Chương 1: Ta, Linh Quỳnh, thu tiền (1)

"Sao hai người họ lại đính hôn vậy?"

"Còn không phải Tô nhị tiểu thư không biết xấu hổ, bám riết không buông à. Thẩm tổng người ta vốn không thích cô ta."

"Tôi còn nghe nói cô ta chẳng đàng hoàng chút nào, ở bên ngoài có rất nhiều đàn ông."

"Sao nhà họ Thẩm lại đồng ý cho cô ta vào cửa nhỉ?"

Mấy cô gái tụ tập lại bàn tán.

Trong sảnh tiệc lớn người đến người đi, trên sân khấu đang chiếu ảnh chụp.

Không thể không nói, nhìn từ ảnh chụp thì nam đẹp trai anh tuấn, nữ xinh đẹp động lòng người.

Hôm nay là ngày đính hôn giữa nhà họ Thẩm và nhà họ Tô. Nhân vật chính trong ảnh là Thẩm Tần Xuyên và Tô Miểu Miểu.

Bốp --

Một tiếng tát thật lớn, khiến cho đại sảnh ồn ào bỗng chốc trở nên yên tĩnh.

Ánh mắt của mọi người cùng lúc hướng về nơi phát ra âm thanh.

Cô bé mặc lễ phục màu trắng xách làn váy đứng ở hành lang ngoài đại sảnh. Cô bé đang nghiêng đầu nhìn hai người trước mặt bằng vẻ mặt vô tội.

Đối diện cô bé có một cô gái, xét theo tư thế của cô gái đó thì người vừa tát hẳn là cô ta.

Người bị tát là một cô gái khác bên cạnh cô bé. Cô gái đang che mặt, đôi mắt đỏ hoe vì đau, "Khương Khả cô có bệnh à!"

"Tôi không cố ý đánh cô…" Cô gái tên Khương Khả vừa tát ấp úng lên tiếng.

Khương Khả lập tức chỉ về phía cô bé đang xách làn váy: "Tại cô ta tự nhiên tránh ra nên tôi mới đánh trúng cô."

Cô bé chớp mắt, mềm mại mở miệng: "Cô muốn đánh tôi, tôi không tránh chẳng phải là ngốc à?"

Cô bé này rõ ràng chính là nữ chính trên màn hình lớn.

Khương Khả không thèm giải thích với cô gái bị đánh, chỉ vào mũi cô bé đầy căm phẫn, "Tô Miểu Miểu, đừng tưởng rằng cô có thể thay chị gái mình. Cô chẳng qua chỉ là người thay thế thôi!"

"Cô ta chính là nhị tiểu thư nhà họ Tô à?"

"Sao còn dính líu gì đến chị gái cô ta nữa?"

"Cô không biết sao? Nghe nói vị nhà họ Thẩm kia thích là chị gái Tô Khởi Ý của cô ta."

"Không phải Tô Khởi Ý xảy ra chuyện ngoài ý muốn đó à? Bây giờ không biết sao nhị tiểu thư nhà họ Tô lại ở cùng một chỗ với vị nhà họ Thẩm này."

"Trong này còn có chuyện như vậy hả?"

"Chứ gì nữa..."

"Giới nhà giàu loạn quá."

Mọi người xung quanh chỉ vào bên này bắt đầu bàn tán rôm rả.

Cô bé kia buông váy, lụa trắng trải ra bên chân cô, "Tôi có phải người thay thế hay không, không tới lượt cô lo."

Khương Khả kích động: "Chị cô mới mất bao lâu chứ. Cô thật không biết xấu hổ, cô xứng đáng với chị ấy sao? Chị ấy hài cốt còn chưa lạnh, sao cô có thể đính hôn với người chị ấy thích!"

"Vậy thì liên quan gì đến cô? Cô thích Thẩm Tần Xuyên à?" Nói xong, cô bé lộ ra vẻ kinh ngạc.

Đồng tử Khương Khả co rụt lại, giận dữ mắng: "Cô nói bậy bạ gì đó! Tôi làm sao có thể thích Thẩm tiên sinh..."

Cô bé rất không khách khí mắng lại: "Vậy cô lo nhiều như vậy làm gì? Tôi đính hôn với Thẩm Tần Xuyên mà cô kích động như vậy, tôi còn tưởng cô cũng thích Thẩm Tần Xuyên chứ."

Khương Khả đỏ bừng mặt, bị nói trúng tim đen làm cho cô càng nóng nảy. Những ánh mắt thăm dò từ đại sảnh khiến cô càng cảm thấy khó chịu hơn.

Khương Khả nghiến răng nói: "Cô... cô đừng nói hươu nói vượn. Tôi bất bình thay cho chị cô, cô..."

"Khương Khả! "Có người chạy tới, kéo Khương Khả không cho cô nói tiếp, "Em chạy tới đây làm gì?"

"Cô ta..."

"Em đừng nói nữa." Người nọ mạnh mẽ kéo Khương Khả đi.

Khương Khả bị lôi đi, không khí hiện trường có chút quỷ dị.

"Nhị tiểu thư, chúng ta đi trang điểm lại đi." Bên cạnh có người nhỏ giọng nói.

"Ừm."

Cô bé đi theo nhân viên đến phòng hóa trang.

Cô ngước mắt nhìn người trong gương. Đó là một khuôn mặt xinh đẹp nhưng xa lạ. Cô không phải là chủ nhân của cơ thể này.

Cô tên Linh Quỳnh, người cũng như tên, là một người nghèo.

Về phần tại sao cô lại ở đây ư?

Sau khi Linh Quỳnh trải qua cuộc khủng hoảng thâm hụt tài chính, cô đã nhận một công việc bán thời gian làm người trải nghiệm trò chơi để kiếm thêm chút tiền mua bánh mì.

Vừa không cần ra ngoài, lại có thể gϊếŧ thời gian, còn có tiền mua bánh mì, quá hoàn hảo.

Sau khi nhảy hố, cô phát hiện công việc này cũng không tốt đẹp như trong tưởng tượng.

Cho nên cô dự định làm xong phiếu cuối cùng sẽ rời hố.

Ai biết cô còn chưa kịp rời hố, ông chủ cũ đã gửi tới khoang trò chơi ba chiều. Ông chủ cũ nói mời cô trải nghiệm trò chơi ba chiều mới ra của công ty bọn họ.

Trong thư mời có kèm theo thù lao trải nghiệm rất phong phú, thể hiện sự chân thành của ông chủ cũ.

Là một người bị thâm hụt tài chính, Linh Quỳnh rất có cốt khí -- đồng ý.

Phó bản của trò chơi thực tế ảo dựa trên các loại tiểu thuyết.

Thiết lập đại khái là: Bởi vì một số tác giả thiểu năng hoặc đoạn sau tác giả bị kí©h thí©ɧ nào đó đã cho nữ chính chết theo các kiểu kỳ lạ hoặc đột ngột đi chệch khỏi cốt truyện thông thường, dẫn đến cuộc sống của một số nhân vật đi chệch hướng.

Nhiệm vụ của cô là trở thành những nhân vật này, đưa cuộc sống trở lại đúng hướng và sau đó có một kết thúc HE.

HE: Happy ending, kết cục tốt, kết cục vui vẻ hạnh phúc.

Mà nhận định trong hầu hết các tiểu thuyết, nam nữ chính về với nhau mới tính là HE.

Trong trò chơi này cũng vậy.

Cho nên Linh Quỳnh tóm tắt nó lại là: Tìm người yêu đương.

Sau khi Linh Quỳnh tiến vào mới phát hiện đây là một "Trò chơi công lược".

Trò chơi ba chiều này thực tế đến mức có cảm giác như đang ở trong thế giới thực vậy.

Cho nên tới bây giờ, cô vẫn rất có hứng thú.

Yêu đương với người giấy* thôi mà, có cái gì khó... Cho dù nó là trò chơi ba chiều thì đó cũng là người giấy.

(*Người giấy/纸片人: một thuật ngữ trên Internet, dùng để chỉ các nhân vật trong hoạt hình hoặc trò chơi hai chiều.)

Nhớ đến những mối tình mà cô từng trải qua, không tới hàng trăm thì cũng có mấy chục.

Cho nên Linh Quỳnh định khiêu chiến bản thân, vượt qua giới hạn của giống loài.

Nhưng mà cô không ngờ mình mới vào đã tham gia tang lễ của nữ chính...

Bạn có dám nghĩ, điểm sinh của mình là ở tang lễ của nữ chính không?

Cái này có khác gì giẫm lên linh bài nữ chính để thượng vị hả?

Tham gia lễ tang nữ chính xong không bao lâu là cô thay thế chị gái nữ chính, người đã logout sớm để lãnh cơm hộp, đính hôn với nam chính – Thẩm Tần Xuyên .

Sau đó chính là một màn hôm nay.

.............

Bối cảnh của phó bản này là điển hình của tổng giám đốc bá đạo yêu tôi. Chẳng qua gia thế nữ chính không tính là kém.

Đương nhiên, tuyệt đối sẽ không bằng nam chính.

Kịch bản này không thể nào viết theo kiểu nữ chính như cọng cỏ dại kiên cường không ngừng vươn lên. Nên tất nhiên chỉ có thể là nam nữ chính như oan gia ngõ hẹp.

Cho nên ngay từ ban đầu nam nữ chính như nước với lửa.

Anh nhìn tôi méo vừa mắt thì tôi nhìn anh cũng chẳng ưa gì, gặp mặt là ước gì có thể bóp chết đối phương.

Khi cốt truyện phát triển, nam nữ chính dần dần nảy sinh tình cảm với nhau. Với sự nỗ lực không ngừng nghỉ của các nhân vật phụ, cuối cùng họ cũng nhận ra tình cảm thật sự của mình và sống hạnh phúc bên nhau.

Trên đây là kết cục bình thường.

Nhưng bây giờ vấn đề là tác giả đã mang con bỏ chợ. Nữ chính còn chưa hoàn thành sứ mệnh thần thánh của mình đã logout đi lãnh cơm hộp rồi.

Tác giả và nữ chính đều buông tay không làm nhưng cốt truyện lại không dừng lại.

Bây giờ nhân vật của cô tên Tô Miểu Miểu.

Em gái của nữ chính... Ừm, chính xác mà nói là em gái cùng cha khác mẹ.

Nguyên chủ là con gái riêng, nhưng được nuôi dưỡng ở nhà họ Tô.

Sau khi nữ chính chết, nguyên chủ lập tức bị nhà họ Tô sắp xếp đính hôn thay nữ chính.

Mà nam chính lúc này vừa tỉnh ngộ ra, hiểu được tình cảm của mình đối với nữ chính.

Bởi vậy hắn làm sao có thể hi vọng nhìn thấy nguyên chủ thay thế nữ chính được.

Mà bởi vì nguyên chủ trở thành vợ sắp cưới của nam chính nên những phiền toái khác nối gót nhau tới.

Không những đám người yêu thầm nam chính làm khó dễ, fan của nữ chính trách cứ, mà còn bị nam chính liên lụy gặp nguy hiểm, vân vân và mây mây.

Cộng thêm nam chính không chào đón, đối xử bằng bạo lực lạnh. Không bao lâu sau bởi vì tinh thần hoảng hốt mà nguyên chủ nghẻo ngoài ý muốn.

**********

Lời tác giả nhắc trước:

1. Truyện xuyên nhanh, nữ chính là đại lão.

2. Thiết lập thẻ hệ thống, đừng hỏi, hỏi là nóng.

3. Cốt truyện chỉ phục vụ nữ chính, không logic, khi thấy lỗi hãy tự động bỏ qua.

4. Xin đừng khoa tay múa chân với người của tôi.

5. Thích thì xin chào mừng, không thích thì giang hồ có duyên hẹn gặp lại, xin đừng tổn thương.

=======

Ivy edit lại 11/2/2024.