Chương 7: Kiểu câu dẫn: Giáo chủ Cúc Hoa giáo câu dẫn minh chủ lạnh lùng (2)



(cổ trang, câu dẫn, giả nữ, cᏂị©Ꮒ bất thành)

Trải qua hai lần thất bại liên tục làm cho Tiểu Diệp có phần tức giận, cái game lừa đảo này, cũng không thể để cậu dễ dàng bị cᏂị©Ꮒ một lần sao? Chơi thế nào cũng được hết, chỉ cần không mệt mỏi như vầy thôi có được không a!

Tiểu Diệp bi thương dưới sự cổ vũ và an ủi của giáo chúng mà miễn cưỡng lên tinh thần, mở ra màn sáng kiểm tra tin tức mới nhất: Tháng sau chính là sinh nhật của minh chủ đại nhân đó! Trong nhà minh chủ đại nhân mở tiệc mừng, trên tiệc rượu sẽ có các loại biểu diễn, suy xét đến điều kiện của người chơi, kiến nghị giả trang thành vũ nương*. [cô nương ca múa trong buổi tiệc]

Trò chơi đã thấy không vừa lòng với cậu đến nỗi trực tiếp đề xuất kiến nghị luôn rồi sao? Mặc dù vũ nương có thể đạt được các loại dụ hoặc, nhưng mà cậu không biết nhảy múa a! Cảm nhận được rầu rĩ của Tiểu Diệp, trên màn sáng lập tức biểu thị, có thể để trò chơi tạm thời khống chế thân thể người chơi, biểu diễn một điệu múa nóng bỏng! Hai chữ nóng bỏng còn được dùng màu đỏ khoanh vòng lại.

Tiểu Diệp ngây ngẩn, cạn lời đồng ý kiến nghị của trò chơi, nhanh chóng phân phó xuống, giáo chúng cần cù dũng cảm lại trung thành sẽ giúp cậu an bài tốt thân phận nè, phục trang vân vân nè, cậu chỉ cần chờ ngày đó đến là được rồi!

Hôm đó, Tiểu Diệp được an bài tiến vào gian phòng riêng cho vũ nương, đường chủ Kỹ nghệ đường theo hầu bên cạnh, giúp cậu thay trang phục vũ nương hôm nay phải mặc. Một kiện áo váy lụa đỏ mỏng, phần ngực được độn cao lên không ít, áo là loại bó ngực, lộ ra da dẻ tuyết trắng của phần trên ngực, mà dưới ngực cũng lộ ra cái rốn xinh xắn cùng một vùng da lớn, dưới màu đỏ của váy càng hiện vẻ mềm mại trắng trẻo vô ngần.

Trên hông cột thắt lưng tơ tằm, càng lộ vẻ thướt tha tinh tế, nhẹ nhàng thắt chặt, váy bên dưới cũng không dài, chỉ đến đầu gối, lộ ra cẳng chân nhỏ thon dài không một chút thịt dư. Mà trên đầu, đường chủ vấn cho Tiểu Diệp một búi tóc mây lả lướt, cắm nghiêng một chiếc trâm ngọc bích, đơn giản mà lại rất tinh tế.

Tiểu Diệp lớn lên rất đẹp, là cái loại thiên về trung tính, lần này đường chủ còn vẽ cho cậu hàng mày dài nhỏ nhạt màu, mắt long lanh như nước, ngượng ngùng cùng quyến rũ hòa thành một thể. Môi cũng ngậm giấy son anh đào, càng là hồng hào ướŧ áŧ, chỗ tuyệt vời nhất, chính là giữa mi gian điểm một vết chu sa, vô tình khiến người khuynh diễm. [đoạn này không chắc ăn 50%]

Soi vào gương đồng, mặc dù Tiểu Diệp cũng rất vừa ý cái tạo hình này, nhưng dù sao cũng là trang điểm của con gái, nếu như tên khốn kia động tâm với mình của hiện tại, Tiểu Diệp vẫn phải nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề về thân phận của mình!

Trên tiệc rượu, tân khách chạm ly vô cùng náo nhiệt. Trong số tân khách đa phần là người trong giang hồ, rất là hào sảng, nam nữ cùng bàn cũng là chuyện thường. Quân Lãnh ngồi ở chủ vị hàn huyên với mọi người, tiếp nhận lời chúc của mọi người, chờ khi khách khứa uống đến không sai biệt lắm, bèn ra hiệu hạ nhân, mang tiết mục đã an bài tốt lên.

Lẽ ra, người trong giang hồ xem cái gì ca múa chứ, trực tiếp múa đao lộng thương chơi đùa một trận càng làm người ta thích hơn, nhưng dù sao cũng không phải tất cả đều là người giang hồ, Quân Lãnh còn kết giao không ít thương nhân và thư hương thế gia, cũng không thể để những người đó cùng xem mấy trò đao thương gậy gộc chứ, thế nên mới có chuyện vũ nương.

Liên tục hai màn vũ đạo mềm nhũn nhũn, các vũ nương có đẹp hơn nữa cũng khiến người chóng cả mặt, lúc biết được màn thứ ba cũng là vũ đạo, trong lòng thầm than, minh chủ đại nhân sao thích xem mấy thứ này vậy chứ, trong bụng tích tụ, nhưng trên mặt lại là bộ dáng không dám phật lòng minh chủ.

Kỳ thực Quân Lãnh cũng rất buồn bực, tính cách y đến nay vẫn luôn lãnh đạm, tư sắc của những vũ nương này còn chẳng để vào mắt, đám thuộc hạ cũng không biết an bài thế nào, lại toàn là vũ đạo, thật là nhàm chán.

Người trên tiệc lòng nghĩ khác nhau, nhưng đa số đều là không chờ mong gì nhiều với màn múa thứ ba, ai ngờ, vũ nương dẫn đầu của điệu thứ ba lại đẹp đến khiến người ta chậc lưỡi, không bàn đến các nữ hiệp tự biết vô phương so sánh, ngay cả chúng nữ nhi thư hương thế gia cũng đều cảm thấy tư sắc không bằng.

Quân Lãnh cũng là sáng mắt lên, mặc dù trong lòng cảm thấy dáng người nữ tử này có phần quen thuộc, nhưng lại không nhớ nổi đã từng gặp ở đâu, nhớ không ra cũng không quan trọng, ngược lại nữ tử nọ mỗi cái nhăn mày mỗi nụ cười mỗi cử chỉ đều tác động nhân tâm, khi nàng cong eo xoay tròn, sẽ khiến người nhịn không được muốn đến nắm chặt vòng eo thon mềm kia.

Không thể không nói, câu dẫn xem như đã thành công!

Tiểu Diệp giao thân thể cho trò chơi nhảy múa, ánh mắt thì lại thời khắc chú ý biểu tình của Quân Lãnh, cảm thán, lần này cuối cùng cũng không phí công, rốt cuộc cậu đã khôi phục được chút lòng tự trọng rồi!

Một khúc khép màn, những người kia nếu không phải còn biết rằng đây là tiệc rượu nhà người ta, bằng không, sợ rằng đã sớm lập tức chặn đường vũ nương kia lại rồi, thấy vũ nương kia thản nhiên rời đi, không tự chủ được nhìn về phía minh chủ đại nhân, mong mỏi đại nhân lại gọi vũ nương kia lên nhảy một đoạn nữa, không nhảy, uống một chén cũng được a, không uống, vậy ngồi đó cho đẹp mắt cũng có thể a!

Bản thân Quân Lãnh cũng thừa nhận quả thật có hơi thích dung sắc nữ tử kia, chỉ là kỳ quái, nữ tử tuyệt sắc như vậy vì sao y chưa từng biết đến? Ngại rằng bên trong có điều kỳ quái, nên cũng không thỏa mãn nguyện vọng của chúng bằng hữu, tỏ ý tiệc rượu tiếp tục.

Màn kế tiếp rõ ràng là một màn múa kiếm hết sức mạnh mẽ, lại khiến những tân khách vốn chờ đợi kia mất sạch hưng trí, còn đang tưởng nhớ điệu múa diễm lệ mà nữ tử vừa nãy mang đến.

Đúng lúc này, một tiểu tư chạy đến, ở bên tai Quân Lãnh nói mấy câu rồi thối lui. Quân Lãnh dừng một chút, đứng dậy, tạ lỗi với mọi người: "Có khách quý đến nhà, Quân Lãnh trước đến nghênh đón, hy vọng mọi người thứ cho Quân Lãnh vô lễ."

Mọi người thức thời mà xua tay, nói không quan trọng. Quân Lãnh khom lưng một cái, rồi mang người nhanh chóng rời đi.

Nói đến bên kia, Tiểu Diệp nhảy xong thấy Quân Lãnh không lưu cậu lại, nhất thời cảm thấy có phần khó tin, vừa nãy cậu rõ ràng từ chỗ Quân Lãnh thấy được hứng thú khác lạ mà! Tiểu Diệp vừa bắt đầu hoài nghi nhân sinh, đột nhiên bị màn sáng tự động nhảy ra dọa giật mình, càng dọa người chính là trên màn sáng xuất hiện một hàng chữ to chảy đầy máu: "Thành chủ tặng cho minh chủ đại nhân một nam một nữ làm ấm giường kìa! Đi mau!!!"

Ậy...

Cho nên, trò chơi đây là bảo cậu đi ngăn cản hay là đi hoán đổi đây? Nghĩ nghĩ, vẫn là đem cậu trai kia đổi thành mình là được, nếu có thể lên giường, chuyện đã thành một nửa rồi! Thế là cậu nhanh chóng hạ lệnh, mình thì vội vàng thay y phục, gian nan thế thân thành công trước khi Quân Lãnh đến viện tử được an bài cho một nam một nữ kia, gọi tỉnh nữ nhân kia, lại làm ra bộ dáng thấp thỏm bất an, chờ đợi Quân Lãnh vào phòng.

"Két" cửa bị đẩy ra, Tiểu Diệp liếc mắt một cái, phát hiện vào phòng không chỉ có một mình Quân Lãnh, phía sau còn có hai người, chỉ nghe Quân Lãnh lạnh giọng hỏi người sau lưng: "Chính là hai người bọn họ?"

Một người trong đó vội vã đáp: "Đúng vậy, thành chủ đại nhân tặng người xong liền đi, nói là quà mừng sinh nhật tặng ngài."

"Hừ." Quân Lãnh hừ lạnh một tiếng, không nhìn ra là cao hứng hay không, chỉ đánh giá một nam một nữ trước mặt. Nữ tử kia dung mạo thượng thừa, nhưng Quân Lãnh đã gặp vũ nương do Tiểu Diệp hóa thân trước đó, vẫn là cảm thấy không đủ nhìn, ngược lại nam nhân kia tư sắc tuyệt vời, thậm chí so vũ nương nọ còn hơn một bậc, chỉ là...

Quân Lãnh còn chưa mở miệng, người còn lại sau lưng y đã nói trước: "Gia, vị thành chủ đại nhân kia sao lại thích nhét người cho ngài như thế chứ? Nhét nữ còn chưa tính, lại còn nhét thêm nam, nghĩ sao vậy, thành chủ cũng không phải không biết ngài không thích nam nhân!"

Quân Lãnh nhìn hắn một cái, cũng không tức giận, hiển nhiên người nọ ở bên người Quân Lãnh có địa vị khá cao, "Đều đưa về đi, nói với thành chủ, sau này cũng đừng nhét nữa."

Nói xong, lại đi mất.

Tiểu Diệp như bị sét đánh...

Mẹ bà!! Cuối cùng cậu cũng biết có chỗ nào không đúng rồi!! Trước đây cậu đã cảm tháy có chỗ sai sai, trong giang hồ cũng không đồn đãi minh chủ Quân Lãnh thủ thân như ngọc, cho nên, mặc dù Quân Lãnh chưa cưới ai, nhưng bên người nhất định có kẻ ấm giường. Những lần lên đài trước đây của cậu tuyệt đối có thể kinh diễm toàn thành, sau lần trên thuyền nọ, thềm cửa của nam phong quán kia đều sắp bị người đạp nát, ngay cả thành chủ cũng đi đòi người, thế mà lại không có người của Quân Lãnh đến.

Nhan sắc tiểu quan không thể hấp dẫn y, mà vũ nương do cậu hóa thành lại có thể câu dẫn được y, bây giờ cải trang thành nam tử này, dung sắc so với lúc hóa trang vũ nương, tuyệt đối chỉ có hơn chứ không kém, lại hoàn toàn vô phương lọt vào mắt xanh của Quân Lãnh, rồi từ trong đối thoại vừa nãy của hai người mà biết được tin tức...

Hóa ra, Tiểu Diệp đây là đυ.ng phải trai thẳng rồi sao...

Trong mắt Tiểu Diệp, trai thẳng là thứ tránh cũng không kịp! Tiểu thụ với con gái có thể làm chị em khuê mật hoặc là tình địch, với tiểu công thì có thể phát triển thành tình nhân, chỉ có trai thẳng, đơn giản chính là dư thừa a, gánh nặng a!

Ha ha, chả trách trò chơi còn muốn hỗ trợ màn sáng cho cậu, nhiệm vụ này căn bản là không cách nào hoàn thành mà! Tiểu Diệp cậu đây cũng có nguyên tắc chớ bộ, ai cũng có thể đυ.ng, chỉ là không chạm vào trai thẳng, có là game cũng không được! Nghĩ đến kẻ mình câu dẫn lâu như vậy là trai thẳng, trong lòng Tiểu Diệp thầm than không muốn không muốn đâu!

Vốn với tâm lý theo chủ nghĩa hoàn mỹ vi diệu như Tiểu Diệp, cho dù là trò chơi cũng nhất định phải hoàn thành, kết quả, đυ.ng phải loại chuyện này, cậu quyết định bỏ nhiệm vụ! Cậu cũng hoài nghi có phải là trò chơi cố ý hay không, thiết lập cái nhiệm vụ không thể làm này vì để cậu thất bại, rồi trừng phạt cậu! (Tiểu Diệp cưng bắt được chân tướng rồi!)

Được thôi, dù sao cậu cũng có hơi chút chờ mong với trừng phạt của trò chơi, nhưng mà trò chơi không cần phải chơi cậu như thế a! Ngã mất!

Hết chương 7.