Chương 19: Thuyết Phục Cha Mẹ

Cô thản nhiên nói:

“Mẹ, mẹ yên tâm, con không dùng tiền lương của con. Mà cho dù con có dùng tiền lương thật, đó cũng là tiền do con khổ cực kiếm được, con thích tiêu thế nào thì liên quan gì tới bọn họ đâu?”

“Nếu bà nội đánh con, chẳng lẽ con lại không biết phản kháng hay sao?”

Nói tới phản kháng…

Giang Viễn Sơn với Cố Vân Thục không nhịn được mà liếc nhau một cái.

Bọn họ không hẹn mà cùng nhớ tới mới vừa rồi, Giang Ninh đã đẩy Giang Lý thị ra như thế nào.

Ánh mắt con bé rất kiên định, động tác dứt khoát, không có chút chần chờ.

Đây… là con gái của bọn họ thật ư?

Giang Ninh nhận ra nghi ngờ trong mắt bọn họ, vừa gắp đồ ăn cho bọn họ vừa nói tiếp:

“Cha mẹ, năm nay con đã 19 tuổi rồi, cũng đã là người lớn rồi, không còn là con nít mặc cho người khác bắt nạt. Cha mẹ yên tâm, con biết mình đang làm gì.”



Nghe được những lời này, Giang Viễn Sơn với Cố Vân Thục mới hơi bình tĩnh lại.

Bọn họ thầm cảm khái trong lòng, có lẽ con gái của bọn họ đã lớn rồi thật…

Đang nghĩ ngợi, chợt lời Giang Ninh nói ngay tiếp sau dọa bọn họ mới vừa cầm đũa lên xong lại suýt làm đũa rớt xuống đất:

“Cha mẹ, con muốn kết hôn.”

Giang Ninh vẫn nói với giọng điệu bình tĩnh như trước.

Chỉ là trên gương mặt trắng nõn, đôi môi đỏ mọng hơi cong lên.

Khi nhắc tới kết hôn, nghĩ tới Tần Cửu Liệt, cô không nhịn được mà lộ ra nụ cười ngọt ngào.

Lần này, ngay cả Giang Viễn Sơn cũng không thể ngồi yên được. Ông mở to hai mắt nhìn con gái:

“Kết… kết hôn…?”

“Vâng, đúng là kết hôn.” Giang Ninh gật đầu rồi nói tiếp:

“Là chị Hồng, chủ tịch hội phụ nữ ở xưởng dệt giới thiệu cho con, dù là công việc hay gia thế cha mẹ đều có thể yên tâm, anh ấy là sĩ quan.”



Vừa nghe thấy đối phương là quân nhân, Giang Viễn Sơn với Cố Vân Thục không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm.

Suy cho cùng Cố Vân Thục cũng là phụ nữ, bà càng cẩn thận hơn một chút.

Mà tới lúc này bà cũng chú ý thấy cái áo khoác quân trang con gái đang khoác lên người, vừa rộng thùng thình vừa không vừa vặn, lại có vẻ uy phong vô cùng.

Chỉ có điều…

Cố Vân Thục lo lắng hỏi con gái: “Ninh nhi, hai đứa mới vừa xem mắt, mới gặp một lần đã quyết định kết hôn?”

Đương nhiên Giang Ninh không thể nào nói ra chuyện cô với Tần Cửu Liệt đã trời xui đất khiến mà lên giường với nhau.

Cô bắt đầu kể đơn giản tình huống của Tần Cửu Liệt.

“Anh ấy là quân nhân, bình thường đều trú đóng trong quân đội, nếu không phải vì công vụ cần đi công tác, anh ấy đã không qua phía chúng ta.”

“Cho dù có viết thư thì sau này muốn liên hệ cũng không tiện. Chi bằng trực tiếp kết hôn, như vậy con cũng không cần làm thanh niên tri thức xuống nông thôn, có thể theo anh ấy tới quân đội ở.”

Giang Viễn Sơn với Cố Vân Thục nghe vậy, suy nghĩ một chút, sau đó cũng gật đầu.