Ẻm từ xa đi tới, mặt một cái quần đùi màu đen ngắn củn, lộ nguyên cặp giò trắng bóc như hột gà so lột vỏ. Áo sơ mi thì cụt tay màu đen có carô tím sậm, đội thêm cái kính mát thiệt bự nữa, tóc dài buôn xõa qua vai, nhìn đúng chất sành điệu . Đẹp thì hổng dám nói chứ gọi là dễ thương thì số zách cmnr. Làm mình mới hôm trước dính quả tên của thím Cupid chưa hết xay xẩm nay lại ăn nguyên cả búa của lão thiên lôi, tối tăm hết mặt mủi. Củng may bản lĩnh được chui rèn từ nhỏ, không dễ để cho ẻm nắm thóp nên mình vẫn cố tỉnh bơ gặm bánh mì. Mấy ông thần kia bắt đầu nhìn thấy nhưng củng bắt chướt mình, giả vờ không quan tâm, cứ nói phong long bá xàm bá láp, chẳng ăn nhập gì nhau. Ẻm bước vô cất đồ thì mình củng khen câu nữa đùa nữa thật.
– Đờu! xinh dữ bây!
– Hihi, mấy anh nhậu sớm thế, cho em uốn với!
– Dữ ta, ngồi xuống ngồi xuống. Thái, xích ra cho em tao ngồi mày! – Tèo Nga bắt kèo ngay tức khắc.
– Em uốn sec hay đá – Thái duối với tay vô thùng móc lon bia như đúng rồi.
– Hihi, thôi em nói giỡn đó, mấy anh cứ uốn đi, em ra kia trước đây!
Nói xong ẻm té mất, làm hai thằng kia vừa hí hửng giờ nghệch mặt ra. Thái duối hai tay hai lon bia, ngơ ngơ như bò đội nón bất ngờ quay sang mình.
– Ê, bạn mày chơi zậy là không đẹp nghe T, mày uốn lon này cho tao!
– Điên, mày khui thì uốn luôn đi.
Mặc kệ, mình củng đứng dậy kiếm chổ thay cái quần short rồi ra chơi với “các bạn”. Sáng sớm trời mát, gió thổi ào ào làm cho mấy bà sóng bà nào bà nấy to đùng, đập vô bờ ầm ầm nghe thiệt sướиɠ. Dáo dác một hồi thì củng thấy thằng Tr thay đồ từ lúc nào đang giỡn với với con H và con C ngay mép nước, bé Th thì lững thửng đằng sau. Mình len lén tới gần, vỗ vai trái ẻm một cái rồi bước lên bên phải, mặt tỉnh ruội huýt sáo . Ẻm nhìn qua không thấy ai, quay lại thấy mình xuất hiện từ lúc nào nên giật bắn người:
– Á, hù ta hả, muốn chết hông?
Ẻm vừa nói vừa nắm tay thụi vô bụng mình liên tục, nhưng mà thân thủ mình khá lẹ nên nhảy ra tránh hết. Mình vừa chạy vừa đứng lại nhứ nhứ làm ẻm cảm giác như sắp tóm được mình nên cứ lao tới chụp nhưng mà toàn chụp hụt, ẻm tức khí đuổi theo ra sát tận mép nước, ngay chổ mấy đứa kia mới thôi. Chưa đã, mình giở thêm một tuyệt chiu mà lần nào xài củng thành công. Giả vờ đứng nhìn nhìn cái gì một lúc lâu rồi mình bất ngờ chạy tới chụp hai tay thật nhanh lên mặt cát hét lớn:
– Á, bắt được rồi mọi người ơi, nhanh nhanh không nó chạy mất!
Mấy đứa kia thấy lạ, nghe mình la tưởng bắt được con gì vội vàng lao hết tốc lực tới, mặt đứa nào đứa nấy căng như dây đàn, tập trung hết cỡ. Canh me còn khoảng bốn năm mét mình bất ngờ đúng dậy, hai tay hai nắm cát thiệt bự, chọi liên tục vô người đứa gần nhất, vừa chọi vừa hốt không bỏ sót tên nào . Con mẹ H đứng gần nhất và củng là đứa nhiều chuyện nhất nên lao tới đầu tiên với tốc độ xe cứu hỏa, ai dè ăn trọn hai nắm cát đầy người nên hú lên inh ỏi. Mấy đứa kia phát hiện bị lừa liền đạp thắng quay đầu nhưng vẫn không kịp, chửi bới loạn xạ. Có điều thế trận của mình không duy trì được lâu, sau vài giây thắng thế, miệng cười chưa kịp há đã bị tụi nó hò nhau vác cát đuổi theo làm chạy trối chết….
Thoát thì thoát được nhưng mà hễ cứ lại gần xin chơi cùng là bọn nó lại hốt cát lên hăm he, không chịu bỏ qua, con mẹ H mủi to là thù dai nhất. Thế là mình đành tiu nghỉu ngồi trong bờ. Củng tính cho tụi nó ném vài cái rồi chơi chung cho vui nhưng căn bản là lúc nãy chạy mệt quá nên thôi nghĩ tí, nhìn tụi nó giỡn củng hay.
Được một lúc, thấy mình ngồi một đống buồn so nên bé Th đi lại. Tự nhiên lúc đó hồi hợp ghê luôn. Thiệt, cả đám thì mình giỡn vô tứ chứ hai đứa mình ngại lắm, tim đập thình thịch. Ẻm thì cứ hồn nhiên, vừa đi vừa nhìn mọi thứ xung quanh rất hồn nhiên. Càng tới gần thì cờ hó tim càng đập mạnh , chẳng biết làm sao mình đành giả vờ nhìn ra xa xa, lòng bối rối hết cở. Đang định quay mặt lại há miệng cười một cái lấy duyên thì…bụp bụp, hai cục cát thiệt bự được giấu sau lưng từ tay ẻm bất ngờ bay thẳng vô người làm mình không kịp phản xạ.
Tổ cha nó, vừa quê vừa nhục, tính chồm dậy tóm đầu dần cho một trận thì ẻm đã phóng mịa ra chổ tụi kia, ngoác miệng mồm ha hả như cá trê. Đệch mợ, con khốn nạn cứ lâu lâu là cho mình ăn quả dưa thúi đau không chịu được…
Cả đám giỡn một lúc nữa thì kéo vô chòi, mấy đứa khác thì đi tắm đâu không thấy, chỉ có hai ông thần kia vẫn chưa nhậu xong. Chả hiểu nó ra biển làm cái quái gì mà thấy ôm lon bia, từ đầu đến cuối. Thái duối nhìn từ xa vẫy tay ngoắc ngoắc đám tụi mình, thấy không ổn nên mình rủ cả đám rẻ phải luôn.
Lên phía trên một lúc thì có một rừng Dương Liễu rất rộng và mát, người ta bán đồ lưu niệm, tôm cua ghẹ nướng dạo đông như hội chợ . Hên sao có một chỗ vắng, còn có bộ bàn ghế đá xếp sẵn rất là ngon lành, thế cứ là kéo tới ngồi, đợi ai thu tiền thì trả mà mãi chẳng có ma nào đến. Lúc này thì có thêm Tâm Keo đi chung nữa. Cả bọn chém gió một lúc thì con H rủ thi hát, chia làm hai phe, mỗi bên hát một bài không được trùng, bên còn lại thì lấy chữ cuối của bài trước đó làm đầu và hát tiếp. Chả nhớ tù tì bắt cặp thế nào mà mình, bé th với Tâm Keo – ba đứa cứng và sành nhạc nhất một phe, thế là kết quả thế nào không nói củng biết, ba tên dốt nát kia thua lên thua xuống ngóc đầu không nổi.
Nói chung là lúc đó vui lắm, không khí mát mẻ dễ chịu, đứa nào củng hồn nhiên trong sáng, rất vô tư ăn thua nhiệt tình nên cả buổi cười muốn tét cả bụng. ..
Đến hơn 12 giờ, thấy đói đói nên cả đám lục đυ.c đi về. Tới nơi thì chén bác bia bọt, đồ ăn thức uốn đã bày sẵn, mười mấy đứa vây vòng tròn ăn nhậu linh đình từ lúc nào. Thằng Thái duối thấy mình liền chửi đổng lên:
– Đm mấy con gà kia, đi đánh lẽ đâu giờ này mới về?
– Phạt, phạt cho tao, không cho đứa nào trốn hết!
Tèo Nga hùng hổ ăn theo làm mình củng thấy ngại ngại:
– Tại bọn mày không nói trước nên tao không để ý chứ bộ!
– Éo nói nhiều! Tèo đâu, xử T già cho tao. – Thái duối tức giận gõ chén vùng vẫy như con bóng, chắc nó say mịa nó rồi.
Mình xếp chổ cho mấy đứa kia ngồi xuống xong xuôi rồi đứng tiếp Tèo Nga. Để tránh liên lụy tụi kia nên mình đứng ra nhận tội và xin phép mời Tèo Nga một lon.
– Đờu, dữ ta! – thằng Tr bất ngờ lẩm bẩm
– Uốn không hết đập chết mịa nó cho tao – Thái duối biết mình không uốn được nên dằn mặt trước.
Tèo Nga chắc củng thừa biết trình mình thế nào nên nó củng không làm khó. Bình thường một ly mình ngâm cả buổi tiệc còn không hết, giờ biểu tu nguyên lon tiger cao thiệt là quá sức tưởng tượng. Mấy con kia thì cứ ngồi im re, cười tủm tỉm không nói gì. Trước sau gì củng chết dưới tụi này, thôi thì ráng nhắm mắt nhắm mủi uốn với nó cái. Công nhận, đã uốn sec mà còn bằng lon nữa nó khó chịu kinh khủng, vừa nồng vừa đắng, sặc lên tới trên mủi . Thằng Tèo thì hớp một phát đã sạch sẽ không còn một giọt, trong khi mình nín thở nuốt ừng ực mà nãy giờ mới được quá nữa. Đuối quá nên nghỉ tí lấy hơi thì vừa bỏ xuống Thái duối đã chửi ỏm tỏi….
Tiệc tùng xe pháo tới hơn 2h thì mình đuối quá nên mò ra xe ngủ, éo biết trời trăng may gió gì nữa. Đến khoảng gần 4h mới giật mình dậy, lủi thủi đi ra chòi thì đệch mợ tụi nó cuốn bạt, dọn dẹp sạch sẽ đi đâu sạch trơn không còn đứa nào, chỉ hai ông thần Thái duối và Tèo Nga là đang ngồi nhâm nhi mỗi thằng lon bia . Nhìn mặt mủi ngu đần, áo quần đai nịt thì có lẽ là mới ngủ dậy, chắc tụi nó đang súc miệng. Thấy mình Thái duối đưa tay ngoắc ngoắc:
– Vô đây chơi!
Mình giả điên té luôn ra biễn, ngó tới ngó lui thì thấy bé Th đang ngồi một mình trong bờ, hội bạn đang tắm dưới nước. Dù có hơi bối rối nhưng nhận thấy cơ hội quá ngon ăn nên mình lấy hết can đảm đi tới cạnh bên:
– Làm gì ngồi đây? – vừa nói vừa thả ass xuống.
– Hi, có làm gì đâu.
– Không tắm nữa ah?
– Dạ, nhìn bà H với ông Tr mắc cười ghê – Th vừa nói vừa chỉ tay
Ngó theo thì thấy Tr lụ khụ đang chiến đấu điên cuồng với quái vật mủi to hòng giành cái phao của đứa nào vứt lại khi về. Bé Th cứ vừa nhìn vừa cười khúc khích, thiệt dễ thương hết cỡ, mình củng cười lấy lệ chứ chẳng tâm trí nào để ý bọn kia, đầu óc cứ căng ra nghĩ xem kiếm chủ đề gì, làm cái gì cho hay ho ấn tượng mà nát óc không ra. Đang ngó lung tung kiếm gì khai thác thì chợt thấy phía sau, bên kia đường, có một cái đồi cát thiệt bự, giang hồ đang đua nhau leo trèo, chạy giỡn trên đó rất đã . Thế là mình tóm ngay không để lỡ:
– Ê nhóc, lên kia chơi không?
Ẻm quay lại theo hương mình chỉ, mắt sáng như dân chơi gặp thuốc phiện nhưng bày đặt tỏ vẻ đắn đo.
– Làm sao mà lên đó được?
– Thì cứ đi, người ta lên quá trời mà.
– Oh…củng được.
Thế là hai đứa hí hững đứng dậy phủi đít đi vào, ngang qua cái chòi thoáng thấy hai đứa, Thái duối lại cầm lon bia đưa lên vẫy vẫy:
– Ê, vô đây chơi!
Hai đứa đi thẳng ra gần tới đường thì bé Th đứng lại mua ít mực tươi, bạch tuộc với mấy cái xâu gì đó nướng thơm phức trên bếp, kêu là mang lên ăn cho vui. Mình thì đang sướиɠ cái bụng nên em thích gì củng chiều tất.
Leo lên đường cái thì trở ngại đầu tiên là cái bức tường chắn cát, xây bằng đá khối, cao khoảng mét rưởi. Ngó tới ngó lui củng không thấy lối nào để đi, kiểu này chắc phải trèo tường rồi. Mình thì đơn giản, búng một phát lên ngay, nhưng ẻm thì cứ loay hoay chẳng biết làm sao. Thế là mình đứng luôn trên tường kiu đưa tay đay anh kéo lên, ẻm ngại ngại thế nào không chịu, vứt đôi dép qua rồi cứ bám tay nhảy lạch bạch 4-5 phát mà không lên được nữa người, công nhận con nhỏ lỳ thiệt . Mãi không được cuối cùng thị củng chịu đưa tay cho mình cầm.
Công nhận, tay mát mát lạnh lạnh cầm thiệt đã, có điều phê đâu không thấy chỉ thấy nặng thấy mụ nội . Mình gồng hết sức bình sinh, oằng người ra để kéo, mấy lần xém nhào đầu xuống đường do đứng trên cao mà không có thế, bức tường thì mỏng, khó trụ. Ẻm bám tay mình, đạp chân vô tường leo lên. Vừa tới nơi thì không hiểu ngại cái giống gì mà đã thả luôn ra, làm mình đang dồn hết trọng lực ra đằng sau nên ngã cái đuội, ẻm giật mình chắc tưởng là Hec-quyn hay sao mà bày đặt đưa tay ra chụp lại. Thế là đôi tiên đồng ngọc nữ ngã chèm bẹp luôn xuống đất, mắt mủi miệng toàn cát là cát, loáng thoáng bên cạnh còn có hộp đồ nướng 30k mới đớp được hai cục đang nằm chỏng chơ…
————–