Chương 1.3: Tỉnh dậy muộn sau ba vạn năm

Chúng tiên cảm thấy hoảng hốt, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Thiếu niên ma tôn trốn trong rừng cây dưới nhân gian ngước nhìn lên, phát giác mọi chuyện không ổn, vội vàng muốn chạy trốn.

Nhưng thế gian này làm gì có thứ gì thoát khỏi mắt thần nữ. Nàng nhẹ nhàng liếc qua, thiếu niên đã bị uy áp cường đại khống chế, không thể cử động. Cũng may nàng không có ý diệt trừ, cho nên nàng lại dời mắt về phía tiên nhân đang muốn trốn đi.

Thanh Yếm hơi dịu giọng lại, nói: “Các ngươi yên tâm, bản tọa sẽ không bởi vì các ngươi vội đến chịu tang mà giáng tội, người không biết không có tội.”

“Hả?” Nhưng quần tiên lại hai mặt nhìn nhau, có một người do dự, tiến lên giải thích: “Tôn thần, chúng ta cũng không phải vội đến chịu tang… Chỉ là thụ mệnh ngăn cản thượng tôn Ly Uyên.”

Thanh Yếm nhíu mày lại, hơi khó hirut, hỏi: “Không phải vội về chịu tang? Vậy các ngươi mặc áo để tang, còn gọi cung Bất Chu của ta là mộ?”

“Ặc… Có hiểu lầm thôi…”

Thanh Yếm nhíu mày, gật đầu nói: “Ừm, vị hậu bối Ly Uyên này thật sự hồ đồ. Đã tôn vị lại bị hồng trần làm hỏng đạo tâm. Các ngươi trông lo chính nghĩa, giữ gìn luật trời, nên khen ngợi.”

Nàng ngủ say quá lâu, rất nhiều điều trong tam giới e là đã biến hóa khá lớn, tùy tiện khen thưởng sẽ mất công bằng.

Nàng đảo mắt nhìn quanh, quyết định khảo nghiệm đám hậu bối trước.

Thanh Yếm hạ quyết tâm, gật đầu một cái, nói: “Lần này ta tỉnh dậy cũng là ngẫu nhiên, giờ cần một đệ tử, các ngươi nếu chưa có sư phụ, có người nào muốn không?”

Lời vừa nói ra, các tiên nhân nhao nhao giơ tay lên tiếng.

“Tôn thần, ta trời sinh song linh căn, thu ta làm đồ đệ đi!”

“Tôn thần! Ta có linh căn thuần mộc cực kỳ hiếm!”

“Bọn họ đều mưu mô không tốt, tôn thần, ta chỉ một lòng tu đạo, thu ta làm đồ đệ đi!”



Được đám hậu bối yêu thích, Thanh Yếm rất là vui mừng, chậm rãi nói: “Các ngươi im lặng đi, có chân thành hay không, ta tự sẽ phân rõ.”

Nàng cũng không coi trọng tư chất, cũng không hiểu song linh căn lẫn mộc linh căn bọn họ nói là gì, nàng chỉ cần người thông minh có ngộ tính, phẩm hạnh đoan chính, phúc duyên vững vàng, lòng mang muôn dân, chưa từng làm chuyện ác.

Nàng vừa bấm đầu ngón tay, vừa thi triển thuật Khuy Tâm. Pháp thuật cần có trình độ nhất định mới có thể thoải mái thi triển, nếu không sẽ dễ bị đối phương phát giác mà phản phệ, bởi vì đang không đang hành quyết, pháp thuật bị liệt vào cấm thuật, nếu được Thanh Yếm sử dụng, sẽ coi là Thần Nữ Toàn Tri.

Cũng như Ly Uyên thi triển thuật Phục Hoạt, cũng là đang làm cấm thuật, trái với thiên đạo. Nhưng nếu là Thanh Yếm sử dụng, sẽ là Thần Nữ Chúc Phúc.

Tam thần Thượng Cổ vâng mệnh trời, phù hộ tam giới vài vạn năm, giữ gìn trật tự, thưởng thiện phạt ác, được trời truyền đạo cho, bọn họ chính là thiên đạo.

Từng tiếng lòng khác nhau truyền vào trong tai, sắc mặt Thanh Yếm trở nên xám xịt.