Chương 10

Giáo sư Địa Trung Hải giao một nhiệm vụ lớn, hơn nữa chỉ tên yêu cầu Giang Khâm làm báo cáo.

Trong phòng ngủ, máy tính trên bàn đã bật được mấy tiếng, trong tài liệu vẫn chỉ có tên và mã số học sinh, Giang Cầm xoay vòng chiếc ghế nhỏ không biết bao nhiêu lần.

Không, thực sự không, một chút cũng không...

Vẫn còn hai tuần nữa mới đến hạn nộp báo cáo.

Giang Khâm không có bạn cùng phòng, chỉ có thể chủ động hỏi ý kiến

các bạn cùng khoa.

Leng keng, điện thoại rung lên.

[Bạn mới "Không xong muốn phát triển trí óc" yêu cầu thêm bạn làm bạn bè. 】

Thông tin xác minh: Vạn Hiểu Nghiên, học thần, cứu mạng (cúi đầu)! ! !

Nhìn đến hai chữ cứu mạng, lúc đầu Giang Khâm còn do dự đã nhanh chóng đồng ý.

Không xong muốn phát triển trí óc: Học thần, tớ đã ngưỡng mộ cậu từ lâu! (tôn thờ)

River: Ừ, xin chào, Vạn Hiểu Nguyên.

Không xong muốn phát triển trí óc: ! ! ! Học thần, cậu còn nhớ rõ tớ! ! ! !

Giang Khâm vô thức liếc nhìn cái tên vừa xác minh thông tin, thong thả gõ một chữ: Ừ.

Không xong muốn phát triển trí óc: (quay vòng vòng) Đúng rồi, tớ còn chưa cảm ơn đại ân của Học thần lần trước (chuyển hoa)

River: Không cần cảm ơn

Cùng “Không xong muốn phát triển trí óc” trò chuyện tào lao được một lúc, “Không xong muốn phát triển trí óc” đột nhiên hỏi: Học thần, cậu đã làm xong bài tập lớn giáo sư giao chưa (tháo kính ra và khóc), thật khó quá a a a

Giang Khâm mím môi, ánh mắt rơi vào hai chữ học thần, trong lòng cảm thấy có chút chột da: Chính là đang làm.

Không xong muốn phát triển trí óc: Không hổ là là học thần! ! Tớ bị kẹt ở bước đầu tiên, mã luôn hiện ra error (trọc đầu). Học thần, tớ gửi cho cậu, cậu có thể giúp tớ xem làm sai ở đâu không (làm ơn làm ơn).

[Hình ảnh]

Tuy biết bản thân không thể nhưng Giang Khâm vẫn click vào nhìn, để xác minh rằng cậu thực sự không thể.

Nhưng để thiết lập nhân vật không bị sụp đổ, cậu chỉ có thể trả lời trước: Sau khi tớ viết xong, sẽ sắp xếp thành văn bản và gửi cho cậu, được không?

Không xong muốn phát triển trí óc: ! ! ! Quỳ xuống cảm tạ đại ân của Học thần (Quỳ xuống cảm ơn)

Sau khi trả lời tin nhắn, Giang Khâm cau mày ngồi lại vào bàn làm việc. Cậu nhìn tài liệu trống một lúc, gạch bỏ word, chợt nảy ra ý tưởng và mở trang web chính thức của ngành công nghệ phần mềm tại Đại học W.

Mục đầu tiên hiện lên là thông tin về sinh viên đại học giành được học bổng quốc gia hạng nhất.

Lương Trì, sinh viên đại học ngành công nghệ phần mềm trình độ xx.

"Ông chủ bán bánh bao tốt bụng." Đôi mắt của Giang Khâm sáng lên.

Trong ảnh có khuôn mặt của một người đàn ông, ngay cả dưới góc chụp camera tử vong của trường học, vẫn không thể che giấu được vẻ đẹp trai của anh. Anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, đứng dưới nắng, nhìn về phía trước với ánh mắt lạnh lùng.

Con chuột lượn quanh quai hàm của người đàn ông. Đột nhiên nhận ra hành động của mình, Giang Khâm nhanh chóng di chuyển con chuột. Con chuột dừng lại ở tên của người đàn ông.

Giang Khâm khẽ nhíu mày.

Lương.

Cậu nhớ tên tra công cuối cùng trong tiểu thuyết thế thân này cũng họ Lương? Nhưng đó không phải là Lương Trì, là một cái tên có ba chữ, hình như là Lương Cảnh Sinh.

Không giống như ba tên tra công đầu, Lương Cảnh Sinh sinh ra trong một gia đình nghèo, cha anh là một tay cờ bạc. Khi Lương Cảnh Sinh còn nhỏ, anh thường xuyên nhìn thấy người cha say rượu đánh đập mẹ mình một cách thô bạo. Tuy nhiên, Lương Cảnh Sinh lúc đó quá nhỏ, chỉ có thể nhìn mẹ mình ngã xuống vũng máu hết lần này đến lần khác.

Tuy nhiên Lương Cảnh Sinh rất cầu tiến, vừa đi làm vừa đi học, dựa vào số tiền kiếm được và số tiền học bổng. Khi trưởng thành, anh chuyển mẹ mình ra khỏi thôn trang nhỏ, thoát khỏi ông bố cờ bạc.

Giang Khâm cảm thấy trong lòng rầu rĩ. Theo diễn biến cốt truyện, Lương Cảnh Sinh kế tiếp sẽ phải trải qua một sự thay đổi mạnh mẽ trong cuộc đời.

Anh thực chất là một thiếu gia nhà giàu bị thất lạc, sau đó không lâu sẽ được nhận về, tiến vào tầng lớp hoàn toàn khác so với hai mươi năm qua.

Cậu cùng Lương Cảnh Sinh có giao thiệp chủ yếu diễn ra sau khi anh ta trở thành người thừa kế tài phiệt.

Trong tiểu thuyết có miêu tả: Người thừa kế mới của nhà họ Lương lạnh lùng tàn nhẫn, trước mặt bạch nguyệt quang Giang Khâm mới lộ ra một tia nhân tính. Anh hướng Giang Khâm thổ lộ và bị từ chối, sau đó liền hoàn toàn trở thành người đứng đầu nhà họ Lương khiến mỗi người nghe thấy đều phải khϊếp sợ.

Trong tiểu thuyết không giải thích chi tiết tại sao Lương Cảnh Sinh lại coi Giang Khâm là bạch nguyệt quang, ngay cả Giang Khâm cũng không nhớ rõ. Cậu chỉ có thể nhớ lại một vài tình tiết, tất cả đều là hình ảnh Giang Khâm bắt nạt Lương Cảnh Sinh. Khi Lương Cảnh Sinh mới được nhận về Lương gia, gia tộc đang xảy ra xung đột nội bộ, anh như bị bầy sói bao vây. Không một ai coi trọng Lương Cảnh Sinh không quyền không thế vào mắt, ngay cả Giang Khâm cũng vậy.

Cho nên, Lương Cảnh Sinh là có cái kia khuynh hướng M...

Đôi mắt Giang Khâm trừng lớn, nhịp tim đột nhiên tăng tốc, như thể cậu đã phát hiện ra một bí mật thầm kín nào đó.