Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Yêu Thầm Bố Bạn

Chương 73: 62 - 71

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nghe thấy vậy, lão kim hoàn liền gấp rút gọi cô lại.

“Ấy ấy, cô ơi, vậy 6000 un cô thấy sao? Hay 8000 un nhé?”.

Vân Ninh chớp chớp mắt. Vậy là ban nãy đã trả giá hớ rồi sao? Cô còn tưởng chiếc vòng này bán được 400 un đã là cao lắm rồi chứ?

Cô đang định cất lời từ chối thì bỗng nhiên trông thấy một đám người mặc đồ màu đen lẫn cảnh sát ùa vào.

“Có trông thấy cô gái này không?”.

Bọn họ đi đến ngay trước mặt lão thợ kim hoàn kia hỏi, đứng sát ngay kế bên cô. Vân Ninh tò mò liếc bức ảnh kia rồi giật mình.

Là cô mà!!!

“Không. Chưa từng thấy” – Lão kim hoàn xua tay.

Làm sao có một cô gái xinh đẹp như vậy đã từng tới đây mà ông không biết chứ?

“Mấy người tìm ba tháng nay rồi vẫn chưa bỏ cuộc sao? Ông chủ của mấy người cũng cứng đầu quá đó!”.

Ông ta thở dài, quả là một gã đàn ông si tình.

Vân Ninh đứng đó ngẫm nghĩ. Là ai muốn tìm cô vậy chứ? Lẽ nào là Hà Hải Đông? Ký ức về đêm mưa ấy ập vào khối óc cô như một cơn bão táp. Cả người cô lạnh run, đứng dưới mưa, hỏi anh.

“Nói cho con biết, chú đã bao giờ thực sự yêu con chưa?”.

Gương mặt của anh dưới mưa vẫn băng giá và vô cảm đến thế… Cô thì khóc lóc, nài nỉ. Còn anh, chỉ có nhẫn tâm.

“Chưa. Chưa từng. Xin lỗi, ta chưa bao giờ yêu con”.

Cô vẫn chưa hoàn toàn bình phục, vừa sảy thai xong đã lội mưa đi kiếm anh. Cơ thể sau đó nhiễm hàn nặng trở nên yếu ớt, vẫn không quên được những lời mà anh nói đêm mưa đó.

“Nếu con đi Mỹ, đời này kiếp này sẽ không bao giờ trở về đây nữa… Chú thật sự muốn như thế ư?”.

Cô vẫn nhớ như nguyên bóng lưng lãnh đạm của anh.

“Ta mong con có thể được hạnh phúc!”.

Hạnh phúc ư? Anh bảo cô làm sao có thể hạnh phúc được? Khi mất đi anh, mất đi Nhất Nhất. Từng người cô yêu thương và tin tưởng đều rời bỏ cô, khiến cô tổn thương?

Mi mắt cô chợt thấy nặng trĩu. Cô đặt chiếc kiềng lên tấm bàn kính, thương lượng.

“Mười nghìn un, tôi sẽ bán”.

“Được!”.

Cô từng đọc ở đâu đó nói rằng, bất kể người đó đã vì bạn làm những chuyện gì, chỉ riêng một ý nghĩ người đó có thể sống tốt mà không có bạn, cả đời người đó cũng không bao giờ xứng đáng được tha thứ.

Tốt nhất cô nên sớm mua vé máy bay rời khỏi đây. Cô sẽ sống như cách mà anh đã muốn cô sống. Mãi mãi rời xa anh.

Ngay khi cô vừa đẩy cửa đi khỏi tiệm trang sức. Ở bên hướng ngược lại, có một người đàn ông mặc đồ vest đen từ trên xuống dưới đi vào cửa tiệm.
« Chương TrướcChương Tiếp »