9 giờ sáng ngày thứ hai ở tại căn biệt thự, chuông cửa vang lên đóng băng sự ồn ào, tất cả mọi người đều hướng chú ý ra ngoài.
Bảo Bình đi tới cổng, một chiếc xe tải màu đen đã dừng trước đó, mấy người đàn ông đang thay phiên nhau khuân vác rất nhiều đồ đạc xuống.
Phòng khách bỗng trở nên chật chội hơn nhiều do những hộp sắt kia. Mọi người đều há hốc miệng kinh ngạc khi nhìn thấy dụng cụ và vũ khí trong đó. Song Tử cầm một đạn bi nhỏ giơ cao lên trước ánh sáng, thắc mắc:
" Chị Bảo Bình em chưa từng nhìn thấy loại đạn này bao giờ."
" Đương nhiên là chưa thấy, đây là đạn do chị làm ra, ngoài thị trường không hề bày bán."
Sư Tử: " Cô làm chúng tôi bất ngờ đấy. Bố cô biết chuyện này không?"
" Ông ấy không biết đâu, bố tôi quá bận rộn vậy nên cả ngày tôi chỉ có thể loanh quanh với đống sách trong thư phòng và mấy món đồ này thôi. Tôi đã nghịch chúng từ bé đến lớn."
Bảo Bình mỉm cười bất đắc dĩ, cô từ nhỏ đã cô đơn, may nhờ có niềm yêu thích đặc biệt với vũ khí và các dụng cụ nên mới có thể vượt qua khoảng thời gian mệt mỏi đó.
Nhân Mã bỗng nhiên phát giác điều bất thường, nhìn xung quanh.
" Chúng ta không đủ người ư? Kim Ngưu với Bạch Dương đâu rồi?"
Sư Tử quay lại mỉm cười đầy thâm sâu.
" Bọn họ đi xin việc rồi. Song Tử mọi thứ chuẩn bị đầy đủ không?"
Song Tử: " Mọi thứ ổn cả rồi, đảm bảo không thể phát hiện một chút sơ hở."
-------------
Bảo tàng hoàng gia Anh, tầng 5, phòng hành chính.
Tại một căn phòng gần cầu thang máy, Kim Ngưu một thân quần áo công sở mỉm cười tươi tắn nhìn một nam một nữ trước mặt.
" Sau khi xem tư liệu của cô chúng tôi thấy cô rất phù hợp với vị trí tuyển dụng lần này. Nhưng đây chỉ là một chức vụ tạm thời cho buổi triển lãm, tại sao cô lại muốn ứng cử?"
" Về chuyện này thì là lí do cá nhân. Từ nhỏ tôi đã rất ngưỡng mộ triển lãm Royal Take, được mệnh danh là một trong những buổi triển lãm đồng thời đấu giá từ thiện thường niên lớn nhất thế giới. Đối với những người trong nghề như chúng tôi, được góp một phần công sức cho buổi triển lãm là một trong những công việc mơ ước."
" Phần hậu cần cho triển lãm là công việc nặng nhọc, cô chắc là mình đủ sức đảm nhận?"
" Đương nhiên, tôi từng có rất nhiều kinh nghiệm trong các buổi triển lãm như vậy. Dù quy mô của Royal Take rất lớn nhưng không có nghĩa là tôi không thể hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ như những lần trước."
Kim Ngưu nói đâu vào đấy khiến hai người trước mặt không ngừng gật gù ưng thuận. Tư liệu giả do Song Tử làm hoàn hảo đến mức không thể tìm ra một chi tiết nhỏ sai sót, cộng thêm chút tài lẻ diễn xuất của Kim Ngưu thì đơn giản mà nói đây là một buổi phỏng vấn quá thành công.
Ở bên kia của tầng 5, Bạch Dương cũng đang trong quá trình "xin việc".
Người đàn ông tự xưng là đội trưởng đội bảo vệ hết cau mày nhìn tập sơ yếu lí lịch lại ngẩng lên nhìn Bạch Dương.
" Trước đây anh từng là tuyển thủ võ thuật?"
" Đúng vậy, tôi từng giành hai huy chương vàng cấp quốc gia và một huy chương bạc trong giải đấu cấp khu vực Châu Âu."
" Rất ấn tượng nhưng mấy con chữ này không thể nói lên được điều gì hết, anh phải chứng minh năng lực thực tế của mình. Royal Take là mục tiêu của rất nhiều kẻ trộm, chúng tôi yêu cầu người bảo vệ nó phải giỏi hơn tất cả những kẻ đó."
" Được thôi."
Trong một phòng huấn luyện của các cảnh vệ, Bạch Dương đứng trước đội trưởng đội bảo an. Anh ta không nói không rằng lao vào Bạch Dương tung một quyền tay. Hai người đánh qua đánh lại khá lâu cuối cùng phải chấp nhận hòa vì đôi bên kiệt sức.
" Thực sự là nhân tài, trước đây chưa từng có ai đánh tay đôi với tôi mà có thể hòa."
" Anh quá khen rồi, vậy là tôi được nhận?"
" Cậu được nhận."
Trước khi mọi người nghĩ xa hơn cho phi vụ, Sư Tử đã âm thầm tính toán cài hai gián điệp vào bảo tàng. Khi buổi triển lãm diễn ra cũng là lúc phi vụ được thực hiện. Nếu im lặng mà trộm mất thì chẳng có gì vui, càng ồn ào mới càng náo nhiệt, tốt nhất là để cả thế giới đều biết.