Chương 16: Kế Hoạch Làʍ t̠ìиɦ Thất Bại (1)

Chưa đầy 30 phút là Tống Khanh đã trúng thuốc. Dấu hiệu là anh cảm thấy trong người đột nhiên rất khó chịu. Bình thường tửu lượng của anh không tệ nhưng không hiểu sao sau khi uống chai rượu đó lại có cảm giác toàn thân nóng như lửa đốt, đầu óc quay cuồng, phía dưới còn trương lên như thể muốn nổ tung.

Tống Khanh quay qua thấy đối tác của mình đã bị chuốc ngủ từ bao giờ liền biết trong rượu có vấn đề.

Anh trừng cô ả phục vụ, ả tiến tới quàng tay ôm lấy cổ anh, một tay tự kéo áo xuống và ngồi dang hai chân ra, miết qυầи ɭóŧ vào đầu gối anh. Đập vào mắt anh là bầu ngực căng tròn đang nảy qua nảy lại sau lớp áo ngực mỏng manh, thoang thoảng mùi nước hoa nồng nàn khiến bên dưới không kiểm soát được mà có phản ứng, bật mạnh cọ cọ vào đũng quần.

“Mẹ kiếp!”

Sắc mặt Tống Khanh tối sầm, cổ họng anh nóng như bị thiêu đốt, nuốt nước bọt cỡ nào cũng không thuyên giảm, toàn thân trên thì râm ran như có hàng ngàn con côn trùng bâu vào cắn xé.

“Tống tổng, em đưa anh về phòng nhé.”

Tống Khanh nghe cô ả nói bên tai. Toàn bộ sức lực của anh như bị rút cạn. Ả dìu anh đi qua phòng khác. Ở đây đã chuẩn bị sẵn rất nhiều đồ chơi tìиɧ ɖu͙©, anh còn lờ mờ nhìn thấy túi á phiện và bàn hút á phiện.

Tống Khanh liên tục nhắm mắt rồi mở mắt ra nhưng hình ảnh vẫn cứ nhòe nhoẹt. Cô ả đẩy anh nằm xuống giường, anh choáng váng, chưa kịp ngồi dậy thì thấy ả đã cởi sạch quần áo, chỉ chừa lại hai mảnh đồ lót ren gợi cảm.

Cô ả trèo lên người Tống Khanh, mông đặt lên hạ thân to lớn của anh chà tới chà lui. Ả cúi xuống hôn mυ"ŧ yết hầu của anh, cầm tay anh bóp vào ngực mình rồi dở giọng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ.

“Tống tổng, tối nay em sẽ khiến anh cảm thấy sung sướиɠ. Anh chạm vào em có thích không?”

“Cút… cút đi cho tôi…”

Tống Khanh siết tay thành nắm đấm, nhất quyết không chạm vào cô ta nhưng mùi hương toát ra từ cơ thể cô ta làm cho đầu óc anh càng trở nên mụ mị.

Giờ đây thuốc kí©ɧ ɖụ© đã thấm sâu vào từng tế bào trong cơ thể anh, càng lúc càng hoành hành khiến anh hứng tình mất kiểm soát.

“Tống tổng, anh đừng cố chống cự nữa, loại thuốc đó rất mạnh, anh không làʍ t̠ìиɦ với em thì không qua khỏi đêm nay đâu."

Nói xong thì ả cúi xuống muốn hôn anh nhưng anh tóm mặt ả hất ra.

“Bị điếc à cút mau!!!”

Tống Khanh tiếp tục vung nắm đấm nhưng lực quá yếu, anh quờ quạng liền bị cô ả bắt được, còn khống chế cả hai tay anh ấn chặt xuống giường.

Một tay ả giữ chặt hai tay anh trên đỉnh đầu, một tay thuần thục cởi bỏ từng cúc áo sơ mi. Ả phanh ngực anh ra rồi cúi xuống liếʍ cổ anh. Chiếc lưỡi ẩm ướt di chuyển đến đâu là Tống Khanh cảm giác như được tưới mát đến đấy. Ả hôn rồi liếʍ mυ"ŧ ngực anh, nhiệt lượng nóng bỏng tỏa ra từ cơ thể anh khiến ả thêm phần hứng tình, chốc sau ả di chuyển xuống cởϊ qυầи anh ra.

“Ban đầu chỉ nghe theo lời Đại đương gia xử lý Leo, nhưng nhìn xem, người đàn ông này đẹp trai lại phong độ như vậy, ngủ với anh ta đúng là không thiệt thòi.”

Nhìn cảnh này mà xem, mặt Tống Khanh đỏ bừng, đôi môi khô khan mở hờ, liên tục thở ra từng ngụm hơi ấm nóng hổi. Áo phanh ngực chằng chịt dấu hôn. Huống hồ bên dưới lại cương lên to lớn như vậy, có ai lại không nảy sinh ham muốn? Cô ả cọ xát với cơ thể anh từ nãy giờ, dần dần cũng trở nên mụ mị, đầṳ ѵú sớm đã cương cứng và bên dưới nước nôi cũng rỉ ra ướt đẫm cả qυầи ɭóŧ.

Ả không uống rượu nhưng cũng hứng tình, chủ động cầm lấy thứ đó của anh nhét vào giữa hai bầu ngực mà xoa nắn. Hai bầu ngực to tròn nảy qua nảy lại, nhấp nhô trong mắt Tống Khanh. Anh gầm gừ, hạ thân mỗi lúc càng phình to hơn.