Sáu người chúng tôi chơi chung với nhau tranh chấp là chuyện không thể nào tránh khỏi.
Đến cả Từ Hướng Bắc là người có tính tự cao tự đại cũng sẽ nhường tôi.
Nhưng đều là 5 người bọn họ tranh chấp, còn đối với tôi họ đều vô cùng cưng chiều.
Đột nhiên tôi cảm thấy dù đã xa cách mười năm cũng không tạo ra khoảng cách, nhóm trúc mã của tôi vẫn giống y như trong ký ức của tôi.
Nghĩ đến đây tôi liền cười nói:
“Không cần, chuyện này em có thể giải quyết. Chờ huấn luyện quân sự xong em mời các anh ăn cơm.”
Mạnh Chu vui vẻ nói: “Vẫn là Du Du tốt nhất! Anh thích Du Du nhất!”
Mạnh Chu vừa nói xong, đối diện giường ngủ tôi liền truyền tới một tiếng cười nhạo. Tiết Kỳ khinh thường nhìn tôi.
“Đã sớm nghe nói có người tự cho mình có chút xinh đẹp vì tiền cái gì cũng có thể làm!”
Tiết Kỳ nghĩ cái gì trong lòng tôi biết rõ. Nhưng tôi không muốn lãng phí thời gian tranh cãi cùng cô ta.
Mấy ngày kế tiếp, tôi muốn đòi lại những gì Tiết Kỳ đã làm tới tôi.
Việc đầu tiên là việc đổi huấn luyện viên, tôi đã nhờ bố tôi dùng quan hệ để đổi một huấn luyện viên khác.
Việc thứ hai là tìm một hacker chuyên nghiệp điều tra về Tiết Kỳ, nhìn xem gần đây cô ta có làm ra chuyện gì không bình thường không.
Kết quả đúng như tôi đoán. Ba ngày trước Tiết Kỳ vừa chuyển tám vạn ra ngoài. Người nhận là Lý Tường vị huấn luyện viên giúp cô ta phạt tôi.
8
Ngày hôm sau khi nhìn thấy huấn luyện viên mới sắc mặt của Tiết Kỳ rất khó coi. Nhưng cô ta vẫn rất cứng miệng.
“Tiết Du Du, hôm nay cô vẫn muốn chạy bộ à”
Tôi không tìm cô ta tính số vậy mà cô ta vẫn cứ đâm đầu vào chọc tôi. Một lát lại nói với giáo quan tay tôi cử động, một lát lại là tôi nói chuyện.
Sân thể dục đang an tĩnh, chỉ có tiếng cô ta từng lần từng lần “Báo cáo”. Huấn luyện viên mày nhăn ngày càng chặt, cuối cùng khi nhăn lại thành hình chữ xuyên thì gọi Tiết Kỳ ra khỏi hàng.
“Liên tục bôi nhọ đồng đội, phá hư trật tự đội ngũ, phạt chạy năm vòng! Bên trái, xoay! Chạy!!!”
Tiết Kỳ trừng lớn đôi mắt nhưng cuối cùng vẫn phải chạy. Mới chạy được một vòng, ngay trước mặt toàn đội, cô ta hai chân mềm nhũn, hôn mê.
Huấn luyện viên cũng bị cô ta dọa sợ, chạy nhanh qua hô hai nữ sinh đỡ cô ta đến phòng y tế, nhưng ở thời điểm cô ta được đỡ xoay người rời đi tôi thấy rõ khóe miệng mỉm cười của cô ta.
Ghê gớm nha, Tiết Kỳ không làm diễn viên thật đáng tiếc. Thời điểm Tiết Kỳ trở về huấn luyện viên chuẩn bị bắt đầu dạy thế quyền.
Tôi còn nghĩ rằng Tiết Kỳ thật may mắn khi trở về rất đúng lúc.
Khoảng một ngày là các thế quyền được dạy xong, huấn luyện viên liền cho hai người luyện với nhau.
Tôi cực kỳ vui vẻ chọn Tiết Kỳ, luyện tập bắt đầu cô ta liền như gấu bông bị tôi đùa nghịch, phải gọi là khổ không ngừng.
Mới đến động tác thứ ba, nước mắt cô ta liền trào ra, còn bị dọa đến gọi mẹ.
“Đừng” Tôi ở trên mặt Tiết Kỳ đánh một cái “Tôi không có con gái lớn như cô đâu”.
Tóm lại, trận luyện tập này tôi thắng rồi. Tôi dám cá Tiết Kỳ một thân da thịt non mịn khẳng định lưu lại không ít vết bầm.
Cuối ngày huấn luyện quân sự kết thúc trở về Tiết Kỳ khóc cực thảm. Còn cầm điện thoại không biết gọi cho ai.
Một bên khóc một bên nói cô ta bị khi dễ, đối phương phải giúp cô ta chống lưng.
Cũng không biết bên kia đối phương nói gì mà sắc mặt của cô ta có chút khó coi, nghiến răng nghiến lợi tắt điện thoại, còn hung hăng trừng mắt liếc tôi một cái.
“Tiết Du Du cô đừng có đắc ý quá sớm, cô làm như vậy nhất định sẽ gặp báo ứng.”
Tôi ý vị thâm trường mà nhìn cô ta một cái.
“Tiết Kỳ cô phải hiểu được một vừa hai phải.”
Tiết Kỳ đại khái là bị ánh mắt của tôi dọa, sửng sốt hồi lâu mới phản ứng lại.
Kiêu ngạo mà hừ lạnh một tiếng: “Tiết Du Du, ba cô chỉ là người dọn gạch mà thôi, cô sợ à?”
Tôi nhún vai, không để ý đến cô ta nữa mà đi rửa mặt rồi ngủ.
Ngày hôm sau khi tôi thức dậy tôi liền cảm thấy được không khí trong KTX không đúng lắm.