Chương 46
Tiểu Cửu thuận lợi mời được Bảo Huyên đến. Sở dĩ Hương Hương nghĩ đến chuyện mời Bảo Huyên, là vì đánh giá với năng lực của Tiểu Cửu sẽ không mời được Tức Mặc Tú. Bảo Huyên là nữ quan thân cận của Tử Khánh Hầu, không chỉ có quyền lợi nhất định trong phủ, hơn nữa rất có khả năng biết rõ hành trình của Tức Mặc Tú, vả lại trước đây nàng từng nói chuyện với Bảo Huyên rồi, cảm thấy nói chuyện với nàng ấy rất hợp, không chừng sẽ giúp được nàng.
Bảo Huyên vừa vào phòng, nhìn thấy Hương Hương ngồi trong vòng sáng, hé miệng cười nói: “Hương Hương cô nương đang luyện pháp thuật?”
Cái gọi là chuyện xấu trong nhà không thể để lộ, Hương Hương đương nhiên khó mà nói ra chuyện mình đang bị Luyện yêu sư phạt, ngồi xổm trong vòng tròn không thể đi đâu được, liền xấu hổ cười nói: “Phải, đúng vậy… Đúng rồi, Bảo Huyên tỷ tỷ biết hiện giờ Tư Không đại nhân đang ở đâu không?”
“Tư không đại nhân mỗi ngày đều đến phủ Hầu gia thỉnh an, bất quá vừa rồi hắn có phái người tới, nói Bệ hạ triệu hắn tiến cung thảo luận chính sự, khả năng hôm nay không tới được rồi”.
“A… Tư không đại nhân tiến cung rồi?” Thật sự là chuyện càng gấp vội, càng dễ nảy sinh vấn đề ngoài ý muốn.
Bảo Huyên hỏi: “Hương Hương cô nương tìm Tư Không đại nhân có việc?”
“Ừm”. Hương Hương gật gật đầu, nghĩ nghĩ, hỏi. “Bảo Huyên tỷ tỷ có biết chuyện của Tư Không đại nhân và Thanh Nguyện tiểu thư Liên gia không?”
Bảo Huyên khẽ cười nói: “Đương nhiên biết. Đây chính là đại hỷ sự của Tức Mặc gia mà, mười lăm tháng sau là ngày đại hôn”.
“Không, ta muốn nói đến chuyện trước khi Tư Không đại nhân cưới chính phu nhân hiện giờ…”
Bảo Huyên cả kinh, vội vàng ngắt lời Hương Hương, nói: “Tư Không đại nhân và Quận chúa vốn là đôi bạn thanh mai trúc mã, vô tư trong sáng, cảm tình rất tốt, sau được Bệ hạ ngự bút tứ hôn, trở thành thân thuộc, chính là một đoạn giai thoại”.
Nghe nàng ấy nói vậy, Hương Hương kể như đã hiểu rõ. Thì ra Tức Mặc Tú là bị Hoàng đế tứ hôn, mới cưới Chiêu Dương Quận chúa. Mặc kệ lúc đó hắn có bị ép buộc hay không, sau khi được tứ hôn với tiểu thư cành vàng lá ngọc, còn muốn một lần nữa tổ chức đại hôn cưới trắc phu nhân, nghĩ lại cũng rất không dễ dàng đây. Qua nhiều năm, Tức Mặc Tú còn nhớ rõ lời hứa thời niên thiếu, muốn cưới Liên Thanh Nguyệt vào cửa, xem ra hắn đối với Liên Thanh Nguyệt hẳn cũng có một phần chân tình, có lẽ hắn sẽ không nhẫn tâm nhìn nàng ấy tìm đến cái chết. Có lẽ hai người họ vẫn còn yêu nhau, nhưng Liên Thanh Nguyệt đã không cách nào chấp nhận chuyện hắn lúc trước bỏ nàng ấy mà cưới Quận chúa, vậy không bằng buông tay đi, thả cho nàng ấy một con đường sống.
“Bảo Huyên tỷ tỷ, có thể nhờ người tiện thể nhắn lời đến Tư Không đại nhân được không. Mời hắn mau chóng đến Liên gia một chuyến, để hắn gặp Thanh Nguyệt tỷ tỷ. Thanh Nguyệt tỷ tỷ bệnh nặng, sắp chết…”
Bảo Huyên đi rồi, còn lại một mình Hương Hương ngồi xổm trong vòng tròn ngẩn người. Nghĩ đến Liên Thanh Nguyệt, nghĩ đến Vụ Nguyệt, lại nghĩ đến bản thân. Cảm thấy cứ như vậy không được, chuyện gì cũng phải nhờ tới Luyện yêu sư, quá vô dụng. Tuy rằng hắn có lúc ngốc nghếch hồ đồ, rất dễ lừa, nhưng một khi lộ chuyện, bị hắn phạt, nàng liền kêu trời trời không thấu, gọi đất đất chẳng hay. Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là bản thân phải học được pháp thuật thật lợi hại mới được. Nhưng năng lực của mình bị cái gì đó ngăn chặn, vẫn phải trông cậy vào Luyện yêu sư nghĩ cách. Trước khi hắn nghĩ ra phương pháp giải quyết, nàng không có cách nào học được gì cả, vậy phải làm sao đây?
Hương Hương trái nghĩ, phải ngẫm, thình lình nghĩ tới, vỗ tay một cái, nghĩ ra rồi: Thủ hộ tinh linh!
Sư phụ từng nói, nàng không phải đệ tử chính thức, cho nên không thể giống như Vụ Nguyệt cắm đá cuội vào vách đá tạo thành Thủ hộ tinh linh. Nhưng Luyện yêu sư thì có thể vào trong Luyện yêu tháp, luyện hóa ra một con yêu quái cho nàng. Thủ hộ tinh linh, thủ hộ tinh linh, nghe nói không những có thể dùng làm tọa kỵ, còn có thể tự động tạo ra kết giới phòng vệ, đạt đến trình độ nhất định sẽ có thể bảo hộ an toàn cho nàng, còn có thể dùng để truyền tin, liên lạc với người có Thủ hộ tinh linh, giống như điện thoại di động vậy, bấm một dãy số là kết nối được, vô cùng tiện lợi. Nếu vậy, nàng sẽ có thể bất kỳ lúc nào cũng có thể liên lạc được với Hạ Mạt, Kỷ Thiển Trần, còn có Thôi Phượng Vũ, như thế nàng sẽ không còn tứ cố vô thân nữa, bị Luyện yêu sư phạt cũng chỉ có thể ngồi xổm nơi này giương mắt nhìn.
Đúng là chỗ nào cũng tốt! Quyết định rồi, nhiệm vụ quan trọng kế tiếp, chính là lừa Luyện yêu sư đi tạo một Thủ hộ tinh linh! Đúng rồi, đúng rồi, sau khi mình gieo trồng, trứng thủ hộ tinh linh được ấp ra, gieo cái gì thì sẽ là cái đó, như vậy Luyện yêu sư đi vào luyện hóa, sẽ biến nó thành loại thượng đẳng. Oa ha ha, nên chọn cái gì thì mới tốt đây?
Thỏ đi, thỏ rất đáng yêu! Á, đợi chút, nàng cũng là thỏ, thỏ cưỡi thỏ, có phải có chút ‘huynh đệ tương tàn’ không?
… Hay là giống Luyện yêu sư đi, cưỡi hổ cũng không tệ! Ơ, bất quá Bạch Hổ không phải Thủ hộ tinh linh của Luyện yêu sư. Nói mới nhớ, Thủ hộ tinh linh của Luyện yêu sư là cái gì nhỉ, chưa bao giờ thấy!
Kỳ thực gấu cũng không tệ, gấu bắc cực màu trắng, vừa đáng yêu lại có cảm giác an toàn, ái chà, còn có Hỏa Phượng Thanh Loan gì đó, vừa nghe tên đã thấy rất có phong cách rồi…
Hương Hương càng nghĩ càng muốn, gần như sắp chảy nước miếng tới nơi. Hơi giương mắt, phát hiện Luyện yêu sư không biết từ lúc nào đã đứng trước mặt, giật mình nhảy dựng. Vội vàng bày ra vẻ mặt khóc tang, đáng thương tội nghiệp nói: “Sư huynh, ta muốn đi toilet…”
“Cái gì?” Luyện yêu sư mặt không biểu cảm hỏi.
Hương Hương bất đắc dĩ, giải thích: “Muốn đi toilet… đi giải quyết… cởi… giải tỏa…” Lời còn chưa nói hết, chỉ thấy vòng sáng bên người lóe lên, biến mất. Hương Hương vội vàng lắc mình chạy trốn ra ngoài, kỳ thực nàng cũng không phải quá mắc, nhưng ngồi trong cái vòng tròn bé tí kia rất khó chịu. Chạy ra đến sân, nghĩ nghĩ Luyện yêu sư chắc chỉ định thả mình ra ngoài một tí thôi, hơn nữa cho dù mình đi ra ngoài được thì cũng không thể làm được gì. Liền làm bộ làm tịch dạo một vòng quanh nhà xí, sau đó buồn bực quay trở về.
Luyện yêu sư lại tiếp tục tọa thiền trên giường. Hương Hương cân nhắc một chút, chuyện Thủ hộ tinh linh, không thế gấp vội nhất thời, nếu bị hắn phát hiện nguyên nhân, nói không chừng sẽ thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ, cho nên, phải tính toán kỹ lại thì hơn. Mà trước mắt thế cục đã định, nàng vẫn phải nương tựa vào hắn sống qua ngày. Liền tiến tới muốn lấy lòng, ngồi bên cạnh hắn, sám hối nói: “Sư huynh, ta biết sai rồi. Ta cũng chỉ nhất thời sốt ruột muốn gặp Vụ Nguyệt, mới dụ dỗ Tiểu Cửu nói dối, giờ ta đã khắc sâu hiểu rõ sai lầm của mình, sau này tuyệt đối không tái phạm nữa. Sư huynh đại nhân đại lượng, đừng so đo với ta được không?”
Luyện yêu sư không hé răng.
Hương Hương liền chậm rãi lay lay cánh tay hắn, tiếp tục dùng bi thương kế: “Sư huynh, hôm đó ta chuồn đi gặp Vụ Nguyệt, chỉ muốn nhìn một cái mà thôi, thế nhưng Liên Phong Nguyệt lại muốn gϊếŧ ta, may mắn nhờ Thanh Nguyệt tỷ tỷ của Liên gia cứu ta. Nhưng Thanh Nguyệt tỷ tỷ đang bệnh nặng, ta không yên lòng, Sư huynh dẫn ta đi gặp Thanh Nguyệt tỷ tỷ một lần nha, sau đó ta sẽ ngoan ngoãn về Tử Đài, được không?”
“Không đi được”. Luyện yêu sư nhàn nhạt nói.
“Ta biết Liên gia không phải chỗ tốt, nhưng Sư huynh pháp lực cao như vậy, lén lút đưa Hương Hương tới một chút… Hương Hương thật sự chỉ muốn liếc mắt nhìn Thanh Nguyệt tỷ tỷ một cái rồi đi ngay, không gặp Vụ Nguyệt, cũng tuyệt đối không chạy loạn, ta có thể thề với trời!”
“Tử Đài, không đi được”.
“Hả?” Hương Hương thu hồi bàn tay đang giơ lên chuẩn bị thề, hỏi. “Tại sao?”
“Lệnh cấm, hạ”.
“Là lệnh cấm yêu quái không được ra vào Kinh Thành kia á?” Hương Hương giật mình. “Không phải nói mấy ngày nữa mới hạ lệnh sao?”
“Ngươi trong hồ lô, ba ngày”.
“Cái gì?! Ta bị nhốt trong hồ lô ba ngày?” Hương Hương cả kinh nhảy dựng lên. “Ta rõ ràng chỉ ở bên trong ngây người có một lúc!”
Chẳng lẽ ở trong hồ lô kia, cũng giống như trên tiên giới, bên trong một ngày, bên ngoài một năm? Nếu vậy, Hương Hương càng nóng vội, ôm cánh tay Luyện yêu sư, bắt đầu nước mắt lưng tròng khóc kể: “Hôm đó bệnh của Thanh Nguyệt tỷ tỷ đã rất nghiêm trọng rồi, mọi người trong Liên gia đều không để ý nàng ấy, nàng ấy không ăn cơm, cũng không có ai khuyên nàng ấy. Giờ đã qua nhiều ngày như vậy, không biết hiện giờ thế nào, nói không chừng đã, đã……. Oa, hu hu, Thanh Nguyệt tỷ tỷ… Tỷ đã cứu ta, ta lại ngay cả gặp mặt tỷ lần cuối cũng không thể nhìn, hu hu hu…”
“Thanh Nguyệt tỷ tỷ, ta xin lỗi tỷ, cả đời ta sẽ không thể nào an lòng…”
Luyện yêu sư nhíu nhíu mày, đứng lên, nói: “Đi”.
Hương Hương vui mừng quá đỗi, vội vàng thu lại âm thanh nức nở, vội vàng tung tăng đuổi theo.