Chương 42

Cuối cùng đối phó xong với mọi người, Vạn Hiểu Nguyên cũng có thể báo cáo với bố cô. Những công tử này tâm cao khí ngạo, nếu quay lại sau khi xem mặt, bọn họ sẽ chỉ nói không thích Vạn Hiểu Nguyên. Cô cũng không lo lắng bọn họ sẽ đem sự tình cô và Giang Khâm đi cùng nhau đến bữa tiệc nói ra.

Hai người cùng nhau đi ra khỏi khách sạn, vừa định nói lời tạm biệt thì một người đàn ông mặc đồ đen đột nhiên xuất hiện, chặn đường Vạn Hiểu Nguyên.

"Anh là ai?" Giang Khâm bảo vệ Vạn Hiểu Nguyên ở phía sau, nhìn người đàn ông mặc đồ đen trước mặt.

Người áo đen không quen biết Giang Khâm, chỉ nói với Vạn Hiểu Nguyên: “Vạn tiểu thư, Bùi tổng mời cô.”

“Bùi tổng?”

Giang Khâm sửng sốt.

Sẽ không phải như vậy trùng hợp đi.

Bọn họ được người đàn ông mặc đồ đen đưa lên phòng trên cùng. Khi mở cửa, họ nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế sofa màu đen ở giữa phòng.

“Vạn tiểu thư.” Hắn quay lưng với hai người, cũng không quay lại.

Nhưng qua giọng nói của người đàn ông, Giang Khâm vẫn nhận ra hắn ta.

"Bữa tiệc diễn ra tốt đẹp chứ?" Bùi Căng Lễ hỏi với giọng điệu thờ ơ.

"Anh là ai? Chẳng lẽ anh cũng là đối tượng liên hôn mà bố tôi đã tìm cho tôi sao?" Vạn Hiểu Nguyên cười lạnh, đứng đó nói với phía sau người đàn ông.

Giang Khâm trầm mặc.

Các người có thể đối mặt giao tiếp được không?

Bùi Căng Lễ: "Vạn tiểu thư thật là thông minh. Vậy cô đối với liên hôn nghĩ thế nào?"

“Ha.” Vạn Hiểu Nguyên cười lạnh, “Ý của tôi là ai cùng anh đề nghị liên hôn thì anh đi liên hôn với người đó.”

"Đúng vậy, chuyện hôn nhân Vạn tiểu thư nên cẩn thận." Bùi Căng Lễ nói với giọng điệu không rõ ràng, "Nhưng Chu tiên sinh hình như không nghĩ như vậy."

Sắc mặt Vạn Tiểu Viễn đột nhiên lạnh lùng: “Nếu ngươi dám động đến Chu Huyền, đừng trách tôi xé rách mặt.”

Bùi Căng Lễ cười khẽ: "Vạn tiểu thư nói đùa rồi, quyết định của Chu tiên sinh hoàn toàn phụ thuộc vào Vạn tiểu thư. Cảm tình là thứ ít giá trị nhất, mà liên hôn có thể mang lại lợi ích tối đa cho cả hai bên. Vạn tiểu thư hẳn nên cân nhắc rõ ràng đâu là thứ quan trọng hơn. "

Vạn Hiểu Nguyên nhìn chằm chằm bóng lưng của người đàn ông, l*иg ngực phập phồng.

Bùi Căng Lễ chậm rãi đứng dậy khỏi ghế sô pha, cầm lấy tập tài liệu màu trắng do trợ lý đưa cho, xoay người muốn đưa cho Vạn Hiểu Nguyên, sau đó nhìn thấy Giang Khâm đang ở bên cạnh Vạn Hiểu Nguyên, văn kiện suýt chút nữa không cầm chắc.

Thấy mình bị phát hiện, Giang Khâm nhanh chóng tắt đoạn ghi âm và lưu những lời ghi được vào folder "Đang tiến hành hỏa táng tràng - Bùi".

"Giang Khâm?" Vẻ mặt bình tĩnh của hắn có chút rạn nứt. Hắn không biết Giang Khâm đã đứng ở phía sau nghe bao lâu. Bùi Căng Lễ ném lại tài liệu cho trợ lý, nhanh chóng đi tới trước mặt Giang Khâm.

“Khâm Khâm, ý anh không phải vậy.”

Giang Khâm gật đầu: "Tôi biết."

Hắn chỉ muốn nhanh chóng mở ra cốt truyện hỏa táng tràng.

Bùi Căng Lễ liếc nhìn trợ lý, dù sao hắn ta cũng đã làm việc bên cạnh Bùi Căng Lễ được một đoạn thời gian. Trợ lý lập tức hiểu ý, bước tới trước mặt Vạn Hiểu Nguyên: "Vạn tiểu thư, Bùi tổng có khách, xin cô hãy rời đi trước."

“Khách?”

Vạn Hiểu Nguyên cùng Giang Khâm nhìn nhau, nhìn thấy sự nghi hoặc trong mắt nhau.

"Khâm Khâm, trước đây là lỗi của anh, chúng ta ngồi xuống nói chuyện được không?"

Bây giờ đến lượt Vạn Hiểu Nguyên im lặng ăn dưa, đôi mắt vốn âm trầm của cô sáng lên, cô cùng Bùi Căng Lễ nhìn về phía Giang Khâm.

"Nói chuyện gì? Liên hôn giữa của anh với Vạn Hiểu Nguyên sao?" Giang Khâm khó hiểu hỏi.

Bùi Căng Lễ nghẹn lời, biết Giang Khâm có thể đã nghe hết chuyện vừa rồi, liền bực bội nhéo nhéo giữa mày: "Khâm Khâm, chúng ta đều là người trưởng thành, rất nhiều thời điểm sẽ gặp phải những tình huống không thể làm chủ được."

Giang Khâm một chữ cũng không tin.

Người khác có thể sẽ phải đối mặt với những tình huống không thể làm chủ được, chứ riêng Bùi Căng Lễ chỉ có thể làm cho những người khác không làm chủ được.

Cậu nhớ rằng trong tiểu thuyết có viết rằng sở dĩ Bùi Căng Lễ muốn kết hôn với người khác là vì hắn muốn lợi dụng người khác để tranh giành toàn bộ quyền quản lý công ty.

Một bên lừa gạt Triệu Thiên Vãn để cùng người khác đính hôn, một bên tận hưởng thụ Triệu Thiên Vãn khăng khăng một mực với hắn.