Chương 46: Chăn Heo (1)

Chu Đại Sơn lên tiếng, những người khác cũng không thể không đồng ý. Chỉ là mọi người đều hiếu kỳ.

Chu Kiến Dân với Lý Thúy Liên đều từng thấy Niệm Niệm lúc bé. Trước đây khi Chu Đại Sơn tới tỉnh cũng hay ở xa xa liếc nhìn con bé, nhưng hôm nay, ngoại trừ Chu Kiến Quốc từng gặp Niệm Niệm, những người khác còn chưa được thấy mặt con bé.

“Ông, cháu có thể dẫn theo Ngưu Đản Hổ Đầu tới cứ điểm thanh niên tri thức nhìn cô út thử được không?”

“Ông yên tâm, chúng cháu sẽ nói chúng cháu tới chơi thôi, không để người khác biết đâu.” Chu Điềm Vũ rất tò mò với cô út trong miệng mọi người.

“Con bé con giỏi tài lanh. Sáng sớm mai cô út con sẽ bắt đầu làm việc, không có thời gian chơi với mấy con đâu.”

Nhưng bị mẹ ruột của cô bé giội ngay cho một gáo nước lạnh.

“Chúng con có thể giúp cô út làm việc mà!” Chu Điềm Vũ dừng một chút lại nói thêm:

“Con cảm thấy chúng ta có thể để cô út theo bà nội chăn heo, như vậy chúng con có thể đi cắt rau heo giúp cô út, chú út cũng có thể dọn dẹp chuồng lợn giúp cô út.

Chỉ mới một lúc, Ngưu Đản vốn lanh lợi đã sắp xếp mọi chuyện đâu ra đấy.

Tuy đây chỉ là lời con nít nói, nhưng cũng có lý.

“Cha thấy cũng hợp lý. Chẳng phải đại đội mới có thêm 2 con heo à? Vốn phải cần thêm người. Chỉ là phải đợi tới mai xem Niệm Niệm có muốn làm hay không đã.”

Chu Đại Sơn dứt khoát quyết định, cuộc họp gia đình cũng kết thúc.





Bên kia, Chu Niệm Niệm đang nghĩ tới việc ngày mai mình bắt đầu làm việc.

Mặc dù hiện tại không có nhiều việc, nhưng đối với người chưa từng làm ruộng như bọn họ, đây đã là khiêu chiến không nhỏ.

Hiện tại, đa số là phụ nữ nhỏ cỏ, đàn ông khai khẩn.

Cái công việc nhổ cỏ này, trông thì nhẹ nhõm nhưng trên thực tế mỗi ngày đều mệt muốn chết.

Chu Niệm Niệm nghĩ biện pháp để lười, đúng, chính là lười, ai mà không vì chính sách nên mới phải xuống nông thôn…

Nghĩ tới việc trợ giúp kiến thiết xây dựng hương thôn, Chu Niệm Niệm cảm thấy mình còn chưa vĩ đại được tới mức ấy.

Ai, nghĩ cũng vô ích. Cô còn chưa biết tình huống công việc là thế nào đâu. Hay là chờ tới khi làm việc rồi tính sau.

Mặt khác, Chu Niệm Niệm còn muốn tìm một chỗ bí mật để có thể nấu nướng được, chứ không cô không cách nào ăn trứng gà với thịt trong không gian.

Nguyên ngày hôm nay cô gần như chỉ ăn bánh quy Đồng Dao cho, đương nhiên cô cũng lấy một cái bánh bao ra cho Đồng Dao, chứ cái bánh nướng khô khốc kia thật không tài nào nuốt nổi.



Hôm sau, trời mới vừa sáng, trong sân chỗ thanh niên tri thức ở đã náo nhiệt hẳn lên. Các thanh niên tri thức mới đều cảm thấy kích động trước ngày làm việc đầu tiên này.

Tới địa điểm tập hợp, các thanh niên tri thức mới tự giới thiệu bản thân trước, sau đó được phân phối nhiệm vụ.

“Các nam đồng chí vẫn sẽ đi khai khẩn, 4 nữ đồng chí đi nhổ cỏ, 2 nữ đồng chí đi chăn heo. Nhưng mà nhổ cỏ có thể lấy được 10 điểm lao động, chăn heo chỉ có 6, mọi người muốn làm công việc nào?”