Chương 14: Chúng ta đến từ 12 thế giới

Thời thế thay đổi, định mệnh dẫn lối.

12 người vì những lí do khác nhau, vì những mục đích khác nhau mà tập hợp bởi một phi vụ. Đứng chung một chỗ đã là khó, ai ngờ trên đời này còn có chuyện khó hơn...

Sống chung!

1. Lạnh 🥶

6 giờ sáng, đây là lúc đáng nhẽ những con sâu ngủ phải đang say giấc nhưng một số âm thanh kì lạ phát ra từ các phòng báo hiệu sự thức dậy.

" Hắt xì!!"

Ma Kết trở mình trong cơn lạnh giá. Nhiệt độ hiện tại ở Anh đang khá thấp, vốn dĩ đêm qua lúc đi ngủ lò sưởi vẫn hoạt động bình thường nhưng bây giờ lại ngừng.

Ma Kết mở cửa phòng bước ra đã nghe thấy tiếng ồn ào cuối hành lang.

Đây là tầng 3, có tổng cộng 4 người đang ở, nếu không nhầm thì phòng cuối là phòng của Song Tử.

Cô ngó đầu ra thì thấy Kim Ngưu ném bụp cái chăn đang ôm trên người xuống sàn rồi lao thẳng vào phòng Song Tử.

" Thằng nhóc này lại nghịch lung tung hack hệ thống lò sưởi của căn biệt thự!! Làm chị đây bị lạnh có biết không?!!"

Kim Ngưu vừa quát vừa túm cổ áo Song Tử.

" Bà chị bình tĩnh, chỉ là thử tay nghề một chút thôi, đã bật lại lò sưởi rồi."

Song Tử co rúm trong góc phòng sợ hãi nhìn Kim Ngưu đang đùng đùng nổi giận. Mắt thấy Ma Kết đứng ngoài cửa thì lập tức cầu cứu.

" Chị Ma Kết~"

Ma Kết chỉ im lặng vài giây rồi cũng lao vào phòng.

Nghe nói hôm đó bạn nhỏ nghịch ngu Song Tử bị hai bà chị già đánh tơi tả, hứa từ giờ sẽ không hack lung tung nữa.

2. Chuyện ăn uống 🍞🥩🥗🥘

Dưới phòng bếp Bạch Dương đang chăm chú nhai bánh mì phết bơ do Thiên Bình làm trong khi đó Cự Giải ôm bụng gục trên bàn.

Cự Giải buồn rầu nhìn Thiên Bình: " Sao lại không có bánh bao hoặc cháo?"

Thiên Bình: " Thực đơn ngày hôm nay là vậy."

Văn hóa Á Âu có sự khác biệt, Thiên Bình không thể một lúc chiều lòng hết tất cả mọi người. Đứng chung một chỗ với nhau thì tất cả mọi người phải có nhiệm vụ nhường nhịn nhau, chấp nhận nhau.

Thiên Bình mỉm cười: " Nhưng buổi trưa sẽ có món sườn chua ngọt và sốt thịt."

Cự Giải: " Yeah!!"

3. Quá khứ không phải để lãng quên nhưng hiện tại cũng không để nhớ mãi 🎐

Sáng sớm không khí trong lành, Xử Nữ ngồi ở bộ bàn ghế đặt ngoài vườn với Bạch Dương.

Xử Nữ: " Bạch Dương, anh ở Nga rất nhiều, bố mẹ anh cũng ở đó sao?"

Bạch Dương chỉ hơi quay đầu đi, cũng không trả lời ngay câu hỏi của Xử Nữ. Anh ta hướng mắt ra vườn cây đã ít nhiều trụi lá, mặt trời mùa đông tỏa ra ánh sáng nhè nhẹ nhưng lại có chút tiêu điều giống như tâm trạng của người đang ngắm nó.

" Bố mẹ tôi mất khi tôi 8 tuổi."

Xử Nữ đột nhiên cảm thấy bản thân thật vô duyên, có lẽ câu hỏi vu vơ này đã chạm đến nỗi đau của Bạch Dương.

" Tôi xin lỗi, tôi không biết chuyện đó."

Bạch Dương vừa đứng dậy đi vào trong biệt thự vừa để lại mấy chữ.

" Không sao đâu."

Song Ngư không biết từ đâu bước tới ngồi xuống chỗ Bạch Dương lúc nãy, chậm rãi kể cho Xử Nữ nghe.

" Năm Bạch Dương 8 tuổi, ngôi làng gia đình anh ấy ở bị nạn bệnh dịch cha mẹ đều chết hết, anh ta ấy may mắn được cứu sống sau này vào trại trẻ mồ côi, thật ra đối với một đứa trẻ mà nói đó không phải là kí ức vui vẻ gì."

Xử Nữ trầm tư nhìn theo hướng Bạch Dương vừa đi. " Sao cô biết rõ vậy?"

" Tôi quen anh ấy đủ lâu mà, anh ấy còn là học trò của bố mẹ tôi nữa. Đối với hai người họ mà nói, tôi chỉ là con ghẻ thôi, anh ấy mới là con ruột."

Song Ngư nói xong thì nhún vai bất đắc dĩ một cái.

-----

Trong phòng bếp, Thiên Bình nhìn Xử Nữ mạnh tay khuấy đều cà phê trong cốc và xé một gói bánh bích quy để vào đĩa. Động tác của cô mau lẹ, chớp mắt đã thấy biến mất ở góc cua cầu thang.

Xử Nữ đứng trước phòng Bạch Dương trên tầng 4 gõ cửa.

" Tôi vào được không?"

Bạch Dương ngồi dựa vào thành cửa sổ nhìn ra ngoài trời thấy Xử Nữ thì gật đầu một cái.

" Đây, bánh quy với cà phê, là tôi pha cho anh đấy."

Bạch Dương cầm tách cà phê nhấp một ngụm thì nhăn mày.

" Cà phê hòa tan?"

" Đúng, là loại cà phê hòa tan tôi thích nhất đấy. Thế nào? Ngon không?"

Bạch Dương nhìn cốc cà phê rồi lại nhìn Xử Nữ, gật đầu một cái.

" Ngon lắm."

Xử Nữ vui vẻ ngồi sang góc bên kia của cửa sổ nhìn Bạch Dương im lặng uống cà phê.

" Bạch Dương, thật ra quá khứ không phải để lãng quên mà hiện tại cũng không để nhớ mãi. Chẳng ai thay đổi được quá khứ nhưng những gì chúng ta nhận được ở hiện tại là do ta quyết định."

Bạch Dương mỉm cười, đây là lần đầu tiên từ lúc gặp Xử Nữ thấy anh ta cười. Nụ cười mang theo vài phần chua xót nhưng nhiều hơn là sự bình thản. Có phải là bình thản chấp nhận quá khứ?

" Tôi hiểu ý cô. Hiện tại tôi cũng ít nhiều đối mặt trực diện với chuyện đó rồi. Khi nghĩ về nó cũng không còn quá đau lòng."

Nghe được một câu này trong lòng Xử Nữ nhẹ đi vài phần, cũng mỉm cười với Bạch Dương.

" Dù sao cũng cảm ơn cô, cà phê ngon lắm."

" Không có gì, nếu lần sau anh thích tôi sẽ lại pha cho anh."