Chương 40: Không Dám Thở Mạnh

Vẫn là căn phòng của Giang gia.

Vẫn là những người quen thuộc.

Nhưng bầu không khí trong gia đình lại trầm trọng chưa bao giờ có.

Ngay cả Giang Lý thị vẫn luôn ngang ngược càn rỡ cũng căng thẳng cúi đầu, cả người rụt lại, thậm chí còn không dám ngẩng đầu liếc nhìn lấy một cái, nơm nớp lo sợ.

Chỉ vì, người đang ngồi trên chủ vị Giang gia lúc này chính là ông ba Giang.

Năm nay ông ấy đã hơn 70, tóc hoa râm, mặt mũi đầy vết nhăn, nhưng tinh thần quắc thước, mắt rõ tâm sáng, là một ông lão tinh minh.

Khi Giang Viễn Sơn đi tìm ông ấy, còn chưa mở miệng ông ba Giang đã biết Giang Viễn Sơn tới vì chuyện gì.

Ông ấy chống gậy đi tới, từng bước từng bước, khí thế uy nghiêm dọa cả nhà Giang Nhị Hải co ro như chuột chạy qua đường, không ai dám mở miệng nói chuyện.

“Ông ba, mời… mời ông uống trà.”

Giang Lý thị run rẩy bưng một bát trà nóng đưa tới trước mặt ông ba Giang, cung kính đặt xuống.



Ông ba Giang cũng không đυ.ng vào bát trà kia, cũng chẳng nhìn Giang Lý thị lấy một lần, hệt như nơi đây hoàn toàn không có bóng dáng Giang Lý thị vậy.

Nhưng chờ khi ông ấy quay đầu nhìn về phía Giang Ninh, lại bày ra vẻ hiền từ của trưởng bối.

“Cháu là bé Ninh đúng không? Nghe nói cháu đã đính hôn, còn đính hôn với một quân nhân?”

Ông ba Giang mới vừa mở miệng đã hỏi câu này.

Những người khác đều căng thẳng tới mức hít sâu một hơi. Chỉ có Giang Ninh là vẫn ung dung bình tĩnh đáp lại.

Cô nói rất đúng mực:

“Ông ba, anh ấy tên Tần Cửu Liệt, hiện tại đang là trung đoàn trưởng. Cháu với anh ấy được chị Hồng ở xưởng dệt giới thiệu xem mắt, đã đính hôn, mấy ngày nữa sẽ đi đăng ký kết hôn.”

Nếu đổi thành lúc bình thường, Giang Ninh sẽ không giới thiệu Tần Cửu Liệt theo cách này.

Nhưng đây là ông ba, ông ấy không phải người bình thường.

Sau khi ông ấy nghe tới tên tuổi “chị Hồng”, quả nhiên tinh thần chấn động.

Ông híp mắt, đánh giá Giang Ninh từ trên xuống dưới một phen. Giang Ninh cũng không tránh né, không sợ hãi, thoải mái để ông ba quan sát mình.



Một hồi sau, ông ba gật đầu, trên gương mặt uy nghiêm lộ ra ý cười:

“Còn là trung đoàn trưởng? Đây là chức quan không nhỏ, đúng là một mối hôn sự tốt. Trong lứa tiểu bối Giang gia chúng ta cuối cùng cũng được một người biết phấn đấu.”

“Hôn sự của cháu ông đồng ý, đồ cưới của cháu ông cũng sẽ chuẩn bị một phần, để cháu được nở mày nở mặt gả đi.”

Ông ba Giang mới vừa nói xong, Giang Viễn Sơn với Cố Vân Thục đã há hốc miệng, cả nhà Giang Nhị Hải lại càng trừng to mắt không dám tin.

Ông ba Giang nói vậy là có ý gì?

Ông ấy đang xác định chắc chắn hôn sự của Giang Ninh với Tần Cửu Liệt!

Cho dù Giang Tâm Nhu có muốn cướp cũng không thể cướp được!

Vào lúc mọi người còn đang khϊếp sợ, Giang Ninh đã gật đầu một cách ngoan ngoãn, còn cảm ơn:

“Cảm ơn ông ba, cháu nhất định sẽ mời ông tới uống rượu mừng.”

Tới mức này sao Giang Tâm Nhu có thể nhịn nổi?