Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Yêu Thầm Bố Bạn

Chương 120

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cô kinh ngạc nhận ra. Có khi nào trước đây cô rơi vào lưới tình của anh cũng là cái bẫy được anh sắp đặt từ trước? Không thể nào!

Hải Đông để mặc cho bọn họ tha hồ chụp hình một hồi rồi mới bế cô về lại văn phòng chính. Mới qua mấy hôm mà nơi này đã chật kín người. Bọn họ vừa trông thấy cô và anh bước vào thì đã cung kính gập người chào.

"Nhân viên ở đây...?".

"Phải, đều là tôi tuyển về đó. Những nhân tài trong giới trang sức đều được tôi chiêu mộ hết về cho em rồi!".

Vân Ninh ngỡ ngàng. Mấy ngày qua cô tưởng việc kinh doanh của mình đã bị đình trệ hết rồi chứ? Đến đây, cô còn không có cả một cái điện thoại, không có máy tính. Suốt ngày khóc lóc lo chuyện đối phó với Hà Hải Đông.

Không ngờ anh ở sau lưng cô đã sớm lo liệu xong hết mọi chuyện.

"Bên phía Paris tôi đã đuổi bớt một vài người nhàn rỗi... Em sẽ không giận chứ?".

Cô lắc đầu. Hà Hải Đông lăn lộn trong thương trường không phải một sớm một chiều, anh có đầy thủ đoạn lẫn hiểu biết về cách kinh doanh làm sao cho hiệu quả. Được anh chỉ dạy và tiếp quản thì cô khác nào thỉnh được một ông thần về chăm lo cho không chứ?

Chuyên ngành của cô là mỹ thuật, không phải về kinh doanh. Ban đầu khi mới mở ra hãng trang sức này cũng phải mày mò, chật vật rất nhiều mới chỉ đủ tiền gỡ vốn.

"Giới thiệu với mọi người, đây là vợ tôi, Dương Vân Ninh. Cô ấy mới là người sáng lập và là chủ của nơi này. Tôi chỉ là vai phụ mà thôi!".

Lúc anh đứng ra giữa văn phòng, dõng dạc nói ra những lời này. Trong mắt ẩn chứa hào khí ngút trời. Phong thái tự tin, đĩnh đạc còn có mang dáng vẻ phong độ, oai hùng. Nắng từ bên ô cửa sổ lớn rọi vào, tựa như dát lên người anh một lớp áo choàng sáng lấp lánh. Vân Ninh nhìn mà ngẩn hết cả ra, trái tim đập loạn nhịp.

Dường như cứ mỗi lần Hải Đông áp sát đến cô là sẽ mất đi sự quyến rũ thường thấy.

Nhân viên bên dưới vỗ tay vô cùng nồng nhiệt, tựa như thứ mà bọn họ đang tán thưởng là sự đẹp trai của anh chứ không phải là những lời anh vừa nói. Nhớ đến khung cảnh hai người bì bõm, dập dìu trong sóng nước sáng nay, Vân Ninh thoáng đỏ ửng hết cả mặt mày.

"Tiểu Ninh, anh lên lầu lo liệu công việc một chút. Em ở đây làm quen với mọi người, với tình hình hiện tại của cửa tiệm" - Hải Đông chồm đến trước người cô, mở ra ngăn kéo - "Bên đây là sổ sách mấy ngày qua. Em xem cho kỹ, có gì không hiểu thì cứ hỏi anh".
« Chương TrướcChương Tiếp »