- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Sủng
- Yêu Thầm Bố Bạn
- Chương 72: 62 - 71
Yêu Thầm Bố Bạn
Chương 72: 62 - 71
Vân Ninh của anh lại yếu ớt như thế. Trái tim anh như bị ai đó bóp chặt trong tay. Anh đã quá có lỗi với cô. Lần cuối cùng, bọn họ gặp nhau, chính miệng anh đã nói rằng anh chưa từng yêu cô. Nhưng lại không ngờ được, có thể đó chính là câu nói cuối cùng của anh mà cô còn được nghe thấy.
“Aaaaaaaaaaaaa!!!!” – Anh đứng gào thét giữa biển chỉ có tiếng sóng trào cuồn cuộn và tiếng gió xoáy trả lời anh.
Không được, dù thế nào anh cũng phải tìm ra cô. Dù cô chỉ còn lại là một xác chết anh cũng phải kiếm được cô về.
Bên phía cảnh sát liên tục đào bới và liên lạc với các bệnh viện gần đó xem trong mấy ngày này có những thi thể nào chết đuối ở gần biển đã được tìm thấy không?
Mọi hướng tìm kiếm dần đi vào ngõ cụt. Mặt biển mênh mông như thế, bọn họ không tìm thấy bất cứ vật gì cả. Phía bên ngoài kia chính là đại dương bao la.
Không thấy xác, cũng không thấy người. Vân Ninh, rốt cuộc em đã đi đâu rồi vậy chứ?
Anh vẫn không bỏ cuộc liên tục tìm kiếm dọc theo đường bờ biển và các đảo nhỏ gần đó. Cảnh sát và vệ sĩ đem hình của cô đi hỏi ở khắp nơi. Thời gian vẫn cứ trôi. Một tháng, hai tháng, rồi ba tháng. Anh vẫn mải miết đi tìm khắp dọc trên các bờ biển lẫn hải đảo.
Hải Đông làm sao biết được Vân Ninh đã cắt tóc ngắn ngủn còn đám người họ chỉ toàn đi tìm một cô gái tóc dài chứ. Vân Ninh đã đi lướt qua bọn họ không biết bao nhiêu lần nhưng bọn họ không hề nhận ra. Áo quần cô mặc rất đơn giản, rộng thùng thình. Tóc lại ngắn. Phơi nắng quá nhiều nên mặt mũi đều đã đen sạm, gầy nhom, hốc mắt và xương má lộ rõ. Nếu không nhìn kỹ chắc ai cũng đều tưởng cô là con trai. Trông còn rất khắc khổ.
Vân Ninh đang đứng trong một cửa hàng trang sức, loay hoay, hỏi xem cái kiềng này của cô bán được khoảng bao nhiêu tiền.
“5000 un thế nào?”.
Sau một hồi xăm soi rồi xem xét nét mặt của cô, thợ kim hoàn kia hỏi.
5000 un? Sao mắc quá vậy? Chiếc kiềng này thật sự cao giá đến vậy sao?
Đó là vật kỷ niệm duy nhất giữa cô và Hải Đông. Bỗng nhiên, cô lại thấy không nỡ…
“Hay… tôi không bán nữa vậy?”.
Chỉ vì một vé máy bay khoảng 500 un là cùng mà cô bán đi một chiếc vòng kỷ niệm với giá 5000 un. Thật ra ban đầu cô không nghĩ chiếc vòng này giá trị như vậy… Thì giống như cô thôi, trong mắt anh không đáng để chi ra nhiều tiền đến thế…
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Sủng
- Yêu Thầm Bố Bạn
- Chương 72: 62 - 71