Chương 3: Tình một đêm
5h kém 15p sáng, m lên phòng ngủ thì một cảnh tượng vô cùng kí©h thí©ɧ đập vào mắt m. Nằm trên giường là Jun với chiếc sơ mi trắng của m và… không mặc quần dài. Chiếc sơ mi rộng thùng thình cũng không che nổi đôi chân dài trắng muốt gợi cảm. Nhích lên một chút, m có thể thấy chú gấu nâu trên chiếc quần chip mờ ảo dưới lớp áo sơ mi trắng. M nghĩ thầm không biết gấu với rắn có ghét nhau không? Nhỡ tý nữa rắn vào hang bị gấu đấm dập đầu thì m cũng tàn đời trai
- Jun: Nhìn gì? A chưa thấy người đẹp bao giờ ah? – Dường như Jun khó chịu với ánh mắt dê cụ của m
- T: Em mặc thế này nhỡ anh không kiềm chế được thì sao?
Thấy thế Jun lấy chăn che người lại rồi kêu tối nay m nằm đất ngủ. Ừ thì m thanh niên cứng nằm đất ngủ luôn. Không khéo đêm nay lại có người mò xuống đất ngủ cùng ấy chứ )
M nằm được tầm 5p đang lim dim ngủ thì Jun nói:
- Jun: A ngủ chưa?
- T: A ngủ rồi
- Jun: Em đùa thôi, lên đây nằm cho đỡ lạnh
Chỉ chờ có thế, m leo vội lên giường chui vào chăn bông Jun đang đắp. Dù biết trước chuyện rắn vào hang là điều tất yếu nhưng với người con gái lần đầu gặp vẫn có những ngại ngùng nhất định. Tất nhiên là trừ kave nhé
- Jun: Anh ngủ với ai bao giờ chưa? – Jun nói rất rụt rè
- T: Hồi bé anh ngủ với mẹ anh suốt – Cứng miệng vậy thôi chứ thằng nhỏ của m chào cờ cmnr
- Jun: Ngoài mẹ anh ra thì sao?
- T: Chưa! – Con gái có thể phân biệt rõ rang thì m không nói làm gì. Nhưng con trai khi được hỏi câu đó chẳng dại gì mà m trả lời đã từng quan hệ với người con gái khác. Kinh nghiệm của m đấy
- Jun: Để em làm người con gái đầu tiên của anh nhé – Jun chủ động làm m bất ngờ. Thật sự, m đã hình dung chuyện này xảy ra theo hàng trăm cách khác nhau nhưng tuyệt nhiên không bao giờ m nghĩ Jun dám chủ động.
- T:… - M không nói nhưng cơ thể m đã có câu trả lời
M vòng tay qua ôm Jun đồng thời đặt lên môi cô ấy một nụ hôn ngọt ngào. Không kiềm chế được, m giật phăng cái áo sơ mi làm đứt 3 hàng cúc. Hình như Jun đau vì hành động đó nên lùi lại đẩy m ra xa.
Cuối cùng, tự tay Jun cởi nốt mấy cái cúc còn lại. Lúc này trên người Jun chỉ còn lại cái quấn chip và m có cơ hội nhìn ngắm kỹ hơn thân thể của Jun. Nói đúng ra thì Jun không mẫu người tình lý tưởng của m vì Jun hơi gầy so với quy định nhưng được cái chắc chắn vòng nào ra vòng đấy. Nhất là vòng 2 không có mỡ thừa
Bình thường sẽ có thêm màn blow job nhưng hình như Jun không có ý định làm việc đó nên vấn đề duy nhất bây giờ là thằng gấu nâu giữ của hang. M kéo Jun lại gần rồi cái lưỡi tham lam bắt đầu di chuyển khám phá những miễn đất mới. Được tầm 5p Jun quằn quại trong sung sướиɠ thì m đã tiến tới vùng tam giác vàng do thằng gấu trấn giữ. Rất nhẹ nhàng, lớp bảo vệ cuối cùng đã bị gỡ bỏ và thằng gấu đành bất lực nhìn m “go down” cho Jun. Nhắc lại, m “go down” cho Jun. Với m thì đó là việc rất bình thường. Phụ nữ có thể “blow job” thì tại sao cánh mày râu ko thể “go down”. Có lẽ thành kiến này bắt nguồn từ tư tưởng trọng nam khinh nữ thời phong kiến. Tùy quan niệm của mỗi người mà có cách nhìn khác nhau nhưng vấn đề này cõ lẽ chúng ta nên bàn ở một thớt khác.
Sau khi “go down” cho Jun, m xoay người cô ấy để chuẩn bị cho tư thế doggy – Tư thế yêu thích của m. Dưới ánh đèn ngủ mờ ảo m có thể nhìn thấy hình xăm với dòng chữ “Leave the past behind” trên lưng Jun (Tạm dịch: Để mọi thứ lại sau lưng). Hình xăm rất đẹp với dòng chữ cách điệu nổi bật trên tấm lưng trần trắng nõn nà. M thầm nghĩ Jun quả là một cô gái cá tính.
Những đứa choai choai mới lớn thích thể hiện thì nó thường xăm hình ở chỗ dễ nhìn để khoe chiến tích với bạn bè. Chắc chắc Jun không phải loại người đó. Khi người con gái mắc kẹt giữa quá nhiều nỗi buồn và không thoát ra được thì việc đầu tiên cô ấy làm là cắt tóc. Cái này thì chắc ai cũng biết, nhưng việc thứ 2 mà ít ai ngờ tới đó là cô ấy sẽ đi xăm hình… Và điều thứ 2 chỉ đúng với những cô gái mạnh mẽ.
M không biết quá khứ của Jun ra sao nhưng chắc chắn nó không đơn giản. M không chuyên về xăm hình nhưng nhìn có vẻ như nó vẫn còn mới. “Leave the past behind”… Có lẽ liên quan tới anh chàng gọi điện cho Jun lúc tối. M không chắc lắm nhưng hắn thật ngốc khi để bạn gái mình cô đơn. Có 1 câu nói rằng “Nếu bạn không quan tâm đến cô gái của mình thì có hàng tá người đàn ông khác sẵn sang làm điều đó thay bạn”. Điều đó hoàn toàn đúng trong trường hợp của m vì nếu Jun và tên kia không xảy ra chuyện thì m cũng khôn có cơ hội chen chân vào. Ah...um .. Chen tờ rym vào nữa.
Jun đưa m đi hết từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Từ chuyện ném điện thoại, ném dây chuyền đến việc chủ động muốn quan hệ với mình. Nhưng điều bất ngờ nhất mà m nằm mơ cũng không ngờ tới… đó là… Jun còn zin.
Đấy là cách giải thích hợp lý nhất cho những giọt máu hồng đang rơi trên tấm drap giường trắng tính khôi kia. Đôi lần nghĩ lại m cũng nghĩ đó là kinh hay zin nhân tạo nhưng lại xua ý nghĩ đó đi ngay vì mình gặp Jun hoàn toàn tình cờ. M chẳng có gì để cho Jun lừa dối. Đến tận bây giờ khi ngồi viết những dòng này Jun vẫn chẳng đòi hỏi gì ở m cả thì đâu cần phải mất công bày ra màn kịch đặc sắc đến vậy?
M cúi xuống vòng tay qua ôm lấy bụng Jun và nói:
- T: Anh xin lỗi… Nhưng tại sao…
- Jun: Đừng nói gì cả… Ah.. Tiếp tục đi - Jun cắt ngang lời m.
Và thế là m tiếp tục làm cái việc mà ai cũng biết là việc gì. Lúc lêи đỉиɦ, m ra bên trong Jun vì cô ấy yêu cầu như thế. Jun muốn lần đầu tiên nếm trái cấm phải thật trọn vẹn. M cũng không lo lắng lắm vì giờ thuốc khẩn cấp rất dễ mua
- Jun: Anh nói dối. Đây không phải lần đầu của anh – Jun dụi đầu vào ngực m nói
- T: Làm sao em biết?
- Jun: Kinh nghiệm. Một gã trai tơ không thể có những kỹ thuật điêu luyện như vậy được.
- T: Vậy cuối cùng em tên gì? – M lảng tránh không muốn thừa nhận
- Jun: Nếu anh biết ý nghĩa của từ J-U-N thì em sẽ nói tên thật cho anh nghe
- T: Anh đầu hang - M lắc đầu ngao ngán. 3 chữ J-U-N thì chắc chắn là viết tắt của 1 từ/1 câu tiếng anh nào đó. Tiếng việt m còn chẳng đoán được nữa là tiếng anh. Và sự thật là suốt 4 năm qua m vẫn không trả lời được câu hỏi đó. Với m, J-U-N mãi mãi là một câu hỏi không có lời đáp
Sau đó do quá mệt, m chìm vào giấc ngủ. Lúc này đồng hồ điểm 6h sáng…
2h chiều, tiếng chuông điện thoại vang lên làm m tỉnh giấc. Thì ra là bố m lo lắng gọi hỏi thăm. Mà cũng buồn cười thật, con trai đi đâu chết ở đâu chẳng quan tâm lại chỉ quan tâm mỗi cái xe còn nguyên vẹn không.
M cúp máy rồi nhìn sang bên cạnh, chợt tim m đập mạnh khi không thấy cơ thể mềm mại, mát rượi đêm qua đâu nữa. Linh cảm cho m biết có điều gì đó không ổn. M đứng dậy mặc quần áo định ra ngoài hỏi lễ tân thì thấy trên bàn có sẵn cái bánh mỳ, 4 tờ 500k kèm 1 tờ giấy với những dòng chữ nắn nót
“Gà trống của em
Cảm ơn anh vì đã điên cùng em suốt đêm qua. Cảm ơn anh vì đã là người đầu tiên của em. (Bất chợt, m quay lại nhìn tấm drap giường. Những giọt máu hồng đã khô in lại trên đó là những gì cuối cùng còn xót lại của Jun)
Anh biết không? Em đã có một khoảng thời gian khó khăn và chính anh là người đã giúp em thoát khỏi nó. Một cách vô thức, anh giúp em phá vỡ ranh giới giữa gái ngoan và gái hư. Từ khi gặp anh, em đã quyết định sẽ làm gái hư – một gái hư mà tất cả mọi người phải thèm muốn nhưng không thể chạm vào.
Em biết, nếu tiếp tục thì chắc chắn anh sẽ yêu em. Nhưng xin lỗi em sẽ không lấy “người đầu tiên” của mình đâu. Hãy coi những gì xảy ra đêm qua như một giấc mơ và giữ những kỷ niệm đẹp về nhau.
Em để lại tiền phòng, tiền dép, cái áo hôm qua em mặc (Cái sơ mi m làm đứt cúc) và tiền bao anh đêm qua. Chúng mình không nợ nần gì nhau nữa, đừng tìm em.”
Đọc xong lá thư, m cười nhạt chua chát. Cuối cùng Jun vẫn chỉ coi m là một gã trai bao không hơn không kém. M thừa nhận rằng nếu Jun không phải một cô gái còn zin thì m cũng sẽ coi Jun như một cô gái bình thường đến với nhau lúc vui vẻ dựa trên sự tự nguyện của cả 2. Để có thể đi xa hơn, m không dám chắc với 1 cô gái mạnh bạo như thế. Nhưng sự thật là Jun vẫn còn zin. Một cô gái thật đặc biệt. Đúng vậy, m đã yêu cô ấy mất rồi…
Thời gian qua đi, m cũng đã nhiều lần cố gắng tìm cô ấy nhưng tất cả những gì m biết chỉ là cái tên Jun và 15 giờ đồng hồ bên nhau. Không sdt, không tên, không tuổi, không ảnh, không địa chỉ nhà nên tất cả nỗ lực tìm kiếm của m đều đi vào ngõ cụt. Đổi lại là các thím. Thím sẽ làm gì?
Suốt kỳ nghỉ đó, tối nào m cũng đi bộ công viên đến 12h đêm chỉ để mong tìm thấy một bóng hình thân quen, để gặp lại cô gái với chiếc đầm đen như một thiên thần với trái tim bị tổn thương sâu sắc.
Lúc đó, m có kể cho thằng H nghe về thiên thần đen. Nó không những không tìm giúp m còn nói m bịa chuyện làm nó GATO. Giá như nó để ý hơn đến câu chuyện của m thì giờ m cũng không ngồi đây viết những dòng chữ vô hồn này.
Và hôm nay. Ngày 29/9/2014 , Lần đầu tiên m gặp lại thiên thần đen sau 4 năm xa cách... Nhưng hiện giờ cô ấy đã là vợ của người ta, cô ấy đã trở thành thiên thần váy trắng – một người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian.
Có lẽ sẽ đỡ đau hơn nếu người đó không phải bạn m. Nhưng cuộc sống như một vụ hϊếp da^ʍ vậy, càng phản kháng càng đau đớn còn nằm im thì lại được sung sướиɠ.
Biết đâu Jun còn giữ chiếc áo sơ mi rách đó. Và nếu như thằng H vô tình nhìn thấy chiếc áo, liệu nó có nhận ra đó là áo của m ko? Thật sự bây giờ m đang rất bối rối không biết phải đối mặt với M.A (Tên thật của Jun) ra sao. Có đôi lúc m nghĩ rằng đã quên cô ấy nhưng khi gặp lại trong lễ cưới m mới nhận ra rằng m đã yêu ai thì không bao giờ hết yêu người dó. Chỉ là tình cảm lúc đầy lúc vơi… M sợ nếu tiếp tục gặp M.A thì m sẽ làm chuyện những có lỗi với thằng H. Liệu ra đi có phải là giải pháp tốt nhất cho cả 3? M không biết nữa…