Chương 9

Giang Khâm ở thế giới cũ chưa bao giờ yêu đương, nên đối mặt với bạn trai cũ như thế nào thì cậu không nắm rõ lắm.

Nhưng hẳn cùng tuyệt giao không khác biệt lắm, Giang Khâm nghĩ nếu tuyệt giao thì là người xa lạ, không còn là bạn bè nữa, tốt hơn hết là không nên tương tác quá nhiều.

Nhưng Bùi Căng Lễ dường như không nghĩ như vậy. Chiếc Rolls Royce nằm ở trước mặt Giang Khâm, người lái xe đi xuống đã chặn đường chạy trốn của Giang Khâm dưới mưu kế của Bùi Căng Lễ.

"Anh muốn làm gì?" Giang Khâm mím môi, có chút tức giận.

"Chúng ta nói chuyện đi, Giang Khâm."

"Nói cái gì?" Giang Khâm hiển nhiên không muốn nói chuyện.

"Tại sao muốn chia tay?" Bùi Căng Lễ thu đôi chân xếp lại, vẻ mặt vẫn thản nhiên như cũ không chút để ý.

Giang Khâm trầm mặc.

Đôi mắt của Bùi Căng Lễ đột nhiên trở nên lạnh lùng: "Em thậm chí không có lý do, liền muốn chia tay với tôi?"

Giang Khâm muốn nói lại thôi.

Ai đó hãy đến cứu cậu đi! Cậu chỉ biết Bùi Căng Lễ là bạn trai cũ của Giang Khâm nguyên chủ, cậu không thể nhớ bất kỳ chi tiết nào về mối quan hệ của họ chứ đừng nói đến lý do chia tay.

Dưới cái nhìn của Bùi Căng Lễ như đang muốn ăn thịt người, Giang Khâm chuẩn bị tinh thần và trả lời: "Đúng, có lý do."

Vẻ mặt của Bùi Căng Lễ không hề dịu đi vì câu trả lời của Giang Khâm. Hắn rũ mắt xuống, nhìn chằm chằm vào Giang Khâm, thở dốc: "Vậy nói cho tôi biết lý do?"

Giang Khâm nắm chặt lòng bàn tay, đột nhiên nảy ra chủ ý, nghiêm túc trả lời từng chữ: "Bởi vì, bởi vì anh muốn cùng kết hôn với người khác.”

Cậu nhớ rằng một trong những nguyên nhân khiến tra công Bùi Căng Lễ cùng thế thân hỏa táng tràng sau này là do cuộc liên hôn gia tộc của Bùi Căng Lễ. Bùi Căng Lễ đã gạt thế thân mà đính hôn với người khác, nghĩ rằng hắn làm việc đó sẽ không bị chú ý. Tuy nhiên, có bạch nguyệt quang Giang Khâm tiểu trợ thủ thúc đẩy tình tiết cốt truyệt, khiến thế thân từ Giang Khâm biết được tin tức về việc Bùi Căng Lễ đính hôn và hoàn toàn thất vọng. Y thiết kế một trận hỏa hoạn lớn giả chết bỏ trốn.

Sau đó mở ra cốt truyện tra công hỏa táng tràng.

Khi nhắc đến chuyện liên hôn, vẻ mặt của Bùi Căng Lễ trở nên mất tự nhiên, hắn đột nhiên thẳng lưng: “Giang Khâm, em quả nhiên vẫn còn yêu tôi.”

Giang Khâm: ?

Tôi không có, tôi không có

Bùi Căng Lễ không biết Giang Khâm lấy được tin này từ đâu. Hắn quả thực đã có ý định liên hôn với người khác trước đó, nhưng đó là trước khi hắn gặp Giang Khâm.

Giang Khâm tính tình không thể chịu đựng được bất cứ điều gì, kể cả việc nhỏ bằng hạt cát, nếu hắn đính hôn với người khác, Giang Khâm chắc chắn sẽ chia tay hắn, cho nên Bùi Căng Lễ đem liên hôn qua loa lấy lệ qua đi, cũng không bày tỏ sự đồng ý, nhưng cũng không từ chối một cách rõ ràng.

"Khâm Khâm, em nghe tôi giải thích, liên hôn không đơn giản như em nghĩ, người trong giới kinh doanh rất nguy hiểm, chỉ có lợi ích mà không có tình cảm chân thật. Liên hôn chỉ có thể coi là biện pháp tạm thời. Huống hồ, tôi đã từ chối bọn họ. Tôi chỉ yêu em thôi, Khâm Khâm.”

Ồn ào quá.

Giang Khâm muốn bịt tai lại, nhưng cảm thấy điều đó thật bất lịch sự và chỉ có thể cố gắng hết sức để đeo một chiếc mặt nạ không khí vô hình lên đầu để chặn lời nói của Bùi Căng Lễ.

"Khâm Khâm, tôi yêu em, cho nên tôi sẽ không cùng người khác liên hôn." Bùi Căng Lễ hạ giọng, tư thế hoàn toàn khác hẳn lúc đầu kiêu ngạo, "Khâm Khâm, chúng ta quay lại với nhau được không?"

Hắn muốn giữ lại Giang Khâm. Chỉ cần Giang Khâm ở bên hắn, hắn có thể cân nhắc từ bỏ việc liên hôn.

Giang Khâm nghe rõ câu cuối cùng, đơn giản lắc đầu: "Không tốt."

"Tại sao? Em vẫn để ý đến việc liên hôn?

Có lẽ Giang Khâm ngay từ đầu không nên lấy hôn nhân làm lý do chia tay. Cậu âm thầm thở dài, đầu óc nhỏ bé xoay chuyển nhanh chóng, lại nghĩ ra câu trả lời: "Bùi Căng Lễ, tôi không phải chó con."

Bùi Căng Lễ tỏ ra bối rối, sau đó nghe Giang Khâm nói: "Tôi sẽ không quay đầu lại."

Đèn xe phía xa chiếu vào mấy người, Giang Khâm nhìn thấy biển số xe quen thuộc, hai mắt sáng lên, chạy về phía xe.

Tài xế xuống xe mở cửa cho Giang Khâm, Giang Khâm mỉm cười, trên mặt có hai lúm đồng tiền nhỏ nói: "Cảm ơn chú tài xế."

“Không cần cảm ơn, tiểu thiếu gia.”

Chiếc Porsche chạy ngang qua thân xe Rolls-Royce với tốc độ cao, suýt chút nữa chạm vào xe, mang theo một luồng gió mạnh khiến Bùi Căng Lễ nhất thời không kịp phản ứng, di chuyển loạng choạng, hỗn loạn trong gió.

--------------

Lời của editor: Tình cảm của mấy tên tra công này mệt mỏi quá =))))