Chương 3

Tống Ôn Kiệt bình tĩnh từ tốn mà dùng nĩa ăn từng miếng bánh kem vào miệng, cho tới khi trên dĩa chỉ còn vài mảnh vụn nho nhỏ thì căn dươиɠ ѵậŧ thô to dưới háng anh cũng đã trở nên cương cứng vô cùng.

“Anh cả ơi ——” Bùi Tiểu Ngọc xoay người lại nhìn anh, đôi mắt ngập nước long lanh hướng về phía anh.

Về phần Tống Ôn Kiệt lại vẫn thản nhiên thò tay xuyên qua khe hở giữa người cô và anh chỉ để rút ra khăn ăn, động tác từ tốn mà nhẹ chùi khóe miệng mình vừa ăn xong, tiếp đó anh vô cùng lịch lãm đứng đắn cười nói: “Đi xuống đi, anh muốn đi đánh răng.”

Toàn bộ hy vọng để có thể giải quyết nhu cầu du͙© vọиɠ của bản thân Bùi Tiểu Ngọc cuối cùng đều chỉ có thể gửi gắm lên trên người đàn ông còn sót lại nơi đây!

Bùi Tiểu Ngọc dứt khoát ngoái đầu nhìn lại, trong ánh mắt chứa đựng lấp lánh ánh sáng hy vọng.

Ánh mắt cô hướng về trên người anh hai Tống Văn Kiệt, người đàn ông đang tựa như người không liên quan mà đứng bên cạnh thờ ơ nhìn xem, thấy ánh mắt Bùi Tiểu Ngọc hướng về phía mình, anh mỉm cười nhè nhẹ, dịu dàng nói: “Chắc anh không cần đâu nhỉ.”

Như thế nào lại không cần chứ! Anh chính là người rất cần thiết, rất có tác dụng đó! Bùi Tiểu Ngọc nhanh chóng di chuyển thân mình tới phi giữa hai chân anh, đầu gối của anh chính xác mà đυ.ng trúng bộ ngực no đủ của cô.

“Đυ.ng trúng à?” Tống Văn Kiệt quan tâm hỏi.

“Đυ.ng vào thì sao?” Bùi Tiểu Ngọc giận dỗi trừng to hai mắt mà hỏi ngược lại anh, bộ ngực của cô ngạo nghễ thế này, đây chính là cỡ 34F đầy đặn đó! Đàn ông thèm muốn khao khát được sờ mó, phụ nữ đỏ mắt hâm mộ kìa! Thế mà cố tình mấy người bọn họ không ai thèm rung động chút nào, một người hai người ai cũng thờ ơ vô tâm!

Tống Văn Kiệt cong môi mỉm cười, giang hai cánh tay săn chắc chào đón Bùi Tiểu Ngọc, xem như bồi tội cùng cô.

Nhưng Tống Văn Kiệt bị thân hình nóng bỏng của cô cọ xát đυ.ng chạm nhiều lần như vậy, ấy vậy mà không một lần nào có thể cọ cho cơ thể anh phản ứng, dươиɠ ѵậŧ cương lên hết, nếu không phải đối với anh trai có sự tôn trọng cơ bản, Bùi Tiểu Ngọc thật sự muốn mở miệng đề nghị anh hai cần phải đi đến bệnh viện khám nam khoa một lần xem như thế nào đó.

Lúc này Bùi Tiểu Ngọc dứt khoát trực tiếp sử dụng miệng mình, cô vùi đầu ở giữa hai chân anh, úp mặt chỗ gần háng, cách đũng quần thể thao lỏng lẻo lùm xùm một bọc, Bùi Tiểu Ngọc hé miệng, vươn đầu lưỡi chọc vào đống thịt mềm to bự kia, bỗng dưng một tiếng thở dài sâu kín từ trên đỉnh đầu cô truyền đến, ngay sau đó, Tống Văn Kiệt thay đổi tư thế ngồi.

Ô ô ô ô, thật là nhục nhã quá mà! Bùi Tiểu Ngọc gần như sắp khóc rồi, cái đầu lắc lư cử động theo từ chuyển động của anh mà lê lết trên mặt đất tới tới lui lui, ấy thế nhưng lại không dám dùng quá nhiều sức, khiến cho anh nhịn không được mà mỉm cười. Âm thanh trong TV lại thay đổi, ấy vậy mà cây thịt lớn trong miệng Bùi Tiểu Ngọc vẫn không hề biến đổi, chẳng có một chút ý tứ sẽ tỉnh lại, tí ti phản ứng gì cũng không có.

“Ồ, thế giới động vật này, Tiểu Ngọc không muốn nhìn xem hay sao?” Rốt cuộc, Tống Văn Kiệt giống như tìm được rồi tiết mục TV mà mình muốn xem, tay anh nhéo nhẹ vành tai non mềm của cô, cười nói: “Mùa xuân tới rồi, vạn vật thức tỉnh tràn đầy nhựa sống, lại đến mùa Tiểu Ngọc động dục rồi nha.”

Một câu nói giỡn phóng đãng phát ra nhưng Bùi Tiểu Ngọc cũng chẳng thèm để ý, nước bọt trong miệng tiết ra do cố gắng liếʍ mυ"ŧ dươиɠ ѵậŧ của anh chảy ra bên khóe miệng, kí©h thí©ɧ cả miệng âʍ ɦộ bên dưới cũng ứa ra không ít.

Cô run run rẩy rẩy bò đến trên người Tống Văn Kiệt, đúng lúc này Tống Ôn Kiệt đánh răng xong đang bước ra từ trong WC, ánh mắt anh nhìn thấy tư thế của hai người bọn họ, anh không nói gì mà chỉ nở một nụ cười —— Mặc dù nụ cười này không có biểu hiện ra quá nhiều cảm xúc, nhưng trong mắt của Bùi Tiểu Ngọc nụ cười kia của anh ta mang đầy ý tứ trào phúng, thế là cặp mắt của cô dâng lên một tầng ầng ực nước, tròng mắt được bao phủ sáng rõ như hai hồ nước ướt dầm dề, miệng âʍ ɦộ phía dưới cũng không chịu thua mà phì phèo phun nước da^ʍ ra ngoài.