Chương 24

Quân sự Đế Hải và quân bộ từ trước đến nay luôn có quan hệ mật thiết, cũng là một trong những điểm mấu chốt tuyển ra nhân tài.

Bởi vậy, những xã đoàn tuy rằng tuyên bố đều là tổ chức trong trường, nhưng trên thực tế sau lưng thường thường đều có thế lực nhất định chống đỡ. Theo phương diện nào đó mà nói, cũng là một con đường trọng yếu để các bộ phận hạch tâm của đế quốc sớm chiêu mộ nhân tài.

Ví dụ như xã đoàn chiến đấu là do bộ phận tác chiến đơn binh tài trợ, phía sau xã đoàn cơ giáp là đơn vị cơ động cơ giáp, xã đoàn văn hóa và giải trí là điểm chiêu mộ cố định của đoàn nghệ thuật giữa các vì sao... Về phần tên đội tuần vệ Đế Hải nổi tiếng, không ít thành viên đều đã có được huân chương quân hàm do đế quốc chính thức ban bố, chỉ cần tốt nghiệp là có thể trực tiếp tiến vào bộ phận hạch tâm đảm nhiệm chức vụ quan trọng.

Lộ Cảnh Ninh cầm tư liệu do nhân viên tư vấn gửi về cũng nghiên cứu qua một lần, đơn giản chọn ra mấy xã đoàn thoạt nhìn có vẻ tao nhã một chút, sau đó lại lâm vào do dự.

Ngôn Hòa Bân vừa vặn từ bên ngoài trở về, Lộ Cảnh Ninh ngẩng đầu chào hỏi: "Ngôn Hòa Bân, thầy đã nói với các cậu về chuyện xã đoàn chưa? Ý định của cậu là gì?”

Ngôn Hòa Bân đem giày đặt ngay ngắn ở cửa, đối với vấn đề này trả lời không chút do dự: "Xã đoàn cơ giáp.”

Lộ Cảnh Ninh phát giác vị bạn cùng phòng này của cậu thật sự rất thích cơ giáp, lúc phân viện không chút do dự lựa chọn tam viện, ngay cả xã đoàn cũng cùng cơ giáp có quan hệ mật thiết.

Kỳ thật xã cơ giáp cũng nằm trong phạm vi suy xét của Lộ Cảnh Ninh, nhưng khảo hạch tuyển người mới của xã đoàn này chia làm hai nội dung, cũng chính là hai phương hướng chế tạo cơ giáp và chiến đấu.

Chế tạo cơ giáp, cậu tự nhiên căn bản không cần suy nghĩ.

Để cậu chế tạo cơ giáp? So với việc tháo dỡ máy, có lẽ khả năng kinh doanh có tay nghề cao hơn.

Bất quá loại chiến đấu cơ giáp giả định này, đối với cậu mà nói ngược lại là một miếng bánh ngon.

Nếu là bình thường Lộ Cảnh Ninh đương nhiên hoàn toàn không cảm thấy lo lắng, nhưng gần đây hết lần này tới lần khác còn đang trong giai đoạn hỗn loạn.

Tuy rằng sau khi lấy được dấu hiệu tạm thời của Văn Tinh Trần, quả thật thắt lưng không mỏi, chân không đau, ăn cơm cũng thơm, nhưng cậu rốt cuộc là không có thử qua kích hoạt năng lượng pheromone, ai biết có thể không cẩn thận lại tạo ra cái gì?

Lộ Cảnh Ninh cảm thấy gần đây “hầu bao” của mình có chút mỏng manh, vẫn là an phận một chút tương đối tốt, suy nghĩ một chút, vẫn là thở dài: "Ôi, tôi xem lại vậy.”

Ngôn Hòa Bân đáp một tiếng, ngồi ở trước chỗ ngồi mở quang não ra.

Lộ Cảnh Ninh kỳ thật đã sớm phát hiện, mấy ngày gần đây Ngôn Hòa Bân chỉ cần có thời gian sẽ tiến vào trong hệ thống kiến tạo cơ giáp. Mới đầu còn chỉ là cảm khái học bá quả nhiên so với học tra bọn họ còn siêng năng hơn, lúc này mới phảng phất hiểu được, hứng thú tiến lại gần: "A? Cậu muốn dùng chiếc cơ giáp này đến xã đoàn cơ giáp ứng tuyển sao?”

Ngôn Hòa Bân: "Ừm, tối nay sửa lỗi lần cuối một chút, không biết có thể làm được hay không.”

Lộ Cảnh Ninh quét một vòng vẻ ngoài của chiếc cơ giáp kia, đưa ra khẳng định tuyệt đối: "Tôi cảm thấy OK!”

Giọng điệu của Ngôn Hòa Bân không gợn sóng: "Cảm ơn.”

Lộ Cảnh Ninh: "..."

Phản ứng lạnh lùng như vậy là chuyện gì xảy ra, cậu thật sự cảm thấy OK mà người anh em!

Ở phương diện chế tạo cơ giáp cậu quả thật là một tên học tra không sai. Nhưng từ nhỏ đến lớn mưa dầm thấm lâu, chưa từng chế tạo qua cơ giáp nhưng cũng đã từng thấy qua cơ giáp chạy đi!

Cậu sờ qua cơ giáp không có hơn một ngàn thì cũng là mấy trăm, hiện tại chỉ nhìn cấu tạo và bố trí chiếc cơ giáp của Ngôn Hòa Bân này, lấy ánh mắt độc đáo của cậu mà xem, liền biết nhất định là một nhân vật tàn nhẫn. Cho dù hiện tại còn có vẻ có chút non nớt, nhưng chỉ cần có chuyên gia đến đề cao một chút, sau khi hoàn thiện tuyệt đối sẽ là một đại sát thủ trên chiến trường.

Thế nhưng nhìn bộ dáng Ngôn Hòa Bân, tựa hồ đối với khen ngợi của cậu không chút nào để ý.

Lộ Cảnh Ninh suy nghĩ một chút vẫn cảm thấy quên đi, cũng không nói thêm gì nữa, chỉ là ở trong lòng âm thầm cân nhắc một chút.

Loại phỏng vấn này hình như quả thật rất thú vị, lúc cơ giáp xã đoàn tuyển người mới, cậu rảnh rỗi cũng đi theo xem một chút là được rồi.

Đáng tiếc là, náo nhiệt này rốt cuộc vẫn không có xem được.

Buổi chiều hôm đó, ngay khi Lộ Cảnh Ninh chuẩn bị ra khỏi cửa, bỗng nhiên nhận được một tin nhắn từ ban giám hiệu nhà trường.

Ngôn Hòa Bân đã sớm chuẩn bị xong, cùng Nhâm Cẩm, Túc Gia Niên ở ký túc xá cách vách chờ ở cửa, thấy cậu nửa ngày không có động tĩnh, không khỏi hỏi: "Làm sao vậy?”

"Mọi người đi đi, tôi đoán là không đi được rồi." Vẻ mặt Lộ Cảnh Ninh cũng có chút hoang mang, " Cố vấn, bảo tôi hiện tại nhanh chóng đến phòng giáo vụ một chuyến.”

Rất hiển nhiên, cậu cũng không hiểu tại sao đột nhiên bị gọi đến phòng giáo vụ.

Phá hư trong lớp cơ giáp nên bồi thường, cậu đều đã bồi thường, về sau hình như cũng không có chọc chuyện gì khác mà?

Nhâm Cẩm dù sao cũng là fanboy số một của Lộ Cảnh Ninh, nghe cậu nói như vậy không khỏi có chút uể oải: "Vậy được rồi, chúng ta đi trước đi. Lộ ca nếu kết thúc sớm, nhớ nhất định phải tới xem một chút.”

Lộ Cảnh Ninh vỗ đầu hắn một cái: "Được rồi, biết rồi, kịp đến tôi nhất định sẽ đi qua.”

Sắc mặt Nhậm Cẩm vui mừng thấy rõ, hớn hở vẫy tay với cậu: "Lộ ca tạm biệt! Chờ cậu đến!”

Lộ Cảnh Ninh nhìn theo bọn họ rời đi, nhìn ghi chép liên lạc vừa rồi nhíu mày, xoay người mở tủ quần áo ra.

Vừa vươn tay, trong lúc vô tình liếc thấy hai cái áo khoác treo trong góc, hơi dừng một chút.

Lúc trước không phát hiện, Văn Tinh Trần trước đó đã hai lần cho cậu mượn áo khoác của hắn, hiện tại đều ở lại nơi này, cũng không biết quần áo còn có đủ mặc hay không.

Nếu không, tìm một cơ hội để trả lại?

Lộ Cảnh Ninh đứng tại chỗ trong chốc lát, không khỏi nhớ tới yêu cầu của người nọ —— nếu như muốn trả lại, nhớ giặt sạch trước.

Một lát sau, cậu tiện tay lấy một cái áo khoác bên cạnh, không chút do dự đóng cửa tủ lại.

Quên đi không trả lại, còn phải thỏa mãn cái tính sạch sẽ của tên kia, ai biết đến lúc đó tên đó có thể sẽ chê cậu giặt không đủ sạch sẽ hay không, phiền toái chết đi được.

......

Chạy đến chỗ phòng giáo vụ, Lộ Cảnh Ninh từ nhỏ đến lớn cũng không ít lần chạy, tuy rằng không biết xảy ra chuyện gì, nhưng trong lòng cũng không có chút gánh nặng nào, nhưng lúc vào cửa nhìn thấy tình huống trong phòng làm việc đầy người, cũng không khỏi sửng sốt một chút.

Những người này vừa nhìn liền biết không phải là giáo viên, có nam có nữ có già có trẻ, không biết còn tưởng rằng cậu vào lầm hiện trường xem mắt mọi lứa tuổi.

Qua nửa ngày, cậu thật vất vả mới nghẹn ra mấy từ: "Quấy rầy?”

Thấy Lộ Cảnh Ninh nói xong liền xoay người định rời đi, chủ nhiệm giáo vụ Chúc Trai cuống quít mở miệng gọi cậu lại: "Chờ một chút đừng đi, đều là tới tìm em.”

Lộ Cảnh Ninh nghi hoặc nhìn lướt qua một vòng: "Các vị, đều là ai vậy ạ?”

Những người đó đã chú ý đến cậu ngay khi cậu bước vào, và biểu cảm trong mắt họ khá phức tạp.

Lúc này nghe cậu nói, biểu tình càng thêm vi diệu.

Cuối cùng, vẫn là một người phụ nữ trung niên đứng ra, tươi cười hỏi: "Cậu chính là Lộ Cảnh Ninh?”

Lộ Cảnh Ninh trực giác có việc, đứng tại chỗ không nói gì.

Người phụ nữ trung niên thấy cậu không đáp lời, im lặng một lát sau đó tự giới thiệu: " À, chúng tôi đều là người thân của Chung Phong."

Nói đến đây, tất cả nghi ngờ đều được cởi bỏ.

Lộ Cảnh Ninh nhịn không được có chút muốn bật cười, mơ hồ nhíu mày, ngẩng đầu nhìn về phía Chúc Trai: "Lão sư, các người không phải là hy vọng em ra mặt cầu tình cho Chung Phong chứ?”

Sắc mặt Chúc Trai vẫn không tốt lắm, chuyện này hắn cũng đã biết là rất nghiêm trọng, hiển nhiên là khó có thể nói ra lời để Lộ Cảnh Ninh bình tĩnh lại.

Trên thực tế, nếu như không phải là ngại mặt mũi người Chung gia, hắn thậm chí cũng không muốn an bài lần gặp mặt này.

Người thấy nhà trường không tỏ thái độ, thân thích của Chung Phong ai nấy đều đứng không vững.

Một ông già lớn tuổi nhất ở đây loạng choạng bước ra khỏi đám đông, mỉm cười và tử tế nói: "Bạn học Tiểu Lộ, con xem, Phong Phong nhà chúng ta cũng đã biết sai rồi. Nói cho cùng, con cũng không bị tổn thương gì, nếu không có thể tốt bụng hỗ trợ ra mặt không? Muốn bồi thường gì cứ việc yêu cầu, chúng tôi chắc chắn sẽ cố gắng để đáp ứng con.”

Lộ Cảnh Ninh đối mặt với gương mặt nhìn như hàm chứa thiện ý này, nhưng nửa điểm cũng không cười nổi, khóe miệng mỉa mai khẽ nhếch lên: "Chung Phong biết sai rồi, tôi cũng không có tổn thương gì? Vị ông nội này, cái miệng này cảu ông cũng rất lợi hại, chuyện nghiêm trọng như vậy bị ông nói, cảm giác như thế nào cũng thấy hoàn toàn không cần coi trọng đây?”

Biểu tình trên mặt lão nhân không khỏi cứng đờ: "Tiểu bằng hữu này, làm sao có thể nói chuyện với trưởng bối như vậy?”

"Nói chuyện gì với người nào, ít đùa giỡn với tôi, đừng có tránh nặng tìm nhẹ." Lộ Cảnh Ninh căn bản không nhìn nổi, nụ cười cũng đã hoàn toàn thu lại, "Lần này tôi quả thật không có chuyện gì xảy ra, nhưng có nửa điểm quan hệ với Chung Phong sao? Không có gì xảy ra chỉ vì người tình cờ bị họ nhốt trong nhà kho là tôi, không phải người khác. Tôi ngược lại cảm thấy các người hẳn là thấy may mắn mới đúng, nếu tùy tiện đổi lấy một omega khác, sự tình sẽ phát triển đến mức nào, đến lúc đó cũng không chỉ đơn giản là ngồi tù vài năm như vậy.”

Lão nhân bị nói đến á khẩu không nói nên lời, nắm chặt nạng, cả người đều tức giận đến run lên.

Người phụ nữ trung niên hiển nhiên cũng không đứng vững nổi: "Chuyện gì cũng có thể thương lượng, cần gì phải nói chuyện tuyệt tình như vậy? Ngươi chẳng lẽ không biết..."

Lộ Cảnh Ninh cười nửa miệng ngắt lời cô ta: "Quả thật, chuyện gì cũng có thể thương lượng, nhưng về chuyện này, căn bản không thể. Theo tôi nói, chỉ là ngồi tù vài năm đối với loại cặn bã như Chung Phong mà nói đều xem như nhẹ. Nếu các người dây dưa không ngớt, nói không chừng bức ta gấp gáp trực tiếp đến Tòa án tối cao Đế Tinh kháng cáo, các người đoán xem, sẽ không phán thêm mười năm nữa?”

Dưới thái độ kiêu ngạo đến cực điểm của cậu, mặt nữ nhân trung niên đột nhiên chuyển sang màu gan ngỗng.

Chủ nhiệm giáo vụ Chúc Trai không nói một lời ở bên cạnh nghe, lúc này nhịn không được âm thầm nhìn Lộ Cảnh Ninh một cái, đáy mắt tràn đầy sợ hãi.

Omega vừa rồi, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.

Vẫn là lão nhân phản ứng trước, nhìn Lộ Cảnh Ninh thật sâu một cái, bỗng nhiên trầm giọng: "Tiểu bằng hữu, loại chuyện này ta khuyên ngươi tốt nhất vẫn là cùng nhà ta thương lượng một chút. Ngươi tuổi còn nhỏ, có một số việc bất kể hậu quả là thế nào, nhưng đôi khi, vẫn cần phải suy nghĩ cho những người khác trong nhà, nếu bởi vì chuyện của mình liên lụy đến cha mẹ, vậy thì không tốt lắm.”

Lộ Cảnh Ninh đương nhiên nghe ra trong lời nói tràn đầy uy hϊếp, đột nhiên dường như hiểu được sự kiêu ngạo không sợ hãi của Chung Phong từ đâu mà ra.

Bất quá cẩn thận ngẫm lại, loại cặn bã này đều có thể trà trộn vào quân sự Đế Hải, một học viện quân sự hàng đầu với một nền tảng nhất định, có bối cảnh nhất định chống đỡ, quả thật một chút cũng không làm cho người ta kinh ngạc.

Chỉ có điều, thái độ của ông già này làm cho cậu cảm thấy quá mức muốn cười.

Quả nhiên là người một nhà, uy hϊếp ai không tốt, tự nhiên uy hϊếp đến trên đầu cậu.

Lộ Không Bân tuy rằng chức vụ không tính là quá cao, nhưng lại là anh hùng đế quốc nắm giữ chiến công nhất đẳng, bất kể đi đâu cũng sẽ nhận được trọng đãi, huống chi ông nội đã về hưu nhiều năm vẫn có ảnh hưởng cực lớn ở cao tầng.

Chính là vì không nên trêu chọc phiền toái không cần thiết, cậu mới cố ý giấu diếm gia thế, coi như là lãnh đạo cao tầng của quân sự đế hải, ngoại trừ vị lão hiệu trưởng kia ra, phỏng chừng biết bối cảnh chân thật cũng không có mấy người.

Không nghĩ tới chính là, những người này của Chung gia tra không ra chi tiết của cậu, cũng không sợ hãi tìm tới cửa, còn mưu toan chơi trò gây áp lực kia, đây là thật cho rằng quyền cao chức trọng mà đè chết người ta sao?

Lộ Cảnh Ninh thật sự rất muốn nói cho bọn họ biết, việc này cậu không nói với cha mình, ngược lại là một chuyện lấy đức báo oán cỡ nào. Nếu thật sự muốn Lộ Không Bân biết, một khi nổi giận, đừng nói Chung Phong cả đời này cũng đừng hòng từ trong lao đi ra, chỉ sợ ngay cả những người Chung gia bọn họ cũng phải bị đuổi ra khỏi quân doanh không chừa một người.

Rõ ràng người thiện lương như cậu, sao lại không bị người khác lý giải như vậy?

Bên này Lộ Cảnh Ninh chỉ cảm thấy đối với từ "ngu xuẩn" có nhận thức trực quan hơn, người nhà họ Chung thấy cậu không nói gì, lại cho rằng rốt cục cậu cũng cảm thấy sợ hãi, kiêu ngạo không khỏi cao thêm vài phần.

Đang muốn mở miệng lần nữa, người ở cửa chậm rãi mở miệng: "Xin lỗi, tôi đến trễ.”

Lộ Cảnh Ninh nghe được thanh âm quen thuộc theo bản năng nhìn lại, chỉ thấy Văn Tinh Trần đứng ở cửa, mặc một thân đen, tôn lên dáng người cao gầy càng lúc càng hoàn mỹ.

Tân sinh đệ nhất năm nay, thân là chủ nhiệm giáo vụ đương nhiên không có khả năng không nhận ra, nhưng Chúc Trai lúc này lại có vẻ mờ mịt: "Văn Tinh Trần? Tôi không gọi ngươi đến?”

Văn Tinh Trần mỉm cười: "Nghe nói có chuyện liên quan đến chuyện Chung Phong dụ dỗ Omega, tôi coi như là nhân chứng, liền tới xem một chút.”

Lúc trước người Chung gia vắt hết óc muốn chuyện lớn hóa nhỏ, lúc này Văn Tinh Trần vừa mở miệng liền nói là dụ dỗ, đem trình độ tội ác nghiễm nhiên trực tiếp đẩy đến đỉnh điểm, sắc mặt nhất thời đều không đẹp nổi.

Người phụ nữ trung niên cắn răng: "Vị bạn học này, xin chú ý lời nói!"

Khóe miệng Văn Tinh Trần nhếch lên một nụ cười: "À, xin lỗi, là tôi hình dung không đúng.”

Sắc mặt nữ nhân tốt hơn một chút, liền nghe hắn lại chậm rãi mở miệng: "Không phải dụ dỗ, mà là cưỡиɠ ɧϊếp tập thể."

"Phốc ——!"

Xung quanh lâm vào một mảnh trầm mặc quỷ dị, lại có một thanh âm bất hòa phun ra.

Lộ Cảnh Ninh lưu ý tầm mắt xung quanh, áy náy liên tục xua tay: "Xin lỗi, xin lỗi, tôi không nhịn được, các người tiếp tục, các người tiếp tục đi!”

Phỏng chừng cũng chỉ có vào thời điểm này cậu mới có thể yêu chết cái miệng ác độc này của Văn Tinh Trần.

Thật sự là, sao lại khiến người ta thích như vậy, thích vô cùng, quả thực hận không thể nhào tới hung hăng hôn một cái.

Một nụ cười như vậy, Văn Tinh Trần hoàn toàn đốt cháy người của Chung gia, hai nam nhân phía sau hung thần ác sát xắn tay áo: "Các người đang nói cái gì vậy!"

Lộ Cảnh Ninh có thể cảm nhận được mùi pheromone Alpha tràn ngập trong không khí, bỗng nhiên e sợ thiên hạ không loạn nhíu mày.

Điều này thực sự thú vị.

Hai người đàn ông này phóng tin tức tố ra, một mặt là gây áp lực lên Văn Tinh Trần, mặt khác cũng là cố ý muốn kí©h thí©ɧ omega Lộ Cảnh Ninh này một chút.

Đáng tiếc là, bởi vì biện pháp bảo mật của sự kiện lần này làm quá tốt, bọn họ căn bản còn chưa kịp tiến hành tìm hiểu Lộ Cảnh Ninh, lúc này chỉ thấy sinh viên Omega này vẫn là không xảy ra biến hóa gì, bọn họ cảm thấy ngạc nhiên.

Mà ngay khi bọn họ ý đồ tiến thêm một bước phóng thích tin tức tố thăm dò. Bỗng nhiên có một tầng khí tràng dọa người tản ra, lấy khí phách tuyệt đối cường thế hoàn toàn áp chế bọn họ, để cho họ còn chưa kịp bước ra, theo bản năng lại lui trở về.

Mấy Alpha nhà họ Chung đều không khỏi cảm thấy da đầu có chút tê dại, trong đó, Omega càng mềm nhũn cuống quít đỡ lấy vách tường bên cạnh, mồ hôi mỏng trên lưng trong nháy mắt đều ướt một mảnh.

Ai cũng không nghĩ tới một sinh viên ở trường lại có khí thế cường đại như vậy, trong lúc nhất thời đột nhiên im bặt.

Người phụ nữ trung niên trong lòng càng lúc càng không vui, lại có chút giễu cợt, chỉ cảm thấy Văn Tinh Trần không kiêng nể gì phóng thích tin tức tố như vậy, cũng không sợ đem bạn học Omega kia của hắn liên lụy vào?

Tuy nhiên, những suy nghĩ như vậy hoàn toàn biến mất ngay khi cô quay đầu lại nhìn.

Lộ Cảnh Ninh tựa hồ không hề bị ảnh hưởng, chẳng những sắc mặt bình thường, thậm chí chóp mũi còn có chút hưởng thụ nhúc nhích, tựa hồ đối với bầu không khí căng thẳng này cực kỳ thoải mái.

Người nhà họ Chung rốt cục cũng không đứng dậy nổi nữa, chỉ còn lại một trận sợ hãi.

Quân sự Đế Hải rốt cuộc là một nơi nào? Sợ tất cả đi ra đều là quái vật phải không?!

Muốn nói dưới sự áp bách của Văn Tinh Trần sắc mặt vẫn không thay đổi, giáo vụ chủ nhiệm Chúc Trai coi như là một trong số đó.

Trong lòng biết lúc này rốt cục đến phiên hắn biểu diễn, nhất thời mặt mũi vui vẻ ra mặt làm hòa giải.

Đầu tiên là nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Văn Tinh Trần: "Bạn học, thu tin tức tố lại, người ta cũng chính là đến hòa giải, cho dù không tiếp nhận, cũng không cần nháo đến quá xấu hổ.”

Nói xong, lại quay đầu lại nhìn người Chung gia một cái, thái độ thân thiện hỏi: "Mọi người nói, có phải đạo lý này hay không?”

Trong lòng người Chung gia đương nhiên không cam lòng, nhưng Văn Tinh Trần chấn động như vậy, áp bách cường thế thuộc về Alpha làm cho bọn họ theo bản năng đã sinh ra sợ hãi, chỉ có thể không cam lòng tình nguyện theo bậc thang này nhượng bộ: "Đúng đúng đúng, hôm nay chúng ta quấy rầy.”

Văn Tinh Trần lúc này mới bất động thanh sắc đem tin tức tố thu lại, không nhìn bọn họ nữa, xoay người nhìn về phía Lộ Cảnh Ninh, hỏi: "Có đi được không?”

“Đương nhiên là đi rồi!” Lộ Cảnh Ninh nói xong, còn không quên nói lời tạm biệt, "Lão sư, các vị, không có chuyện gì khác, vậy thì gặp lại sau!”

Người Chung gia có lòng muốn ngăn cản, nhưng ngại mùi tin tức tố âm lãnh như vạn năm lạnh lẽo của Văn Tinh Trần, cảm giác hít thở không thông bao phủ bên người làm họ chỉ có thể hậm hực nhìn theo bọn họ rời đi.

Sau khi đi xuống lầu, Lộ Cảnh Ninh hỏi: "Đi đâu vậy?"

Văn Tinh Trần: “Cậu đi đâu?”

Lộ Cảnh Ninh liếc nhìn thời gian: "Chuẩn bị đến xã đoàn cơ giáp xem một chút, bên Ngôn Hòa Bân hẳn là còn chưa chấm dứt, với tư cách là bạn tốt cùng phòng ký túc xá, tôi phải đi cổ vũ cho cậu ấy.”

Văn Tinh Trần có vẻ rất hảo tâm: "Tôi không có chuyện gì, đều có thể.”

......

Hôm nay là ngày đầu tiên tuyển người mới của xã đoàn, nhóm xã đoàn đầu tiên đã chính thức bước vào giai đoạn chiêu mộ.

Xã đoàn cơ giáp là một trong những xã đoàn được yêu thích nhất của quân sự Đế Hải, địa điểm tổ chức đông nghịt người, xem trận chiến này cơ hồ có thể sánh ngang với hiện trường ứng tuyển của top 500 doanh nghiệp hàng đầu, cách xa cũng có thể cảm nhận được bầu không khí cạnh tranh nồng đậm.

Lộ Cảnh Ninh đang chuẩn bị gửi tin nhắn cho đám Nhâm Cẩm, vừa ngẩng đầu vừa vặn nhìn thấy mấy bóng dáng quen thuộc, từ xa phất tay chào hỏi.

Mấy người nghe tiếng ngẩng đầu, liếc mắt một cái liền thấy được mái tóc vàng bắt mắt của cậu. Lại ủ rũ đi tới, hoàn toàn trái ngược với lúc trước khi ra cửa, thoạt nhìn tâm tình trầm thấp.

Lộ Cảnh Ninh nhìn bộ dạng này của bọn họ, lại lưu ý đến khuôn mặt lạnh lùng của Ngôn Hòa Bân, sửng sốt một chút: "Chuyện gì xảy ra vậy? Không vào à? Không qua sao?”

Cậu không nói cũng không sao, vừa nói, biểu tình uể oải của Túc Gia Niên nhất thời đổi thành vẻ mặt tức giận: "Cái gì mà cán bộ xã đoàn cơ giáp, tôi cảm thấy chỉ có một đám mắt chó khinh người! Cơ giáp do Ngôn Hòa Bân chế tạo rõ ràng mạnh hơn những Apha kia rất nhiều, cũng bởi vì cậu ấy là một Omega, vậy mà đưa ra đề xuất để cho cậu ấy tiến hành chiến đấu ảo, rõ ràng chính là cố ý gây khó dễ!”

Nhâm Cẩm tức giận, hai má phồng lên đều có chút ửng đỏ: "Đúng vậy! Còn để cho một Alpha cấp A đến đánh với Ngôn Hòa Bân, cường độ pheromone kém nhiều như vậy, đánh không lại nói là vấn đề cơ giáp! Không muốn chiêu mộ Omega liền nói thẳng, cần gì phải khi dễ người như vậy?!”

Lộ Cảnh Ninh nghe hai người, ngươi một câu tôi một câu nói nửa ngày, ít nhiều hiểu được nguyên nhân, quay đầu nhìn về phía Ngôn Hòa Bân hỏi: "Cho nên cũng không phải cơ giáp cậu có vấn đề, đúng không?”

Ngôn Hòa Bân vẫn trầm mặc không nói lúc này mới mở miệng, ngữ điệu nghe không ra hỉ nộ, lại rất kiên định: "Chỉ là so với những cơ giáp ứng tuyển trong sân mà nói, tôi tuyệt đối là mạnh nhất.”

Lộ Cảnh Ninh vốn bị những người nhà họ Chung chọc cho rất nóng nảy, đang lo không có chỗ phát tiết, nghe vậy nhất thời nhịn không được xoa xoa nắm đấm: "Được! Thật sự là đi đâu cũng có thể gặp phải loại người xem thường Omega này!”

Văn Tinh Trần ở bên cạnh nghe một hồi, nhịn không được nhếch khóe miệng: "Tôi còn tưởng rằng vào quân sự đế hải lâu như vậy, cậu hẳn là đã quen với tiết tấu này rồi.”

Nghe có vẻ hơi khắc nghiệt, nhưng quả thật là sự thật không sai.

Trong loại trường quân đội có quan hệ mật thiết với quân bộ này, phỏng chừng cũng chỉ có các xã đoàn hỗ trợ hậu phương như xã đoàn văn hóa giải trí, xã đoàn ẩm thực mới có thể hoan nghênh Omega mềm mại tinh tế, các xã đoàn khác phàm là có liên quan đến tác chiến, ít nhiều cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi quan niệm vốn có, lựa chọn ưu tiên tuyển dụng Alpha.

Văn Tinh Trần nói xong, còn không quên không nặng không nhẹ tiếp tục bổ đao: "Theo tôi được biết, hai năm qua không biết vì lý do gì mà xã đoàn Cơ giáp không tuyển thành viên Omega nào, từ chối các cậu là chuyện bình thường."

Hắn càng nói như vậy, Lộ Cảnh Ninh càng không thể tiếp nhận.

Omega không thích hợp với điều này, không thích hợp với điều kia, cậu đã nghe quá đủ rồi!

Huống chi mấy ngày nay Ngôn Hòa Bân đã chuẩn bị kỹ càng cho cuộc phỏng vấn này, cậu đều nhìn thấy, hiện tại lại bởi vì loại nhân tố này mà bị đào thải, mặc kệ như thế nào, đều nuốt không trôi cục tức này.

Lúc trước tuy rằng lo lắng tin tức tố sẽ không ổn định, nhưng hiện tại không giống, Văn Tinh Trần không phải là đang ở hiện trường sao? Có dấu hiệu tạm thời, cậu căn bản không sợ gì cả!

"Văn Tinh Trần, nhớ giữ vững!"

Vì vậy, sau khi bỏ lại một câu như vậy, Lộ Cảnh Ninh liếc nhìn cửa ra vào có người qua lại, kéo Ngôn Hòa Bân lên, không chút do dự bước lên phía trước: "Đi, lại nhìn xem! Không phải là một xã đoàn, không nhận Omega sao? Ta ngược lại muốn xem ngưỡng cửa này rốt cuộc cao bao nhiêu!”

Ngôn Hòa Bân bị kéo lảo đảo vài bước, lúc phục hồi tinh thần lại đang muốn tránh thoát, nhưng vừa ngẩng đầu nhìn thấy Lộ Cảnh Ninh tràn đầy vẻ mặt không vui. Trong lòng có cái gì đó mơ hồ xúc động một chút, bỗng nhiên cứ như vậy bị cậu lôi kéo đi vào lần nữa.

“......”

Văn Tinh Trần thấy Lộ Cảnh Ninh xông vào như vậy, không khỏi trầm mặc một lát, cuối cùng cũng đi theo.

Ở lối vào xã đoàn cơ giáp bày một cái bàn.

Một nữ sinh Alpha ngồi ở bàn phụ trách đăng ký phỏng vấn, vừa mới hoàn thành việc nhập tư liệu của người trước đó, chỉ nghe thấy một giọng nói vang lên từ đỉnh đầu: "Đàn chị, phỏng vấn là đăng ký ở đây đúng không? Tôi muốn đăng ký.”

Nữ Alpha nghe vậy ngẩng đầu nhìn lại, sau khi nhìn rõ bộ dáng của Lộ Cảnh Ninh hơi sửng sốt một chút: "Omega?”

Lộ Cảnh Ninh nhướng mày: "Omega bị sao vậy, quy định Omega không thể đăng ký sao?”

"À, cũng không phải." Nữ Alpha lúc này đã nhìn thấy mấy người Ngôn Hòa Bân đứng ở phía sau cậu, giống như hiểu được vì sao Lộ Cảnh Ninh lại có trạng thái toàn đầy gai, thu liễm độ cong bật cười ở khóe môi dưới, từ trong ngăn kéo lấy ra quang não.

Cô quét mã trên phù hiệu trường Lộ Cảnh Ninh, sau khi điều chỉnh thông tin cơ bản, vừa đăng ký vừa hỏi: "Bạn học, cậu chọn dự án phỏng vấn gì? Cơ giáp có được chế tạo không?”

Lộ Cảnh Ninh: "Không, tôi chọn cơ giáp chiến đấu.”

"Được rồi, cơ giáp chiến..." Nữ Alpha rốt cục phản ứng lại, động tác không khỏi dừng lại một chút, "Cậu chọn cơ giáp chiến đấu?”

Khóe miệng Lộ Cảnh Ninh nhếch lên: "Như thế nào, cơ giáp chiến đấu không thể chọn sao?”

Nữ Alpha: "Tất nhiên là không..."

Lộ Cảnh Ninh khẽ cười, chỉ vào Ngôn Hòa Bân, ngữ điệu mơ hồ kéo dài vài phần, có vẻ lười biếng mà lại rất có khí thế: "Hơn nữa, tôi xin sử dụng chiếc cơ giáp do bạn tôi chế tạo trong phòng đối chiến ảo, về phần đối thủ, ai cũng có thể, các người tùy chọn.”

Thái độ ngang ngược như vậy, giận dữ nói xong, để cho nữ Alpha một lúc lâu không nói ra một câu nào.

Văn Tinh Trần vẫn tựa vào cửa cách đó không xa nhàm chán chờ, lúc này rốt cục nhịn không được cười khẽ ra tiếng.

Ha, người này đâu phải tới báo danh phỏng vấn, rõ ràng là tới làm rối tung mọi chuyện mà?