Chương 1

Chương 1: 10 năm dậm chân tại chỗ, hệ thống khoan thai đến chậm.

Tường Vân Tông có một vị đệ tử rất nổi danh, không phải vì tu vi cao thâm hay tài năng ngút trời, ngược lại là khác, người này tư chất tầm thường, tu vi chạm đáy, chẳng qua thân thiện dễ gần, thích làm việc tốt.

Hắn tên Lục Tiểu Ma, Tường Vân Tông tông chủ tiểu đệ tử. Mười năm tu hành, từ lúc 5 tuổi đã bắt đầu, tu vi dậm chân tại chỗ không tiến, hiện tại còn được gọi vui là người gác cổng Hậu Thiên cảnh.

Ở trong đình viện, Lục Tiểu Ma ngồi xếp bằng trên giường, hai mắt nhắm, linh khí xung quanh không ngừng được hắn hít vào thể nội. Lục Tiểu Ma đã là Hậu Thiên cảnh viên mãn, chỉ thiếu một bước là có thể đạp vào Tiên Thiên cảnh, chân chính bước vào con đường tu tiên.

Thế mà tạo hóa trêu ngươi, mỗi lần Lục Tiểu Ma gần đột phá cảnh giới là y như rằng tu vi biến mất không một dấu vết, từ Hậu Thiên cảnh viên mãn biến thành người thường.

Ôm ước mơ thành tiên, lại bị kẹt chết ở một bước này đã 10 năm! Tư chất tầm thường? Tư chất tầm thường cũng chỉ mất 5 năm! 10 năm là khái niệm gì? Chẳng nhẽ là tư chất phế thải?

Hậu Thiên cảnh có chín tầng, xưng là Nhân Thể Cửu Luyện. Bởi nhân thể yếu ớt không thể chứa đựng linh khí nên phải trải qua cửu luyện đúc ra Tiên Thiên chi thể. Nhưng thế là chưa đủ để bước vào Tiên Thiên cảnh, còn cần trải qua một bước mang tên Luyện Khí kỳ.

Dẫn khí nhập thể, tụ khí đan điền, luyện khí hóa dịch, ngưng dịch thành đan.

Mỗi lần Lục Tiểu Ma sắp hoàn thành ngưng dịch thành đan là y như rằng tu vi sẽ biến mất sạch sẽ, Tiên Thiên chi thể cũng bay màu luôn. Lần này vẫn vậy, Lục Tiểu Ma thở dài, hắn coi như triệt để từ bỏ.

“Thôi thôi, vô duyên thì không cưỡng cầu.”

Vậy là hắn đứng dậy, mở cửa đi ra khỏi nhà.

Bên ngoài, sư phụ của hắn cùng với các sư huynh sư tỷ chờ đã lâu, thấy Lục Tiểu Ma đi ra bọn họ liền tiến đến chúc mừng, nhưng mà lập tức có người nhận ra điểm kỳ lạ, vậy là mọi người dừng lại, trừ một người.

Đại sư huynh Lý Phú Quý nhanh nhảu tiến đến vỗ vai Lục Tiểu Ma, vừa cười vừa nói: “Sư đệ, chúc mừng ngươi đại công cáo thành, Tiên cảnh càng gần một bước. Từ nay hằng cổ vô song, thiên địa diệt mà bất diệt… Bla bla.”

Lục Tiểu Ma mặt đen lại, hắn nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm cái tên lắm mồm vô duyên này. Vốn dĩ nội tâm bình thản chấp nhận số phận lại bị tên ngu xuẩn này dấy lên sóng dữ. Uất ức 10 năm ngay lúc này bộc phát, Lục Tiểu Ma… Khóc!

Sư phụ của Lục Tiểu Ma, Quý Nha thoắt cái đã xuất hiện tại sau lưng Lý Phú Quý, một chưởng đánh hắn bay thẳng đến Diệu Y Sơn còn để lại một dải máu trên trời.

Nhị sư tỷ Lệ Phi Tuyết, tam sư huynh Tất Tài, tứ sư huynh Võ Huỳnh Thiên, ngũ sư tỷ Trúc Tiêu Linh bắt đầu mặc niệm trong lòng: “Đại sư huynh, kiếp sau… À nhầm, ngày sau nói ít một chút.”

Quý Nha thở dài ôm lấy Lục Tiểu Ma, vỗ về dỗ dành: “Đồ nhi ngoan, nam nhi đổ máu chứ không đổ lệ, sư phụ sẽ trừng trị đại sư huynh thay con.”

Lục Tiểu Ma nghe vậy mới nín khóc, sau khi lau nước mắt thì hắn cô nặn ra một nụ cười.

Buổi tối, tại đình viện của Lục Tiểu Ma tổ chức tiệc. Lục Tiểu Ma và sư phụ cùng các sư huynh sư tỷ vây quanh bàn tiệc ăn uống.

Đại sư huynh Lý Phú Quý vậy mà cũng đến, hắn băng bó toàn thân trông như một cái xác ướp, bị đánh thành như vậy nhưng vẫn cười tươi.

Lý Phú Quý đứng lên nâng chén rượu: “Tiểu sư đệ, buổi sáng là sư huynh có lỗi, tại đây tự phạt ba chén.”

Nói xong Lý Phú Quý ngửa cổ uống hết chén rượu, lại rót liền hai chén.

“Khà! Rượu ngon!” Hắn khen.

Lục Tiểu Ma coi như bỏ qua chuyện cũ, cũng vui vẻ nâng chén, rượu vào miệng đầu tiên là cảm giác cay, xuống đến bụng thì hóa thành nóng, mà dư vị lại là ngọt nhẹ thanh mát khiến đầu óc thoải mái.

Kiếp trước lẫn kiếp này, đây là lần đầu tiên Lục Tiểu Ma uống được loại rượu kỳ lạ như vậy.

“Quả nhiên là tu tiên giới, không thiếu cái lạ.” Lục Tiểu Ma thầm cảm thán.

Hắn vốn là xuyên không đến đây, thời điểm vừa vặn tại 10 năm trước. Khi đó hắn vừa xuyên qua thì bị sư phụ Quý Nha nhặt về, ký ức hai kiếp va nhau dẫn đến việc tình thần của hắn có chút bất ổn, khi thì như tiểu hài đồng lúc thì như thanh niên.

Hiện tại hắn là Lục Tiểu Ma, cũng không phải Lục Tiểu Ma, dường như hai kiếp người hòa lại làm một tạo ra một Lục Tiểu Ma hoàn toàn mới.

“Ding! Hệ thống thức tỉnh, xin ra mắt túc chủ!”

Bỗng có một giọng nói đầy chất kỹ thuật số vang lên bên tai Lục Tiểu Ma.

Lục Tiểu Ma: ???

Hệ thống trong truyền thuyết? Bạn đồng hành của xuyên việt giả?

Hệ thống: “Đúng nha, chính là hệ thống. Tự giới thiệu một chút, hệ thống ta tên là Ác Nhân, tên như ý nghĩa, chuyên phục vụ ác nhân.”

Lục Tiểu Ma: ???

Hệ thống: “Giải thích cho ngài hiểu thì là ngài làm chuyện ác càng nhiều, làm càng ác thì tích điểm càng nhiều, điểm tích lũy có thể dùng để quay thưởng, mua vật phẩm trong cửa hàng.”

Lục Tiểu Ma trầm mặc, hắn 10 năm làm việc thiện, dù chỉ dừng ở mức giúp đỡ đồng môn nhưng cũng là thiện, làm sao lại nhận được hệ thống kiểu này?

Hệ thống: “Ngài là thiên mệnh phản diện, theo đúng kịch bản là như vậy… Khụ, nói chung thì ngài sinh ra để làm phản diện, cái loại 「Tội ác tày trời, thiên địa bất dung, người người có thể tru diệt, đá đặt chân của nhân vật chính」phản diện.”

Lục Tiểu Ma biết được hệ thống có thể đọc suy nghĩ, liền nghĩ: “Thế tại sao mười năm nay ta không thể đột phá Tiên Thiên cảnh?”

Hệ thống: “Ngài làm trái với thiết lập nhân vật, Thiên Đạo trừng phạt khiến ngài không thể đột phá cảnh giới.”

Lục Tiểu Ma: ???

Hệ thống: “Quên mất, nói chính sự, hệ thống tới chậm, đền bù ngài một lọ Dục Tiên Lộ, đã thêm vào kho đồ.”

[Dục Tiên Lộ +1]