Chương 6: Ôm Đùi Ông Xã Thủ Trưởng 1

Chỉ sau một đêm, thanh mai nhỏ của anh ta ngủ với Lục Thầm Yến xong thì lập tức thay đổi 180 độ thành thế này sao?

Nam Dạng vừa xúc động mạnh, l*иg ngực cũng phập phồng lên xuống, cô thực sự đã bị chọc tới phát cáu.

Mặc dù cô đã quấn kín người nhưng vẫn không che giấu được vóc dáng xinh đẹp dưới lớp áo.

Phương Triết Minh càng nhìn lại càng thấy khó chịu.

Tên vô dụng Lục Thầm Yến kia, thực sự đã đυ.ng chạm vào Nam Dạng rồi!

Rốt cuộc, là ai đồn anh ta đã có người trong lòng, cộng thêm "khuyết tật" về thể xác, hoàn toàn không quan tâm tới phụ nữ chứ?

Phương Triết Minh cố nhịn cơn ghen tuông vô cớ trong lòng: "Dạng Dạng..."

Nam Dạng cắt ngang lời anh ta: "Dạng cái đầu anh, còn gọi như thế nữa, tôi sẽ đánh chết anh đấy!"

Cô cầm chổi lên định đánh tiếp!

Phương Triết Minh bị đánh thì lập tức phản xạ có điều kiện, vội vàng rụt cổ lại.

Nam Dạng nhân cơ hội đạp mạnh một cái, đá anh ta ngã ngửa xuống đất.

Rồi "rầm..." một tiếng, đóng cửa lại thật mạnh!

Phương Triết Minh: ...

Những người xem náo nhiệt xa xa suýt nữa đã vỗ tay, hô lên đã quá.



Cảnh này hình như còn hấp dẫn hơn cả phim chiếu ngoài sân viện nữa kìa?

Dưới đất là đôi dép màu xanh lá cây của Nam Dạng, cô vừa đi trên chân, làn da trắng như tuyết.

Phương Triết Minh không kìm được tưởng tượng đến làn da ẩn sau lớp áo của Nam Dạng, chắc hẳn còn trắng hơn cả thế.

Anh ta vừa định đứng dậy, bỗng nhiên có một bóng đen trùm lên từ phía sau, bao phủ cả người anh ta.

"Phương Triết Minh, không ngờ anh còn có sở thích ngồi trước cửa nhà người khác nữa."

Một tiếng cười nhạt vang lên, giọng Lục Thầm Yến cực kỳ trầm thấp mà lạnh lùng, song vẫn không kém phần châm chọc.

Không ngờ Lục Thầm Yến lại đột ngột quay về, Phương Triết Minh vội vàng bò dậy.

Cái quần màu đậm của anh ta đã dính đầy bụi đất.

"Lục Thầm Yến."

Trong mắt Phương Triết Minh thoáng hiện lên vẻ bối rối.

Nhưng lời Nam Dạng vừa nói lại vang lên trong đầu anh ta.

[Ông xã tôi rất tốt với tôi, tôi đã khóc cả đêm!]

[Ông xã tôi quá tuyệt vời!]



Anh ta đột nhiên nói với vẻ đầy ác ý: "Nếu anh không thích Nam Dạng, hãy tha cho cô ấy, hủy bỏ hôn ước quân đội đi. Anh hơn cô ấy nhiều tuổi như thế, lợi dụng một cô gái trẻ là muốn làm gì?"

Vừa nghĩ đến Nam Dạng bị Lục Thầm Yến ức hϊếp cả đêm, Phương Triết Minh đã tức đến thở không ra hơi.

Đôi mắt phượng của Lục Thầm Yến lóe lên, anh tiến lên một bước, áp đảo Phương Triết Minh hoàn toàn cả về chiều cao lẫn khí thế.

"Phương Triết Minh, với hành động của anh hôm nay, tôi hoàn toàn có thể bắt anh vì tội phá hoại hôn nhân quân đội. "

"Nếu không tin, anh cứ thử mà xem."

Phương Triết Minh suýt nữa bị nghẹn chết: "Lục Thầm Yến, sao anh lại là người như vậy, anh... "

Anh ta còn chưa nói hết câu, cánh cửa phía sau đã lại mở ra.

"Rào..." một tiếng.

Nam Dạng bê một chậu nước, đổ thẳng về phía Phương Triết Minh.

Lục Thầm Yến nhìn thấy kịp lúc, né sang một bên, hoàn toàn không dính giọt nào.

Anh nén sự kinh ngạc trong đáy mắt xuống, chỉ thấy vợ mới cưới của mình chống tay trên vòng eo thon mảnh, sức chiến đấu bùng nổ.

"Tặng anh một chậu nước rửa chân! Hời cho anh lắm đó! Uống xong thì cút ngay đi! "

"Đừng có đứng ở trước nhà tôi! Anh là tên chó khốn nạn đáng ghét! "

Nam Dạng liều một phen xông lên.