Về đến ký túc xá, tôi nằm trên chiếc giường quen thuộc mà xa lạ, chiếc quạt trên đầu kêu vù vù, thổi ra từng luồng hơi nóng, tôi xoa đầu hơi nhức rồi ngủ thϊếp đi.
Trong giấc mơ, tôi như bị mắc kẹt trong một vòng tuần hoàn, liên tục trải qua tám năm từ khi gặp Vệ Trạch cho đến khi chia tay, nghe anh nói đi nói lại:
"Vu Ân, chúng ta chia tay đi."
Điều cứu tôi khỏi cơn ác mộng là tiếng rung của điện thoại, tôi mở mắt ra, ngơ ngác vài giây, nhấc điện thoại lên, liếc nhìn lịch trình của mình, chợt nhớ ra mình đã tìm được một công việc gia sư, dạy kèm tiếng Anh cho một học sinh cấp 3.
Sau khi kiểm tra thời gian, tôi nhanh chóng ra khỏi giường, tắm rửa, lấy túi bánh mì rồi lái xe đến nhà học sinh.
May mắn là tôi dạy kèm tiếng Anh, vì sau giờ làm việc cần đọc những thành tựu học thuật tiên tiến nhất về y học nên tôi không bỏ tiếng Anh, xem qua tài liệu giảng dạy là có thể hồi tưởng sơ lược.
Tôi dạy một nữ sinh cấp 3, sau khi giảng cho cô bé một bài học đã được chuẩn bị trước, tôi bắt đầu giúp e ấy kiểm tra bài luận do giáo viên tiếng Anh của trường giao. Đây là một chủ đề rất phổ biến:
Tôi của mười năm sau.
Cô bé chống cằm hỏi:
“Cô Vu, cô cho rằng em có thể trở thành họa sĩ truyện tranh trong mười năm nữa không?"
Tôi nói với em ấy một cách chắc chắn:
“Em có thể."
Không cần mười năm, chỉ tám năm nữa, cô bé sẽ trở thành một họa sĩ truyện tranh rất nổi tiếng với lượng lớn người hâm mộ.
"Vậy cô Vu cũng sẽ trở thành bác sĩ sao?"
"Đúng."
Cô nói "Ừm..." rồi đột nhiên hưng phấn chỉ vào bóng dáng cao lớn cầm ô màu đen ngoài cửa kính, đang đi trong bóng râm và khẳng định:
“Vậy thì thầy Văn nhất định đã trở thành nhà nghiên cứu vật lý.”
Xuyên qua màn mưa, tôi ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt anh, tim tôi chợt co rút, ký ức lặng lẽ hiện lên——
Anh ấy sẽ không ở đây trong mười năm nữa.
Hai năm sau, anh qua đời trong một vụ tai nạn ô tô.
Anh ấy tên là Văn Triều, và anh ấy là học sinh cưng của giáo sư ác ma ở khoa vật lý của trường đại học A bên cạnh. Anh ấy cũng là trung tâm trò chuyện của vô số cô gái.
Anh ấy xuất hiện nhiều lần trên diễn đàn của nhiều trường cao đẳng và đại học khác nhau và được mọi người đánh giá là có ngoại hình và năng lực hoàn hảo, có lẽ chỉ có một khuyết điểm: sinh ra trong một gia đình nghèo.