Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Yêu Thầm Học Trưởng Tra Công Trong Truyện Thế Thân

Chương 22

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lúc bầu không khí đang căng thẳng, Triệu Thiên Vãn bất ngờ xuất hiện.

Y nhạy bén quan sát hai người một cách tinh tường và đoán được điều gì đó trong đầu, y nghiến răng mắng Giang Khâm không biết tốt xấu, đồng thời phát điên vì ghen tị.

"Căng Lễ ca, anh như thế nào lại ở đây?" Triệu Thiên Vãn bước tới, trìu mến nắm lấy cánh tay của Bùi Căng Lễ. Yngạc nhiên khi thấy Bùi Căng Lễ không bị ném đi, ánh sáng sắc sảo lóe qua đáy mắt. Triệu Thiên Vãn nâng cằm lên như một con khổng tước kiêu ngạo, y quay sang nhìn Giang Khâm đầy khıêυ khí©h: "Giang Khâm, cậu cũng ở đây à."

Giang Khâm không nói gì, trong lòng lại kinh hô: Lại tới nữa ! Định lý nguyên tác lại xuất hiện ở đây!

Sau đó Giang Khâm phát hiện ra rằng không chỉ định lý nguyên tác đang đến mà những con mắt từ mọi hướng đều hướng về phía bọn họ, những người xem kịch cũng đang đến.

Các người không được như vậy thích xem náo nhiệt! Giang Khâm thầm kêu.

Triệu Thiên Vãn vui mừng vì có nhiều người, lại được Bùi Căng Lễ dung túng cho y sự tự tin, y ưỡn thẳng ngực, một bộ cao cao tại thượng nói với Giang Khâm: "Giang Khâm, cậu cùng Căng Lễ ca đã chia tay. Tôi hy vọng rằng từ nay về sau cậu sẽ không lại dây dưa với anh ấy nữa.”

Giang Khâm:?

Như sợ Giang Khâm vạch trần mình, Triệu Thiên Vãn không cho Giang Khâm thời gian mở miệng, tiếp tục nói: "Căng Lễ ca hiện tại cùng tôi ở bên nhau. Cậu nên thức thời mà tránh Bùi Lễ ca và tôi xa một chút.”

Nghe vậy, Giang Khâm liếc nhìn Bùi Căng Lễ một cái.

Bùi Căng Lễ vẫn không phát ra tiếng và chấp nhận.

Đôi mắt của Giang Khâm ngày càng sáng hơn.

!

Bọn họ tiến độ nhanh như vậy!

Nếu ở bên nhau, điều đó có nghĩa là sẽ không còn xuất diễn dành cho cậu nữa phải không?

Trong đầu cậu tự động xóa sạch lời nói muốn quay lại với cậu của Bùi Căng Lễ, mặc dù cậu không hiểu tại sao Bùi Căng Lễ đã ở bên Triệu Thiên Vãn mà còn lại muốn quay lại với cậu, nhưng dù sao hắn ta cũng là một tên tra công, việc hắn làm có vấn đề cũng đảo thành bình thường.

Tuy rằng cậu đối với chuyện này tỏ vẻ không hiểu và cũng không tôn trọng.

Biểu tình bị chọc giận mà hắn tưởng tượng không xuất hiện, Bùi Căng Lễ cụp mắt xuống nhìn chằm chằm vào Giang Khâm, lông mày nhíu lại. Hăn như thế nào lại cảm thấy Giang Khâm có chút vui vẻ sau khi nghe tin hắn và Triệu Thiên Vãn ở bên nhau?

Giang Khâm mím môi, từ đáy lòng cảm thấy vui mừng cho chính mình, dùng giọng vui vẻ nói với hai người: "Chúc mừng hai người đã nhận ra tình cảm của mình và tìm được tình yêu đích thực."

Bùi Căng Lễ out.

Bùi Căng Lễ, Triệu Thiên Vãn: ?

Quần chúng vây xem: Tại sao điều này lại với trong tưởng tượng của bọn họ không giống nhau? Theo tính tình của Giang Khâm, bước tiếp theo không phải là không nói một lời mà đánh nhau sao?

Giang Khâm vui vẻ mà trốn đi giữa những ánh mắt khó tin.

Nhưng bởi vì quá vui mừng nên cậu đã đi sai hướng, không cẩn thận xông vào một phòng xa lạ.

Trong phòng đột nhiên im lặng, sôi nổi hướng cửa Giang Khâm nhìn lại, Giang Khâm vẻ mặt xấu hổ mà cười, lui ra ngoài rồi giúp đóng cửa lại. Trước khi rời đi, cậu vô tình lén nhìn vào bên trong và nhìn thấy một người không ngờ tới.

Màu áo sơ mi trắng, quần ống rộng màu nâu, cả người toát ra hơi thở người lạ chớ tiến gần, ngồi ở chỗ kia giống như một tảng băng lớn hình người, không phải Lương Trì thì là ai chứ?

Giang Khâm cẩn thận để hé cửa, vểnh tai lên và chăm chú lắng nghe những âm thanh phát ra từ bên trong.

"Cậu thật muốn từ bỏ sao?" Người trung niên đẩy ra thỏa thuận trước mặt Lương Trì, "Người trẻ tuổi, tôi thích sự kiêu ngạo của cậu, nhưng nếu tính đến việc bỏ lỡ cơ hội này, cậu còn phải chật vật ở tầng dưới chót bao nhiêu năm nữa?"

Giang Khâm miệng há thành hình chữ O, đôi mắt sáng lo lắng đảo qua đảo lại, thân khẽ run lên vì kinh hãi.

Cậu đã nghe thấy cái gì? Cậu đã nghe thấy cái gì? !

"Chỉ cần cậu ký vào, tôi cam đoan cậu cả đời cơm áo vô ưu."

Tim Giang Khâm đập rất nhanh, đôi mày thanh tú nhíu lại, thân thể vô thức áp sát cửa.

Lương Trì sẽ đáp ứng không?
« Chương TrướcChương Tiếp »