Ai Nói Ta Là Phế Vật???

7.6/10 trên tổng số 5 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Độ dài: khoảng vài trăm chương gì đó (trên một trăm chương). Editor và Beta-er: Sally Băng Băng. Beta-er: Linh Âm Huyết Vũ. Nàng, Nhược Nguyệt Băng là sát thủ đứng đầu thế giới, ai nghe cũng sợ, thấy  …
Xem Thêm

Chương 17-1: Khối băng hay núi lửa (1)
Trong lúc chờ đợi Tử Liên Thảo trưởng thành thì họ cũng không quên quan sát xung quanh. Xung quanh không ít người của gia tộc hay công hội công đoàn cũng không thiếu người cú hoàng thất càng không ít cao thủ, quả thật được mở rộng tầm mắt.

Trong đó có một nhóm người làm cho nàng phải chú ý đến, đặc biệt là người mặc hồng y hoa lệ nổi bật trong đám người, có mái tóc đỏ như ngọn lửa, tuấn nhan có phần tương tự Hỏa Tuyền, có phần tà khí yêu mị nhưng lại thiếu phần trầm tính quyết đoán của Hỏa Tuyền, không ai khác là nhị thiếu gia Hỏa gia Hỏa Ngạn Kỳ. Kế bên là một lão nhân mặc y phục tím sẫm có hoa văn màu đỏ, dung nhan khoảng năm mươi ngoài, ánh mắt có vài phần sắc bén quyết liệt cũng không thiếu phần cương nghị của một bậc trưởng bối, có thể coi là một người cương trực.

Theo Nguyệt Băng đoán là người có địa vị cao trong Hỏa gia hay nói cách khác là theo giám sát Hỏa Ngạn Kỳ và cũng vì Tử Liên Thảo. Ai đến đây mà không vì nó chứ !?

Nguyệt Băng lại sang một hướng khác, thấy một đoàn người mặc y phục tầm thường nhưng lại không che hết khí thế không tầm thường kia của họ hay là người đứng đầu đám người, hắn có khí thế vương giả từ tận trong xương tỏa ra.

Hắn có một khí phách hiên ngang lẫm liệt cũng có một phần ngạo nghễ, thực lực lại không kém những người xung quanh, tuấn nhan lạnh lùng cương quyết lại ẩn lộ sát khí cùng hàn khí xung quanh thân làm người khác không dám lại gần.

Hắn như cảm thấy có người nhìn mình, thì quay đầu nhìn người can đảm nhìn hắn lại không sợ khí tức lạnh băng của hắn. Là một thiếu nữ mảnh khảnh, da trắng như tuyết, môi anh đào đỏ hồng ướŧ áŧ, sóng mũi cao thẳng tắp phù hợp với khung mặt xinh đẹp như thiên tiên đó cùng đôi con ngươi nâu đỏ lại ẩn chứa sắc tím cùng mái tóc bồng bềnh buộc lỏng lẻo tung bay trong gió mang sắc màu tím bạc như muốn hòa nguyện vào thiên cũng làm nổi bật nó lên ( do gia tộc có đặc điểm chung mắt tím hay tóc tím có thể là cả hai, Nguyệt Băng có màu nâu đỏ mang tử quang và tóc tím bạc là do phụ thân nàng ), có thể nói là một mỹ nhân phong hoa tuyệt đại, tuy mới khoảng mười lăm mười sáu tuổi.

Các làm hắn chú ý hơn là ánh mắt nàng nhìn hắn không phải si mê, ái mộ mà là tò mò cùng thưởng thức.

Hắn như có như không nhếch môi lên quay đầu lại nhìn Tử Liên Thảo, nhưng hắn cũng không quên nhìn nhưng người kế bên nàng, một thiếu nữ điềm đạm đáng yêu có vài phần non nớt, một thiếu nữ quyến rũ phong tình lại ẩn lộ tài trí thông minh, một thiếu niên cà phất cà lơ có vài phần tùy ý lại không cẩn thận mà lộ ra vài phần sắc bén quyết đoán, một thiếu niên trầm tĩnh lạnh lùng xung quanh ẩn lộ sát khí mãnh liệt có thể thấy là người luôn chiến đấu trong nguy hiểm.

Một đoàn người mỗi người một tính cách nếu đứng chung một chỗ sẽ làm người ta thấy không hợp nhưng đoàn người này lại làm người ta thấy hài hòa một cách kì lạ, thực lưc lại không thấp. Đặc biệt là thiếu nữ có đôi con ngươi nâu đỏ ẩn chứa tử quang kia không có huyền lực dao động. Nếu vậy chỉ có hai khả năng, một là thực lực cao hơn hắn, hai là không có huyền lực nhưng việc này không có khả năng ! Trong đám người đó họ có thể coi là thiên tài hiếm thấy làm sao lại chấp nhận một phế vật đi chung lại đứng trước bọ họn, vậy chỉ có một là khả năng thực lực sâu không lường được. Đúng là một đoàn người thú vị.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Không lâu sau, Tử Liên Thảo phát ra ánh sáng tím mạnh mẽ, còn đám người phía dưới thì nhoi nhoi hết cả lên, gấp rút lấy vũ khí gọi thú sủng ra chuẩn bị cho cuộc tranh giành này. Vì thế rất dễ nhận ra có một đoàn người năm người mắt to trừng mắt nhỏ nhìn đám người nhao nhao lấy vũ khí kêu thú sủng ra, kể cả khối băng kia cũng ngạc nhiên vì đoàn người Nguyệt Băng. Thầm nghĩ đoàn người đó không lẽ đến xem náo nhiệt ?

Chuyện đó thì chắc không rồi ! Nguyệt Băng bất động là vì không biết có thuần hóa con thuần thú cho Hạ Nghi hay Hàn Tuyết hay không ?

Hạ Nghi trợn to mắt nhìn mấy người thiếu điều xúc động nhảy lên nhưng lại e ngại con thần thú kia và đám người xung quanh.

Hàn Tuyết đứng sau Nguyệt Băng mang vẻ mặt xem kịch vui. Hỏa Tuyền dựa cây khoang tay lại cười như có như không nhìn đoàn người Hỏa gia làm thế nào đối kháng đám người xung quanh lại lấy được Tử Liên Thảo.

Mạc Ức Hàn đã lạnh càng lạnh hơn liếc nhìn như có như không đoàn người Hỏa gia như không liên quan tới bản thân mình rồi nhìn Tử Liên Thảo, thật ra nhiệm vụ phải là của thiếu chủ của hắn, chỉ vì thiếu chủ muốn lên đường sớm quan sát tình hình thuận lợi cho việc lấy Tử Liên Thảo nhưng không ngờ lại bị nhị thiếu gia ám toán sau lưng, không nhanh không chậm tin tức thiếu chủ bị ám sát bị lọt ra ngoài không rõ sống chết, nhiện vụ mới lọt vào tay nhị thiếu gia xảo quyệt kia.

Thật ra hắn đoán cũng biết ai tung ra cái loại tin tức này rồi ? Rõ ràng thiếu chủ hắn còn sống tốt thế kia, có thể đi lại thế kia, có thể ăn có thể nói thế kia, lại nói không rõ sống chết là như thế nào !? Chừng nào thiếu chủ hắn nằm liệt giường hôn mê mười bửa nữa tháng thì hãy nói như vậy chứ !? Thật tức mà !!!

Nếu để Hạ Nghi nghe thấy chắc còn nói thêm là bị ma thú hay bị cường địch tấn công không rõ sống chết hoặc có thể là bị yêu thú nào đó ăn thịt cũng hay nhở ? Còn Thiếu chủ Hỏa Tuyền của hắn nghe thấy chắc hộc máu hôn mê tại chỗ luôn !

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Nguyệt Băng còn đang lo lắng đăm chiêu nên có làm hay không thì cảm thấy tay áo bị ai đó giật giật, quay đàu lại nhìn thấy Hạ Nghi nhìn nàng bằng cặp mắt to tròn nói:

" Tỷ tỷ, con thần thú kia là thần thú gì ạ ? Thật lấp lánh ! " ( do phản xạ ánh sáng qua các miếng băng tạo ra ánh sáng lấp lánh vô cùng đẹp )

" Băng Linh Huyễn Điểu thần thú cấp 1. " Nguyệt Băng liếc nhìn Hạ Nghi một cái nhẹ nhành nói ra một câu làm cho người khác run sợ.

Thần thú cấp 1 = Ma pháp sĩ vu = Tôn kiếm sư = Chiến sĩ vương cấp 1 - 3 ( cấp 3 - 4 mới đánh bại được nó nếu là thần thú biến dị chỉ đánh ngang tay, cấp 1 - 2 chỉ chật vật đánh ngang không may sẽ no đòn với nó xui hơn sẽ gặp ông bà tổ tiên luôn : "))

Tuy Nguyệt Băng nói khẽ nhưng ở đây ai ai không phải cao thủ chứ, nên họ nghe rất rõ, cũng làm cho lòng người nguội lạnh, cũng có nghi ngờ không tin nhưng bọn họ lựa chọn tin còn hơn không tin ! Lỡ là thật thì mất mạng như chơi ! Người ở đây chẳng ai yếu ai mạnh, có quyền và thực lực nhưng mất mạng thì cần mất cái đó làm gì !?

Còn cái con thần thú tuốc luốc trên không trung là cái con thần thú gì cấp mấy, chả mấy ai biết cho dù biết họ cũng không nói ra, nhưng lại kiêng kị đoàn người Nguyệt Băng hơn ! Họ cảm thấy đám người đó không thể đắc tội đến...!

" Gào Gào... " Một tiếng kêu lớn cũng như lời cảnh báo và cũng chứng minh rõ thực lực của con thần thú kia. Làm cho những người thực lực thấp chỉ muốn bỏ chạy mặt tái đi.

Nguyệt Băng cũng chẳng mấy quan tâm đến họ và con chim băng nào đó nhưng lại không nghĩ tới khối băng kia tự nhiên lại tin nàng ra lệnh cho thuộc hạ cẩn thận. Thật là có ý tứ a !

Nguyệt Băng nhẹ nhàng nhếch khóe môi lên làm cho người người điên đảo mê mẩn vì nàng lại nhẹ nhành có phần ý cười như có như không nói không lớn không nhỏ đủ cho tất cả những người ở đây nghe thấy:

" Hạ Nghi, muội muốn nó làm thú sủng cho riêng muội không !? "

" Muốn a ! Muội muốn ! Nó thật đẹp nha ! " Hạ Nghi không chút nghi ngờ nghĩ ngợi nào liền gật đầu đồng ý làm cho Hỏa Tuyền và Mạc Ức Hàn ngạc nhiên không thể tin được trợn to mắt nhìn Hạ Nghi lại muốn đẩy Nguyệt Băng vào chỗ chết, còn Hàn Tuyết thì bình tĩnh vô cùng cũng không quên cho cái liếc mắt xem thường làm cho Hỏa Tuyền cùng Mạc Ức Hàn phải xấu hổ gãi đầu gãi tai. Hàn Tuyết xì mũi coi thường, nghĩ sao tiểu thư của họ lại yếu đuối như thế, tiểu thư luôn làm việc nắm chắc phần thắng trong tay, cho nên Hàn Tuyết mới không lo lắng như vậy. ( Tuy ngoài miệng kêu là tỷ tỷ nhưng trong tâm của Hạ Nghi và Hàn Tuyết coi Nguyệt Băng là tiểu thư. )

Mà Hỏa Tuyền và Mạc Ức Hàn nghĩ cũng phải thôi ! Vì họ chưa từng thấy nàng ra tay lần nào, không rõ thực lực thâm sâu bao nhiêu ! Chỉ vì Nguyệt Băng nàng luôn luôn đứng ở ngoài nhìn họ ( ý chỉ đám người Hạ Nghi ) ra tay, khi xong thì đứng ra dọn dẹp và giải quyết các mối phiền phức rắc rối do họ tạo ra, ngoài ra nàng luôn ở trong lều và tu luyện. ( "hai mắt long lanh " ta cũng muốn có một người như vậy theo bên cạnh a ! )

Nhưng mà mạnh tới đâu thì Băng Linh Huyễn Điểu cũng là thần thú đó ! Là thần thú cấp 1 ! Tương đương với Ma pháp sĩ vu cấp 2 - 3 đó ! Mà nhưng người cấp bậc đó lại ít vô cùng cấp càng cao thì ít đến đáng thương, xung quanh đây cũng không có ai cấp bậc đó ! Cao nhất là Đại pháp sư cấp 7 thôi ! Nói chi là bắt làm thú sủng, lại là thần thú thủ hộ thì lại khác, và là một trong các yêu thú thập hệ thì càng khác !

" Được ! " Nguyệt Băng chỉ nhẹ nhành nói một chữ rồi nhìn lên phía trên.

*** Chú thích ***

_ Yêu thú trong thập hệ là mười loại ma thú khác nhau mang theo nguyên tố khác nhau, nó tượng trương cho hệ đó như Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi, Băng, Quang, Ám.

_ Mười ma thú đó sẽ là vương trong thập hệ, những ma thú bình thường phải cuối đầu xưng thần.

_ Những ma thú đó sẽ không có đối thủ cùng hệ với nó và luôn có một kĩ năng tiềm tàng mà khi chúng được kích phát ra. Ví dụ như Mộ Hàn Tuyết có kĩ năng được kích phát là định thân thuật do Nguyệt Băng huấn luyện mà kích phát ra.

_ Ở đây Băng Linh Huyễn Điểu mà Nguyệt Băng muốn thu phục có một phần huyết thống của băng vương, chưa hoàn toàn là một băng vương chỉ mạnh hơn các yêu thú hệ băng bình thường, còn có kĩ năng tiềm tàng hay không thì phải dựa vào nó.

Thêm Bình Luận