lĩnh nhưng như thế ai mới là chính phi"

Thanh Ca cùng hai nữ nhân của nàng đã đứng phía dưới bậc thang, quỳ xuống khấu đầu. Quan viên cũng thôi bàn tán mà quỳ rạp xuống theo

"Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế. Hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế"

Hoàng đế tươi cười đưa tay xuống phía dưới

"Bình thân"

"Tạ ơn hoàng thượng"

Đại hôn hôm nay so với đại hôn của Di Thân Vương khác một trời một vực. Hoàng đế lần này có lẽ vui hơn hẳn, tất cả đều hiện trên nét mặt của hắn, tuy hắn đã ngoài 60 nhưng so với người thường tiêu soái hơn vài phần. Hoàng hậu cũng không khác, trưởng công chúa, nhị công chúa, thất công chúa, cửu hoàng tử đều là cốt nhục của hoàng đế và hoàng hậu, chẳng trách, nàng lại vừa xinh đẹp lại vừa tuấn mỹ như thế.

Quan viên lòm còm đứng dậy, cả ba nàng cùng hướng hoàng đế đứng dậy chuẩn bị bái đường.

"Nhất bái thiên địa"

"Nhị bái cao đường"

"Phu thê giao bái"

Các nàng có tới ba người, vì thế cả ba cúi đầu chụm lại thì sẽ thành giao bái a.

Sau khi bái đường xong, theo lệ, thái sư sẽ đứng ra tuyên đọc thánh chỉ sắc phong.

"Triệu thái sư, ngài mau đọc đi"

Hoàng đế hối thúc Triệu Hữu Bằng. Hắn cuối đầu nhận lệnh, trên tay cầm thánh chỉ thêu rồng đứng ra giữa hướng nàng hô lớn

"Cửu hoàng tử Diệp Thanh Ca, thiên kim lễ bộ phủ Hàn Tĩnh Chi, dân nữ Nhạc Y Giang tiếp chỉ"

"Nhi thần [ dân nữ ] [ Tĩnh Chi ] tiếp chỉ"

Cả ba đồng thanh hô. Nghe được lời này, Triệu thái sư bắt đầu mở thánh chỉ ra đọc lớn

"Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết

Cửu hoàng tử tuổi không còn nhỏ, đã một lần vì Đại Tuyên ra trận sống chết với Nam Hạ, chế tạo đại pháo đầu tiên trong lịch sử Đại Tuyên. Một phần vì chuyện của Di Thân Vương, trẫm quyết tìm một lang quân tốt cho Tĩnh Chi, vừa hay tình cảm của Tĩnh Chi cùng Thanh Ca rất tốt. Ban hôn Hàn Tĩnh Chi cùng dân nữ Nhạc Y Giang gả cho cửu hoàng tử. Sắc phong Diệp Thanh Ca làm Văn Thân Vương, Tĩnh Chi làm Tĩnh Vương Phi, Y Giang làm Nhàn Vương Phi. Đất phong phía Nam Tuyên Thành, trấn giữ kinh đô, ban 15 vạn quân kim giáp.

Khâm thử"

Nghe xong thánh chỉ, Thanh Ca đưa tay nhận thánh chỉ

"Nhi thần lĩnh chỉ"

Quan viên phía dưới một phen hoảng loạn,

Tả thị lang - Lý Bình Nguyên đứng ra đưa tay hướng lên hoàng đế

"Hoàng thượng, xưa nay Đại Tuyên không hề có vụ việc sắc phong hai nữ nhân làm vương phi, xin hoàng thượng suy xét"

Quan viên phía dưới cũng hùa theo đứng ra tâu lên hoàng đế

"Đúng vậy hoàng thượng, thần nghĩ việc này là không hợp quy cũ. Tĩnh Chi là thiên kim tiểu thư của Lễ bộ đại nhân nên sắc phong là chính phi"

"Xin hoàng thượng suy xét"

Hoàng đế đang vui, nét mặt liền một tầng mây đen a. Hắn bực tức quát

"Đây là yêu cầu của cửu nhi"

Phía dưới lại thêm ồn ào

"Hoàng thượng, người đừng lúc nào cũng nghe theo cửu điện hạ"

"Đúng vậy hoàng thượng..."

Lúc này dưới đại điện đã nháo lên không khác cái chợ ở ngoài thành. Nàng hơi bực tức, hôm nay là đại hôn của nàng, cớ nào bọn quan viên nhiều chuyện cứ thích soi mói a.

"Các vị đại nhân. Xin cho bản điện hạ hỏi, Đại Tuyên có luật cấm không cho sắc phong hai nữ nhân làm vương phi hay sao?"

Tiếng nói lớn, kèm theo nét mặt lạnh băng có thể đóng băng bất cứ ai đều làm bọn họ hoảng sợ, thôi không bàn tán.

Hoàng đế rất mực hài lòng với nữ nhi này của hắn, liền hướng thái sư ra lệnh

"Được rồi Triệu thái sư, mau bắt đầu đại lễ phong vương đi"

Hôm nay có sự góp mặt của Cảnh vương, hắn chính là hoàng đệ của hoàng đế, được tiên hoàng giao trọng trách trấn giữ kinh đô. Nay được nàng thay thế nên hắn cũng phải đi đến dự, trao lại kim bài, kim giáp cho nàng.

Nói rồi, hai bên quan viên từ từ di chuyển ra phía ngoài. Hoàng đế cùng hoàng hậu cũng bước khỏi đại điện, đến vị trí ghế lớn trên cao ung dung ngồi xuống. Rất nhanh quan viên đã ổn định hàng ngũ, Thanh Ca đi đến đứng trước tượng bốn con rồng quay sang bốn hướng, Triệu thái sư đứng bên cạnh hô lớn

"Đại lễ thắp hương cho tổ tiên, thiên địa, càn long bắt đầu"

Sau đó, các thái giám đưa đến ba nén hương lớn. Nàng nhận lấy, thắp lên lư hương lớn dưới chân tượng tứ đại càn long.

Theo truyền thuyết, Đại Tuyên được thiên nhiên ưu đãi, khí hậu ôn hòa nên sau khi khai quốc rất nhanh liền trở nên thịnh vượng. Hoàng đế lúc này là Lạc Tuyên Vương. Một lần bắt gặp tứ đại càn long : Hắc Long, Hoàng Long, Bạch Long và Xích Long. Sau đó mưa gió kéo đến, Đại Tuyên một tháng vẫn chưa thấy mặt trời, hoàng đế chợt nhớ đến tứ đại càn long nên khắc tượng thờ. Sau đó Đại Tuyên bắt đầu thịnh vượng trở lại, thậm chí còn vượt bậc, các nước chư hầu xung quanh cũng không còn chống đối, quy phục Đại Tuyên. Mỗi năm đều cống nạp hơn trăm vạn lượng hoàng kim. Đến hiện tại, ngoài thiên địa, tổ tiên, Đại Tuyên còn tôn sùng bốn linh vật này, Đại lễ đăng cơ, lập thái tử hay phong vương có trọng trách liền phải thắp hương ra mắt càn long.

Thắp hương xong, hoàng đế ngồi phía trên, nói lớn.

"Cửu nhi, trẫm vừa nhớ ra, hôm nay cũng là sinh thần của ngươi đúng không"

Nghe hoàng đế hỏi, nàng ngước lên, suy nghĩ một lúc liền trả lời

"Đúng a phụ hoàng"

Hoàng đế cười lớn

"Hảo, các chư vị ái khanh, đêm nay yến tiệc tại Thọ Khang cung mừng sinh thần cửu vương a haha, cửu nhi, ngươi đêm nay không được động phòng rồi, nhất định phải đến. Nếu không trẫm liền chặt hai chân ngươi ra"

Nàng phía dưới nghe rõ từng câu, mặt mày tái mét, sao lại khổ thế này a.