Buổi chiều tan học, Giang Khâm lấy trong cặp sách ra một chồng tờ rơi có thông tin tuyển người mẫu.
Tầng dưới của khu phức hợp có lượng người đông nhất, Giang Khâm đội một chiếc mũ bóng chày màu be, đứng ở khoảng không đối diện với khu phức hợp. Khi có người đi ngang qua cậu, đưa cho người đó một tờ quảng cáo: "Cảm ơn."
“Tách” một tiếng, Lương Trì tắt đèn trong phòng máy tính, ký tên vào tờ biên bản ở cửa.
"Lương Trì, cậu còn chưa đi à?" Một học sinh năm cuối cùng nhóm cầm tờ quảng cáo màu xanh trên tay đi ngang qua, nhìn thấy Lương Trì liền dừng lại chào hỏi.
"Ừ, máy tính mang đi sửa chữa, tôi mượn máy tính trong phòng máy tính để lập trình."
Đàn anh năm trên hiểu rõ gật đầu, hắn hiểu đại khái về hoàn cảnh gia đình của Lương Trì, biết rằng gia đình anh ấy không khá giả và ngay cả chiếc máy tính anh ấy mua cũng là đồ cũ.
Gật đầu chào tạm biệt đàn anh, Lương Trì xách cặp rời đi.
"Lương Trì, đợi một chút." Đàn anh ngăn anh lại, chạy tới trước mặt anh mấy bước, đưa tờ quảng cáo màu xanh trong tay cho Lương Trì: "Nhìn cái này."
Lương Trì liếc nhìn và nghĩ rằng đó là một quảng cáo khiêu da^ʍ nào đó.
Trong quảng cáo ghi rằng chúng tôi cần tuyển người mẫu khỏa thân, giới tính nam, không quá 25 tuổi, cao 180 cm trở lên, ưu tiên những người có cơ bắp ~
"Cám ơn đàn anh, nhưng không cần." Lương Trì bình tĩnh nói.
Đàn anh nhất quyết đưa tờ quảng cáo cho Lương Trì: “Cậu cầm nó trước đi để đảm bảo.”
Lương Trì: ?
"Tôi còn một số thí nghiệm phải tiếp tục, gặp lại sau."
Lương Trì đứng đó, cầm tờ quảng cáo màu xanh. Anh liếc xuống, ấn đầu ngón tay vào cột thông tin liên lạc.
Các bạn quan tâm vui lòng gửi thông tin đăng ký về email: 3339512458@□□.com
Gõ đầu ngón tay vào địa chỉ hộp thư, Lương Trì thu hồi duỗi tay về phía thùng rác, ánh mắt lập lòe.
Có lẽ vì mức thù lao họ đưa ra rất cao nên không ngờ có rất nhiều người đăng ký.
Hộp thư của Giang Khâm bị oanh tạc, khi mở lên xuất hiện hơn 99+ email hiện ra.
Theo thứ tự thời gian, cậu mở mẫu đăng ký đầu tiên với một chút dự đoán.
Anh ơi, anh có muốn hẹn hò không? Kèm theo là hình ảnh cơ bụng hình tam giác ngược.
Giang Khâm:! Đây là cái gì
Thật sự cay mắt, Giang Khâm nhanh chóng xóa bỏ và bấm vào cái tiếp theo.
Cái này bình thường hơn cái đầu tiên, nhưng cũng không có gì nhiều, chỉ có một câu: Học sinh khoa thể thao da đen 1, thiếu 0.
Giang Khâm: …….
Xóa bỏ xóa bỏ.
Cuối cùng cậu cũng biết tại sao mình lại nhận được nhiều email như vậy!
Đên cái đơn đăng ký thứ năm cuối cùng là một tờ đăng ký nghiêm túc, nhưng một số thông tin nhận dạng không đáp ứng được yêu cầu, Giang Khâm đã trả lời và lịch sự từ chối.
Chủ đề của cuộc thi là sự sinh tồn của kẻ mạnh, cho nên câu lạc bộ của cậu tạo ra một tác phẩm với chủ đề về sự tiến hóa của sự sống, trong đó họa một bức tranh thể hiện người đàn ông xuất sắc. Trong xã hội thời xưa, nam giới giữ vị trí thống trị. Nhưng thời thế thay đổi, quyền lực của phụ nữ đã trỗi dậy và phá bỏ những xiềng xích cố hữu. Tác phẩm của họ bao gồm hình ảnh một người đàn ông khỏa thân và một người phụ nữ mặc vest đeo cà vạt. Sự xung đột về mặt thị giác giữa hai người là điều hiển nhiên, là ẩn dụ cho những thay đổi trong quan hệ xã hội.
Sau khi loại ra nhiều người không đáp ứng yêu cầu, chỉ còn lại mười phiếu đăng ký.
Giang Khâm chọn lựa, để lại phiếu đăng ký có thời gian gửi muộn nhất.
Giới tính nam, 22 tuổi, cao 187cm, nặng 69kg, thông tin liên hệ: một loạt số điện thoại
Không có hình ảnh, nhưng thông qua thông tin cá nhân này, hình ảnh một người đàn ông cơ bắp hiện lên trước mắt Giang Khâm.
Lập tức bấm số liên lạc của đối phương, Giang Khâm nói vào điện thoại: "Xin chào, tôi là Giang Khâm, người phụ trách câu lạc bộ Sunshine, cậu có bằng lòng làm người mẫu của chúng tôi không?"
Điện thoại tạm dừng một giây, Giang Khâm nghe thấy một giọng nói trầm khàn khàn khàn: "Ừ.”
Cảm giác hơi quen quen nhưng cậu nhất thời không nhớ ra được.