Chương 4

Bùi Tiểu Ngọc duỗi tay quét lấy kem bơ trên bánh sinh nhật, rồi tự tay bôi trét lên trên người mình, từ chiếc cằm nhỏ xinh xuống đến vùng xương quai xanh quyến rũ, thậm chí tay cô còn từ cổ áo vói vào bên trong bôi kem lên cả bầu vυ" no đủ của mình, dưới ánh mắt có phần kinh ngạc của Tống Văn Kiệt, Bùi Tiểu Ngọc dùng giọng nói nũng nịu đưa ra yêu cầu: “Thân hình Tiểu Ngọc bị dính kem rồi, anh giúp em liếʍ sạch sẽ, có được không nha?”

“Liếʍ sạch sẽ à…” Tống Văn Kiệt có chút đau đầu, theo bản năng kéo giãn khoảng cách thân mình ra với người cô, sợ kem bơ kia lây dính lên người mình, thấp giọng dỗ dành: “Em ngoan ngoãn ngồi đó, đừng nhúc nhích, anh tới liếʍ là được mà.”

Vì thế, anh chàng lạnh nhạt xinh đẹp như một người con gái kia thật cẩn thận duỗi tay tới nâng cằm Bùi Tiểu Ngọc lên, thân hình vẫn duy trì một khoảng cách với người cô, Tống Văn Kiệt le lưỡi liếʍ lấy phần kem bơ dính trên cơ thể cô nuốt vào trong miệng mình, đầu lưỡi linh hoạt cọ quẹt qua lại trên da thịt mềm mại trơn láng như bơ của cô, động tác giống như đang trêu đùa với con mèo nhỏ, kí©h thí©ɧ khiến cho Bùi Tiểu Ngọc ư ô phóng đãng kêu lên.

Liếʍ xong kem dính trên xương quai xanh, đầu lưỡi anh chậm rãi di chuyển xuống chút nữa, nơi đó vừa vặn chính là bầu vυ" đầy đặn mềm mại của Bùi Tiểu Ngọc. Chỉ thấy tay nhỏ của Bùi Tiểu Ngọc nắm chặt tay áo của Tống Văn Kiệt biểu lộ ra dáng vẻ chờ mong của cô, ấy thế nhưng Tống Văn Kiệt lại ngừng lại, anh ngẩng đầu lên nhìn cô, giọng điệu tựa như hết cách, rất là bất đắc dĩ mà thở dài nói với cô: “Nói thật, Tiểu Ngọc à ——”

“Anh thấy hơi no rồi.” Anh mang theo vẻ mặt xin lỗi mà đưa tay sờ chỗ dạ dày mình tỏ ý no bụng.

Chỉ ăn bơ không như vậy, quả thật là có chút béo ngậy rồi.

Du͙© vọиɠ của Bùi Tiểu Ngọc bị đẩy lên cao mà không được thỏa mãn, thế là cô hu hu khóc lóc nức nở, tay nhỏ nắm lấy cổ tay áo anh lôi kéo liều mạng lắc lư như đang giận dỗi, tay cô giày vò tay áo anh đến mức khiến cho tay áo lông dê kia đều sắp sắp biến dạng hết. Tống Văn Kiệt thật sự có chút chịu không nổi mà liên tục lên tiếng tỏ ý chịu thua: “Được rồi, được rồi mà, anh liếʍ là được chứ gì…”

Kem bơ mềm mịn bị nhiệt độ cơ thể của Bùi Tiểu Ngọc hun ấm khiến phần kem kia tan chảy, dọc theo đường cong chỗ xương quai xanh của cô chảy vào rãnh vυ" sâu hút trước ngực, làm cho Tống Văn Kiệt không thể nào xuống tay được, Bùi Tiểu Ngọc vô cùng tích cực mà duỗi tay cởϊ áσ trên người mình ra, váy dưới thân cũng bị cô kéo xuống lủng lẳng treo ở bên hông. Vì vậy mà Tống Văn Kiệt không thể không vói tay xuyên qua mép áo ngực có ren màu đen kia, đỡ lấy bầu vυ" no đủ trắng bóng trơn mịn kéo ra ngoài, tiếp đến anh vùi mặt vào dùng lưỡi liếʍ láp, có một ít kem bơ chảy xuống quá sâu dưới thịt vυ", không còn cách nào khác là Tống Văn Kiệt phải dùng sức hú mυ"ŧ ra.

Anh bú ʍúŧ gắng sức như vậy, có khi nào gày mai sẽ lưu lại dấu hôn không? Bùi Tiểu Ngọc ư hừ tựa ở bên người anh thấp giọng thở gấp.

“Hô.” Tống Văn Kiệt ngẩng đầu lên, giống như vừa hoàn thành nhiệm vụ, trút được gánh nặng mà hướng về phía cô cười nói: “Được rồi.”

Bùi Tiểu Ngọc đang được anh liếʍ láp da thịt thật sảng khoái, cho nên làm sao có thể dễ dàng thỏa mãn để anh nhanh chóng kết thúc như vậy kia chứ, thế là Bùi Tiểu Ngọc tiếp tục ưỡn ngực, đẩy bầu vυ" no đủ áp sát tới gần mặt anh, nũng nịu nói: “Anh ơi, anh ơi, còn núʍ ѵú của em gái nữa, núʍ ѵú đo đỏ như quả dâu tây kìa, quả dâu tây còn chưa được anh nếm thử mà…”

Bùi Tiểu Ngọc cố ưỡn ngực đưa núʍ ѵú tới miệng anh thế nhưng lại bị Tống Văn Kiệt dùng ngón tay vô tình mà chắn lại, Tống Văn Kiệt tỏ vẻ rất là đau đầu mà nói: “Nơi đó lại không có bị kem bơ dính lên, Tiểu Ngọc ngoan, nên đi ngủ rồi.”

Xí, chuyện đó có bao lớn chứ, không dính kem thì để cô ra tay, nghĩ thế Bùi Tiểu Ngọc duỗi ngón tay thon dài của mình ra trước, quẹt lấy một đống kem bơ, bắt đầu bôi trét lên trên đầṳ ѵú bên trái của mình, động tác càn quấy của cô khiến cho anh liên tục thở dài.