Chương 11: Cho anh cơ hội hầu hạ em

Điềm Điềm lúc này không muốn nghĩ đến gì nữa, cô chỉ muốn được an ủi được nâng niu như bao người khác, cô cũng muốn được như thế.

Cô quàng tay qua vai anh, chủ động hôn lên môi người đàn ông. Thật cũng được, giả cũng được, dù đây là một giấc mơ cô cũng khát cầu được nâng niu.

Điềm Điềm đột nhiên chủ động hôn môi, khiến anh có chút bất ngờ, cả người như bị bấm nút ngừng hoạt động. Đôi mắt anh lóe sáng, sau đó lại có chút điên cuồng, nhanh chóng giành thế chủ động, ngấu nghiến môi cô.

Anh khao khát cô thật lâu, luôn mơ thấy dáng vẻ xinh đẹp của cô, luôn muốn nhìn thấy dáng vẻ cô nằm dưới thân, bị anh cắm đến khóc lóc cầu xin.

Hôn lấy cánh môi đỏ mộng, anh nhanh chóng đưa lưỡi mình vào trong miệng cô, khuấy đảo bên trong, chạm lên răng cửa của cô. Nụ hôn anh có chút cuồng nhiệt khiến cả người Điềm Điềm run rẩy, “Ưm ~ ông chủ”

Anh hôn thật lâu như muốn nuốt cả lưỡi cô, thấy cô không thở nổi, anh mới luyến tiếc rời khỏi môi cô. Cả hai thở hổn hển, bốn mắt nhìn nhau.

“Điềm Điềm, cởϊ áσ cho anh”

Điềm Điềm ngoan ngoãn đưa tay cởi cúc áo người đàn ông, từng cúc từng cúc.

Trong cửa hàng rõ ràng còn bật máy lạnh, nhưng không hiểu vì sao, hai người thấy thật nóng, nóng hơn cả lửa.

Nhìn vòm ngực rắn chắc của người đàn ông, Điềm Điềm có chút đỏ mặt, “Điềm Điềm, em thích không?”

“Cho anh cơ hội hầu hạ em.”

Anh úp mặt xuống váy cô, nhẹ nhàng cởi ra, Điềm Điềm rất phối hợp cùng anh, cô nâng mông lên cho anh dễ dàng tuột váy xuống.

Nhìn qυầи ɭóŧ cô đã ướt đẫm, anh cười một cái, “Cục cưng dâʍ đãиɠ thật.”

Điềm Điềm ngượng ngùng, đạp anh một cái. Người đàn ông nhanh nhẹn nắm lấy chân cô, hôn lên cẳng chân tinh tế, nụ hôn dần lướt lên trên, hôn lên đùi trong nhạy cảm.

Ngón tay anh gãi vào đáy qυầи ɭóŧ, ấn nhẹ hộŧ ɭε.

“Ưm ~ anh, chỗ đó”

Người đàn ông tiến sát vào giữa hai chân cô, ngửi thấy hương vị của dâʍ ŧᏂủy̠. Anh cắn nhẹ lên hộŧ ɭε

“A ~”

Điềm Điềm bị anh kí©h thí©ɧ đến giật nảy người, cô cúi xuống nhìn người đàn ông đang úp mặt giữa chân mình, anh cứ dùng lưới liếʍ đáy qυầи ɭóŧ, thấm ướt cả quần cô, lúc lại cắn lên hộŧ ɭε đang sưng lên.

Cô thật sự không chịu nổi kí©h thí©ɧ mà anh mang lại, Điềm Điềm đưa tay tự cởϊ áσ trên người mình ra, cởi luôn cả nịt vυ". Trên người cô bây giờ chỉ còn duy nhất cái qυầи ɭóŧ đang ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠.

Điềm Điềm tự xoa vυ" mình, kéo kéo đầu ti, một tay chống lên mặt bàn, một tay tự an ủi cặρ √υ" đang nứиɠ vô cùng.

“Cục cưng, em không đợi được rồi sao?”