Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Yêu Thầm Bố Bạn

Chương 66: 62 - 71

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bây giờ thì cô mới thấy thực sự ghê sợ.

Cô và hắn đi vòng vòng ở trong xe. Cô cố gắng né hắn ra xa nhất có thể.

“Những ngày này không phải cậu rất vui hay sao? Còn quay lại đấy để làm gì?”.

“Mấy chuyện đó chỉ vui nhất thời được thôi. Tớ không thể… sống cả đời như vậy được”.

Cô nhân lúc hắn không chú ý, đâm đầu lao ra khỏi xe. Hắn rượt theo cô.

“Đừng ngu ngốc thế Ninh. Ở đây không có ai cả!”.

Chiếc xe di động của bọn họ đang đậu trên một mỏm đá rộng mênh mang không hề có lấy một bóng người ở xung quanh. Bên dưới là biển cả.

“Rốt cuộc thì cậu muốn làm gì?”.

“Tớ có muốn làm gì đâu Ninh. Tớ cô đơn quá thôi. Tớ vào trường đại học để tìm bạn. Chúng ta rất giống nhau, đều là những kẻ cô đơn”.

“Không. Chúng ta không giống nhau!”.

Cô bị hắn dồn đi lùi, không dám nhìn về phía sau nên cô không hề nhận ra mình đã bị dồn tới vách đứng. Bên dưới là biển cả xanh rì rầm.

Hắn nhếch mép cười.

“Nếu đồ chán ngắt như cậu có thể nhảy xuống đó, thì thôi, tớ xin thua. Còn nếu không…” – Hắn nghiêng đầu – “Cậu phải ở bên tớ đến suốt đời”.

Vân Ninh nhìn biểu cảm đầy tâm thần trên mặt hắn rồi nhìn xuống mặt biển rộng lớn kia. Không biết nơi nào ghê rợn hơn. Phút chốc tất cả ùa về. Hải Đông, Nhất Nhất, mẹ và bà của cô. Nếu có trở về bên bố, cuộc sống sau này của cô có phải sẽ vẫn giữ nguyên như vậy không?

Một cuộc sống le lói, cô độc, không một ai quan tâm, luôn có người bảo cô phải làm gì….

Alex đột nhiên tiến tới.

“Đừng qua đây!” – Cô la lên.

Gót chân giẫm trúng một cục đá khiến nó rớt từ trên vực cao xuống. Có khi nào… cô sẽ được gặp lại Nhất Nhất và Đông Đông không?

“Ninh, chấp nhận đi. Cậu không có nơi nào để đi cả đâu”.

Vân Ninh nhếch mép cười.

“Thế tôi thà chết còn hơn!”.

Cô xoay người, đạp vào mặt đất dưới chân nhảy xuống vực sâu hun hút.

————————————————————–

Kể từ cái ngày biết được sự tình mờ ám giữa Hải Đông và Vân Ninh, Hà phu nhân đã luôn bí mật cho điều tra mọi chuyện.

Quả nhiên…

Bà chỉ không ngờ, một cô bé nhỏ nhắn như Vân Ninh lại có thể chịu đựng được nhiều thứ, quá sức tưởng tượng như vậy.

“Mẹ, sao bỗng dưng đến đây vậy?”.

Thằng con trai mất nết không biết nghe lời này của bà. Từ hôm nay nó sẽ phải ngoan ngoãn quỳ xuống, khuất phục bà thôi.

Hồ Tiểu Diệp và Lạc Lạc cũng có mặt ở đó. Hà phu nhân thật sự không hiểu, tại sao những con người dơ bẩn này lại có thể sống trong nhà bà lâu đến vậy.
« Chương TrướcChương Tiếp »